Chương 204: Bán ra!
Kết quả Vương Đằng đều không có ở nhà, khiến nàng cho rằng Vương Đằng không muốn để ý tới nàng, mất mát một trận. Lúc này thấy bộ dáng Vương Đằng, hình như thật sự là mới vừa từ bên ngoài trở về.
Vương Đằng đang lấy ra chìa khoá mở cửa, chợt nghe có người gọi tên mình, quay đầu nhìn lại.
Thấy rõ người tới, hắn cười nói: “Là các ngươi à, muốn ra ngoài đi làm?”
“Đúng vậy, ngươi đây là… vừa ra ngoài về?” Nhan Hân hỏi.
“Ừ, đúng vậy, ra ngoài một tháng, vừa trở về.” Vương Đằng khẽ gật đầu.
“Ta nói mà. Chúng ta tới gõ cửa mấy lần, đều không có ai trả lời.” Tôn Tú bên cạnh Vân bừng tỉnh nói.
“Đàn em Vương, ngươi không biết đó thôi, cửa này ngươi của vẫn luôn không có ai trả lời, Tiểu Hân Hân của chúng ta cho là ngươi không để ý tới nàng, thật sự làm nàng hết sức đau lòng đó.” Lý Thiên trêu ghẹo nói.
“Nè, ngươi nói cái gì vậy.” Nhan Hân cãi lại, mặt đỏ ửng, nhào tới muốn che miệng khuê mật mình lại.
“A ~ mưu sát rồi…” Lý Thiên la to, né qua bên cạnh.
“Đừng để ý, nàng, nàng nói lung tung.” Nhan Hân có chút xấu hổ nói với Vương Đằng.
“Không sao.”
“Vậy thì… chúng ta đi làm trước đây.” Nhan Hân nói.
“Được.”
Vương Đằng nhìn ba cô gái rời đi, lắc đầu, đi vào sân nhỏ, đóng cửa lại.
Hắn tắm rửa sạch sẽ, ngủ một giấc thoải mái, lúc thức dậy, tinh thần vô cùng phấn chấn, mệt mỏi cả người đều bị quét sạch.
Buổi chiều, Vương Đằng mới chậm chạp đi đến võ quán Cực Tinh.
Chuyến đi dị giới lần này, số lượng tinh thú hắn săn giết rất lớn, trong nhẫn không gian chất đủ loại nguyên liệu tinh thú, toàn bộ không gian đều bị chiếm hết, phải sớm xử lý hết.
Nhưng nhẫn không gian tương đối quý giá, vả lại không rõ lai lịch, nhất định không thể tuỳ tiện để lộ.
Cho nên trước khi xuất phát, hắn đặc biệt lấy ra một phần nguyên liệu tinh thú, cất vào trong một cái bao lớn, sau đó mới cầm tới võ quán Cực Tinh tiến hành giao dịch.
Hai giờ sau, hắn từ võ quán Cực Tinh đi ra, trên mặt mang ý cười, xem ra thu hoạch không tệ.
Hai ngày kế tiếp, hắn lại lấy ra một phần nguyên liệu tinh thú, giả bộ như mới từ dị giới mang về, lại làm y chang, cầm tới võ quán Cực Tinh bán.
“Lại tới!”
“Tên Vương Đằng này rốt cuộc săn giết bao nhiêu tinh thú ở dị giới? Thế mà cầm về nhiều nguyên liệu tinh thú như vậy.”
“Ba ngày, mỗi ngày đều nhiều như vậy, cho dù gửi lại dị giới, chỉ sợ cũng phải tìm sơn động giấu đi.”
“Việc này cũng không quan trọng, trọng điểm là, hắn mới vào dị giới hai lần mà đã săn giết biết bao nhiêu tinh thú, hiện tại tay mơ đều mạnh như vậy?”
“Ha ha, ta thấy không nhất định. Cũng chỉ có tên Vương Đằng này mới lợi hại như vậy!”
Âm thanh kinh ngạc vang lên hết đợt này tới đọt khác, rất nhiều người thấy Vương Đằng cầm một đống lại một đống nguyên liệu tinh thú đến giao dịch, đó phải gọi là chấn động.
Ngày thứ ba, ngay cả đám người Lâm Chiến cũng nghe tiếng chạy đến.
“Vương Đằng, tên nhóc nhà ngươi vẫn tự mình chạy tới dị giới, còn săn giết biết bao nhiêu tinh thú.” Lâm Chiến chấn động nhìn một đống nguyên liệu tinh thú trên mặt đất nói.
“Ha ha, không nhịn được nên đi.” Vương Đằng có chút xấu hổ.
Lâm Chiến đã từng nhắc nhở hắn, đừng một mình đi dị giới. Kết quả hắn mặt ngoài đồng ý được, được, cuối cùng vẫn chạy đến dị giới.
“Được rồi, được rồi. Sớm biết tiểu tử ngươi lợi hại như vậy, ta nhất định không ngăn cản ngươi.” Lâm Chiến thổn thức nói.
“Khá lắm, em trai nhỏ Vương Đằng, ngươi đây kiếm lời mấy trăm triệu rồi.” Hai mắt Liễu Yến tỏa sáng.
“Kiếm được một khoản nhỏ!” Vương Đằng cười ha ha.
“Ngươi giấu những thứ đó ở đâu vậy? Vậy mà có thể gom được nhiều như vậy rồi lại chở về.” Ngôn Cẩm Minh tò mò nói.
Trong lòng Vương Đằng căng thẳng, nói mò: “Thì là tìm một sơn động tương đối bí mật, lắp vài cái bẫy phòng ngừa tinh thú tới gần.”
“Vận khí của ngươi thật tốt, trước kia cũng có người làm thế, nhưng cuối cùng đều bị tinh thú chiếm đi, ngươi lần sau phải để ý thêm một chút.” Ngôn Cẩm Minh nói.
“Xem ra vận khí của ta quả thật không tệ.” Vương Đằng làm bộ như có điều suy nghĩ, khẽ gật đầu.
Mấy người đang nói chuyện phiếm bên này, nhân viên giao dịch bên kia cũng đã kiểm kê xong nguyên liệu.
Trải qua mấy ngày bán ra từng đợt, nguyên liệu Vương Đằng gom góp rốt cuộc cũng triệt để giao dịch xong.
Nhẫn không gian được dọn sạch.
Tổng cộng vào túi năm trăm tám mươi triệu.
Đừng xem thường nguyên liệu đủ loại tinh thú nhất tinh, số lượng nhiều lên, cũng là con số lớn.
Nhìn Vương Đằng kiếm được một khoản, đám người Lâm Chiến liền kéo hắn ra ngoài ăn bám một bữa.
Một nhà hàng cao cấp.
Mấy người ngồi vây quanh một bàn, đủ loại hải sản, thịt tinh thú, hoa quả được bày trên bàn.
Đám người ăn uống thả ga, xa xỉ biết bao.
Mấy người trò chuyện về những điều Vương Đằng mắt thấy tai nghe trong hành trình dị giới lần này, Vương Đằng nói ra chuyện chính mình đụng phải loài Hắc Ám cho bọn họ.
“Ngươi thế mà đụng tới thứ kia!” Vẻ mặt Lâm Chiến nghiêm trọng nói.
“Loài Hắc Ám nguy hiểm vô cùng, ngươi không có bị thương đấy chứ?” Liễu Yến quan tâm hỏi.
“Ta trái lại không sao, lúc ấy còn có một tiểu đội võ giả dị giới khác ở đây, nhưng bọn họ lại bị thương.” Vương Đằng nói.
Mấy người đều tưởng rằng là tiểu đội võ giả kia giúp đỡ, Vương Đằng mới có thể bình yên vô sự trở lại Địa tinh, không khỏi lần nữa cảm thán vận khí hắn tốt.
“Cũng không biết nên nói vận khí ngươi tốt hay là không tốt, chuyện người ta tiến vào dị giới mười lần đều đụng không trúng, ngươi vào một lần liền đụng trúng, may mắn là cuối cùng hữu kinh vô hiểm.” Liễu Yến cạn lời nói.
“Ha ha ha, cũng không có cách nào. Dù sao đây không phải chuyện ta có thể khống chế được.” Vương Đằng cười gượng nói.
“Ngươi báo cáo với quân bộ chưa?” Lâm Chiến hỏi.
“Báo rồi, Tướng quân Thẩm của quân bộ Ung thành đích thân đến hỏi chuyện.” Vương Đằng nói.
“Tướng quân Thẩm!” Lâm Chiến lấy làm kinh hãi, thở dài: “Ngươi lại gặp được hắn sao, hắn chính là người phụ trách tối cao của quân bộ Ung thành, bình thường không thể gặp được.”