Toàn Thuộc Tính Võ Đạo

Chương 192: Tùy tiện ghẹo con gái là phạm pháp đấy không biết sao! (3)

Chương 192: Tùy tiện ghẹo con gái là phạm pháp đấy không biết sao! (3)

Hôm sau, sáng sớm hơn tám giờ. Nhan Hân và hai bạn cùng phòng của nàng cùng ra khỏi cửa chuẩn bị đi làm, lúc đi ngang qua trước cửa của Vương Đằng, trông thấy mấy nhân viên giao hàng đang khiêng đồ vật gì đó vào trong sân của Vương Đằng.
Còn Vương Đằng thì đang đứng ở một bên đối chiếu gì đó với một trong số các nhân viên giao hàng.
“Thật sự đẹp trai quá!”
“Hơn nữa trông dáng vẻ rất chín chắn.”
Nhan sắc của hai bạn cùng phòng Nhan Hân cũng không thấp, lúc này nhìn thấy Vương Đằng trong sân, chợt hai mắt bọn họ phát sáng, khẽ giọng nói.
“Hân Hân, mau tới chào hỏi đi chứ!” Một trong các bạn cùng phòng của Nhan Hân, Tôn Tú Vân nói.
“Đúng vậy, mau tới chào hỏi đi, sau đó tiện thể giới thiệu bọn ta.” Một bạn cùng phòng khác Lý Thiên hối thúc.
“Ta đúng là phục hai người rồi.”
Nhan Hân hết sức cạn lời, quả thật không nói nên lời với hai bạn thân trọng sắc khinh bạn, nhưng vẫn chào hỏi theo ý muốn: “Chào buổi sáng!”
Các vật phẩm như chiến phục mà hôm qua Vương Đằng mua sắm vừa mới giao tới, hắn ký phiếu nhận hàng xong, bỗng nghe thấy một giọng nói, quay đầu lại nhìn thấy ba cô gái xinh đẹp ở phía ngoài.
Một trong số đó chính là Nhan Hân từng có giao lưu vào tối qua.
“Chào buổi sáng!” Hắn bước ra khỏi sân, mỉm cười chào hỏi, hỏi: “Ra ngoài đi làm sao?”
“Đúng thế, vừa chuẩn bị ra ngoài, ngươi đang làm gì vậy? Thùng lớn thùng nhỏ như thế này.” Nhan Hân tò mò hỏi.
“Ồ, ta chuẩn bị ra ngoài một chuyến, mua một số dụng cụ.” Vương Đằng không nói chi tiết.
Nhan Hân thấy hắn không muốn nói nhiều, nàng biết điều không hỏi thêm nữa, lúc này hai bạn cùng phòng của nàng ở sau lưng không ngừng dùng ngón tay thọt lưng nàng.
Đương nhiên nàng biết hai bạn thân giả dối này muốn làm gì, trong lòng âm thầm hai mắt trợn trắng, nhưng vẫn giới thiệu rằng: “Đúng rồi, giới thiệu với ngươi, bọn họ là hai bạn cùng phòng của ta, người tóc ngắn này là Tôn Tú Vân, người tóc dài đó là Lý Thiên.”
“…”
Vương Đằng bị đánh bại bởi cách giới thiệu qua loa này của Nhan Hân.
Hai người Tôn Tú Vân và Lý Thiên càng là tức gần chết, tuyệt giao, chắc chắn phải tuyệt giao… Bạn thân này không làm nổi nữa!!
“Chào, ta là Tôn Tú Vân.”
“Chào, ta là Lý Thiên.”
Hai người tức khắc nở nụ cười đẹp nhất, lại tự giới thiệu thêm một lần.
“Chào các ngươi!” Vương Đằng gật đầu tỏ ý, mỉm cười nói: “Chắc các ngươi đã biết tên của ta rồi.”
Mấy người giao hàng đó thấy Vương Đằng và ba người đẹp không thua kém nhau trò chuyện cười đùa, trong lòng ngưỡng mộ đố kỵ hận đủ thứ.
Đẹp trai thì giỏi lắm sao!
Giàu có hay lắm ư!
Tùy tiện chọc ghẹo con gái là phạm pháp đấy không biết sao!
Đáng tiếc bọn họ chỉ dám than một phen trong lòng, bọn họ biết rằng thanh niên trước mắt này không chỉ đơn giản là đẹp trai và giàu có như thế.
Đối phương là võ giả!
Đối mặt một võ giả, một số việc để trong lòng suy nghĩ là được rồi, chứ không dám thể hiện ra ngoài.
“Anh Vương, đồ đạc ở đây hết rồi, vậy bọn ta cáo từ trước nha.” Một người giao hàng đi qua đó nói.
“Được, vất vả các ngươi rồi!” Vương Đằng gật đầu nói.
“Nên mà nên mà.” Người giao hàng vừa mừng vừa lo nói.
“Thế bọn ta cũng đi làm trước đây, có thời gian liên lạc thêm.” Đồng thời ba cô gái Nhan Hân cũng từ biệt với hắn.
“Được.” Vương Đằng tùy miệng trả lời.
Sau khi ba cô gái Nhan Hân ra khỏi hẻm, bỗng Lý Thiên nói: “Các ngươi phát hiện chưa, trên quần áo của những nhân viên giao hàng kia, và phía trên mấy thùng trong sân, đều có ký hiệu của võ quán Cực Tinh!”
“Võ quán Cực Tinh!”
“Một trong ba trùm võ quán!”
Nhan Hân và Tôn Tú Vân suy nghĩ kỹ lại, có vẻ như chính xác như vậy, trên mặt không khỏi lộ ra vẻ kinh ngạc.
Thời đại Võ đạo, cho dù là người bình thường cũng biết được tên tuổi của võ quán Cực Tinh, huống hồ là những sinh viên Đại học như bọn họ.
“Hình như học đệ Vương Đằng này hơi khác thường!” Lý Thiên cảm thán nói.
Thu dọn hành lý xong, Vương Đằng lại lên đường đi tới dị giới.
Lần này hắn đi một mình.
Đến quân doanh chỗ vết nứt không gian, ở đây toàn bộ một ngày hai mươi bốn giờ đều trong trạng thái phòng bị nghiêm ngặt, chẳng những có quân nhân tay cầm súng ống hạng nặng luân phiên tuần tra, còn có cường giả võ đạo âm thầm bảo vệ.
“Mời đưa giấy chứng nhận ra, phối hợp kiểm tra!”
Ánh mắt sắc bén của bảo vệ canh cửa nhìn chằm chằm Vương Đằng, súng ống trong tay cũng lờ mờ chỉ hướng hắn.
Vương Đằng biết nghe lời, lấy tờ giấy chứng nhận võ giả ra, đưa cho đối phương.
Đối phương nghiêm túc kiểm tra đối chiếu, cũng thu thập thông tin trên mặt của Vương Đằng, tiến hành thẩm tra đối chiếu thân phận.
Đồng thời, ngoài ra có cảnh vệ cầm máy rà tiến hành quét toàn thân hắn, kiểm tra gói hàng.
“Cảm ơn phối hợp!”
Cuối cùng xác nhận không có sai lầm, cảnh vệ chào Vương Đằng theo nghi thức quân đội, cho đi.
Vương Đằng gật đầu, đi vào cửa lớn, thẳng vào phía trong.
Lần này một mình hắn, có càng nhiều thời gian quan sát bốn phía, phát hiện mức độ xem trọng của quốc gia đối với vết nứt không gian thật sự tương đối cao.
Các loại vũ khí hạng nặng trải rộng bốn phía, pháo, xe chiến đấu bộ binh, thậm chí xe tăng, tên lửa, đợi lệnh bất cứ lúc nào!
“Rốt cuộc bọn họ đang phòng bị cái gì? Dị giới? Hay là những tổ chức tà giáo?”
Vương Đằng đi thẳng tới, đối với cấm địa quân sự nghiêm mật phòng ngự, ở đây cảm giác càng trực quan hơn so với lần trước đến, trong lòng không khỏi âm thầm suy đoán.
Bởi vì vết nứt không gian hoàn toàn là một chiều, bên phía Địa tinh có thể thông qua, nhưng đại lục Tinh Võ lại không cách nào qua đây, một khi như vậy, khả năng quốc gia đối với phòng bị dị giới vẫn là thứ hai, chẳng lẽ chủ yếu là nhằm vào tổ chức tà giáo?
Hoặc là dị giới còn có nội tình gì mà người thường không biết, thậm chí là nguy hiểm, cần thận trọng đối đãi như thế?
Vương Đằng lắc đầu, trước khi không lấy được tin tức có hiệu lực, nhất định là không nghĩ ra nguyên nhân gì.


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất