Chương 301: Ban đêm tập kích bọn cướp Hắc Phong.
Bọn họ giống như hổ vào đàn dê. Mấy tên giặc cướp đó lập tức bị giết đến còn bảy tám người. Vương Đằng đấm một cú đánh chết một tên giặc cướp cấp Chiến Binh nhất tinh, bỗng cảm thấy một cơn gió mạnh thổi lại từ phía sau.
Chỉ nhìn thấy một người đàn ông tóc nâu, gương mặt hung ác đứng cách đó không xa bổ một đao về phía hắn, ánh đao phát ra khí tức nóng rực lao tới trong nháy mắt.
Tật Phong Bộ!
Vương Đằng thi triển bộ pháp tạo thành một tàn ảnh, nghiêng người tránh đi.
Nhìn thấy đòn tấn công của mình lại bị Vương Đằng né tránh được, nét mặt tên tóc nâu khẽ thay đổi.
“Cấp Chiến Binh tam tinh!”
Tầm mắt đảo qua một cái, Vương Đằng đã nhìn ra thực lực của đối phương.
Sau đó gần như chẳng dừng lại, sau khi tránh được đòn tấn công của đối phương, giẫm mạnh một cái tạo thành sóng xung kích mạnh mẽ vồ giết đối phương.
“Ngu xuẩn!” Nhìn thấy Vương Đằng tay không tấc sắt xông tới, tên tóc nâu cười lạnh, không hề né tránh mà xông lên nghênh đón.
Bóng hình của Vương Đằng bỗng nhiên biến mất trước mặt hắn, khi xuất hiện trở lại đã ở phía sau lưng hắn, hơn nữa trong tay còn đang nâng một viên gạch vàng rực lên, nét mặt thần thánh, đập một phát xuống.
Bịch!
Tên tóc nâu chỉ cảm thấy sau đầu đau đớn, sau đó trước mắt tối sầm, không chịu nổi mà ngã xuống, ngồi phịch xuống đất.
Trước khi hắn mất đi ý thước chỉ nghe thấy một câu.
“Ngươi mới là đồ ngu!”
Bịch!
Tên tóc nâu ngã xuống, mất ý thức ngay tại chỗ.
Vương Đằng ngồi xổm xuống, tiếng hò reo “bộp bộp bộp” phát ra trong đầu!
[Tinh thần x1]
[Ngộ tính x3]
[Nguyên lực hệ Hỏa x12]
[Tinh thần x2]
[Ngộ tính x2]
[Nguyên lực hệ Hỏa x16]
.......
Vương Đằng nhặt những thứ đó lại, thu hoạch được 12 thuộc tính tinh thần, 14 điểm thuộc tính ngộ tính.
Thuộc tính và tinh thần dựa vào tỉ lệ, lần lượt tăng 1.4 và 1.2 điểm.
Ngoài ra nguyên lực hệ Hỏa còn tăng thêm 28 điểm, nguyên lực hệ Hỏa của Vương Đằng tăng lên lần nữa.
Vương Đằng đứng dậy, cất viên gạch ra phía sau, đang muốn giết một tên giặc cướp.
Bỗng nhiên, hắn nhìn thấy tên người lún Wacker đứng bên cạnh gần đó, một khuôn mặt mọc đầy rầu tràn ngập hoảng sợ nhìn hắn.
Nhưng khi đối diện với ánh mắt của Vương Đằng, hắn lại vội vàng quay đầu đi, tỏ vẻ như chẳng nhìn thấy gì cả.
“Tên đầu to này làm sao vậy?” Vương Đằng cạn lời, lắc đầu rồi không để ý đến nữa, xông đến một tên giặc cướp khác.
Wacker thấy Vương Đằng không chú ý đến hắn nữa liền thở phào một hơi, vỗ vỗ lên ngực, xoa dịu trái tim vẫn đang đập thình thịch.
“Đáng sợ quá, thật sự quá đáng sợ, may mà ta không đắc tội với hắn.”
.....
Mười mấy phút sau, tất cả các giặc cướp đều bị giải quyết sạch.
Do nhóm người Lâm Chiến tham chiến kịp thời, nên thương vong của người lùn cũng không tính là nhiều nhưng vẫn chết mất vài người.
Những người lùn trốn trong thạch bảo thấy cuộc chiến kết thúc, đi ra ngoài dưới sự dẫn dắt của tộc trưởng Aum. Nhìn thấy những người lùn tử vong, họ lập tức rơi vào bầu không khí đau buồn, tiếng khóc thút thít truyền ra.
Những người bị giết rơi ra không ít bong bóng thuộc tính, Vương Đằng đều nhặt hết.
[Nguyên lực hệ Mộc x8]
[Nguyên lực hệ Thổ x6]
[Thuộc tính trắng x12]
[Nguyên lực hệ Thủy x5]
[Thuật Luyện tạo x32]
......
Thuộc tinh nguyên lực các hệ của Vương Đằng đều tăng lên không ít, thuộc tính trắng tổng cộng 38 điểm, thuộc tính thuật Luyện tạo 56 điểm.
Rõ ràng những bong bóng thuộc tính này không chỉ rơi ra từ giặc cướp còn có rơi ra từ những người lùn bị giết.
Đối với điều này, Vương Đằng chỉ có thể tỏ ra thương xót.
Gương mặt tộc trưởng Aum đầy bi thương được Nia dìu đỡ đi đến, cảm ơn bọn người Lâm Chiến, Vương Đằng: “Các vị, cảm ơn các ngươi đã giúp đỡ lần nữa. Nếu lần này không có các ngươi, e rằng bộ lạc Ải Nhân Hồng Diệp chúng ta sẽ thương vong nặng nề.”
Wacker theo sau bọn họ, ánh mắt nhìn Vương Đằng có hơi né tránh.
“Không cần khách sáo, tộc trưởng Aum xin nén bi thương.” Lâm Chiến thở dài nói.
“Ta còn giữ lại một người sống, các ngươi có muốn tra hỏi không?” Vương Đằng đá tên tóc nâu ở bên chân nói.
“Ừ, lần này bỗng nhiên xuất hiện giặc cướp, quả thực phải nên tra hỏi xem sao, lỡ còn những giặc cướp khác thì chúng ta sẽ gặp phiền phức rồi.” Tộc trưởng Aum nghiêm nghị gật đầu.
“Tên này là võ giả cấp Chiến Binh tam tinh, ta đoán có chút địa vị trong nhóm giặc cướp, mong là có thể hỏi ra được điều gì đó.” Vương Đằng nói.
“Wacker, mang tên giặc cướp này xuống tỉ mỉ tra hỏi cho rõ ràng.” Tộc trưởng Aum ra lệnh.
“Vâng!”
Wacker gật đầu, lật người tên tóc nâu lại.
“...”
Lúc này mọi người mới nhìn thấy gương mặt giống đầu heo của tên tóc nâu, khóe miệng giật giật, nhìn Vương Đằng bằng ánh mắt kỳ quái.
“Khụ khụ!” Vương Đằng vội ho một cái nói: “Để đề phòng vạn nhất nên ra tay hơi nặng một chút.”
Wacker không nói lời nào, kéo tên tóc nâu xuống.
Tộc trưởng Aum dẫn bọn người Vương Đằng vào thạch bảo đợi, hơn một tiếng sau Wacker và Nia tra hỏi xong quay trở lại.
Tộc trưởng Aum nhìn thấy nét mặt nghiêm trọng của hai người họ, không khỏi lên tiếng hỏi: “Thế nào?”
“Bọn họ đến từ một đội giặc cướp tên là bọn cướp Hắc Phong, ba hôm trước chiếm cứ một ngọn núi cách đây mười mấy kilomet, hơn nữa lúc đó đã nhìn trúng chúng ta, mãi đến hôm nay bố trí ổn thỏa mới ra tay.” Nia nói.
“Có biết được bọn họ có bao nhiêu người không? Thực lực thế nào?” Tộc trưởng Aum hỏi.
“Ngoài những giặc cướp bị chúng ta giết vừa rồi, còn lại ba mươi bốn mươi người. Thủ lĩnh bọn cướp Hắc Phong mạnh nhất, nghe nói là võ giả cấp Chiến Binh tứ tinh, ngoài ra thuộc hạ của hắn còn có hai tên cấp Chiến Binh tam tinh, có lẽ nhị tinh cũng có bốn năm người, còn những người khác là cấp Chiến Binh nhất tinh hoặc là cấp Võ Đồ.” Nia nói.
“Một nhóm giặc cướp mạnh như vậy, sao lại nhắm đến chỗ chúng ta chứ?” Tộc trưởng Aum chà chà cây gậy trong tay, bất đắc dĩ thở dài, nói.
“Tộc trưởng chúng ta phải nhanh chóng đưa ra biện pháp, nếu không đến khi bọn họ phản ứng lại, chúng ta thật sự sẽ xong đời đó.” Nia vội nói.
“Bọn họ có võ giả cấp Chiến Binh tứ tinh và tam tinh, bộ lạc chúng ta căn bản không phải là đối thủ của bọn chúng.” Wacker khó xử nói.