Toàn Thuộc Tính Võ Đạo

Chương 300: Nhặt được thuật Luyện tạo của tộc Ải Nhân.

Chương 300: Nhặt được thuật Luyện tạo của tộc Ải Nhân.

C Ánh mắt Vương Đằng lại bị mấy bong bóng thuộc tính không đếm rõ kia hấp dẫn, làm thế nào cũng không dời đi được.
Nhiều quá!
Từng bong bóng thuộc tính lớn nhỏ trôi nổi khắp nơi trông vô cùng nguy nga!
Khóe miệng Vương Đằng không kiểm soát được mà cong lên.
Nhặt.
[Thuật Luyện tạox3]
[Thuật Luyện tạox5]
[Thuật Luyện tạox1]
.....
Một lượng lớn thuộc tính thuật Luyện tạo dung hòa vào cơ thể Vương Đằng, trong đầu hắn bỗng chốc tuôn ra từng ký ức về luyện tạo.
Thậm chí cơ thể hắn còn xảy ra phản ứng nào đó giống như bị cấy ghép vào từng ký ức cơ thể khiến hắn không ngừng bổ sung hoàn toàn lý thuyết mà ngay cả năng lực thực tiễn cũng càng trở nên thành thục.
Thuật Luyện tạo: 600/500 (tiểu thành)
Đây là thuộc tính ban đầu nhưng sau này, giá trị thuộc tính tăng lên liên tục, mãi đến lúc vượt qua năm trăm, thuật Luyện tạo từ ‘tiểu thành’ biến thành ‘đại thành’!
Thuật Luyện tạo: 125/1000 (đại thành)
Quan trọng nhất, đây chính là thuật Luyện tạo của tộc Ải Nhân.
Thuật Luyện tạo bên Địa tinh đều học được từ đại lục Tinh Võ, mà thuật Luyện tạo của đại lục Tinh Võ lại lấy thuật Luyện tạo của tộc Ải Nhân đứng đầu.
Vương Đằng chẳng khác nào học được một phần thuật Luyện tạo tinh hoa nhất dị giới. Mặc dù chỉ là một nhánh trong đó nhưng so với thuật Luyện tạo học được từ Địa tinh thì chắc chắn tuyệt vời hơn, rất nhiều chi tiết càng thêm hoàn thiện.
Ngay lúc này, toàn bộ bong bóng thuộc tính bên dưới đều biến mất, tất cả đã bị Vương Đằng nhặt hết.
“Phù~”
Vương Đằng không khỏi thở ra hơi, trong lòng vui sướng lạ thường… Lần này giàu to rồi!
Không ai biết được Vương Đằng đạt được lợi gì. Sau đó Nia giới thiệu về tình hình trong sườn núi, rõ ràng nàng có điều ẩn giấu, chỉ cho mọi người nhìn thấy những món đồ bên ngoài. Những thứ sâu bên trong đương nhiên không để cho bọn họ xem, đám người Lâm Chiến cũng biết điều không hỏi nhiều nữa.
....
Ban đêm.
Trên đồi núi tộc Ải Nhân cư trú, đống lửa bập bùng chiếu sáng khắp nơi.
Một buổi lửa trại đang diễn ra.
Trên bãi đất ồn ào vô cùng, tiếng cười nói vang lên không ngớt.
Tiếng ca ngông cuồng mạnh mẽ cùng với nhịp trống và các nhạc cụ cổ xưa không biết tên diễn tấu ra một điệu nhạc vô cùng đặc sắc của bộ lạc tộc Ải Nhân.
Các cô gái tộc Ải Nhân dâng lên các loại trái cây rau củ, thịt nướng và rượu ngon khiến cho bọn người Lâm Chiến nhìn đến hoa cả mắt, nước bọt cứ tuôn ra không ngừng.
“Má ơi, thơm quá!”
Lâm Chiến không đợi nổi nữa, túm lấy một cái đùi heo nướng, cắn một miếng lớn.
Tay còn lại cũng không rãnh rỗi, nhấc một cái ly gỗ cỡ lớn chứa đầy rượu thơm, ngửi nhẹ một cái rồi tỏ ra vẻ say mê nhanh chóng uống một ngụm lớn.
“Ha ~ rượu ngon!”
“Trời má, đội trưởng, tốc độ của ngươi nhanh quá nha.” Ngôn Cẩm Minh không cam tâm bị rớt phía sau, một miếng thịt một ngụm rượu, đến mức khắp miệng đều là dầu, quả thực quá sảng khoái.
Liễu Yến và Ngôn Cẩm Nguyệt nhã nhặn hơn nhiều, mặc dù tốc độ cũng không chậm nhưng dù sao cũng chẳng giống bọn họ, y như chưa từng được ăn ngon vậy.
Vương Đằng mỉm cười lắc đầu, thả bé quạ đen ra, kéo lấy một miếng thịt nướng để cho nó tự xử lý, sau đó hắn tự rót rượu cho mình, vừa ăn thịt nướng vừa thưởng thức rượu ngon, nhìn lên bầu trời đêm lấp lánh ánh sao, bỗng nhiên cảm thấy cuộc sống này vô cùng đẹp!
“Thế nào, không lừa ngươi đúng không, rượu ngon của tộc Ải Nhân tuyệt đối là cực phẩm.” Ngôn Cẩm Minh khoác vai Vương Đằng, cười híp mắt mà nói.
“Quả thật là rượu ngon.” Vương Đằng nâng ly rượu lên cụng ly với hắn, hai người uống một hơi cạn sạch.
“Các vị, đồ ăn và rượu ngon của tộc Ải Nhân chúng ta, các ngươi cảm thấy hài lòng không?” Nia đi đến, phía sau nàng dẫn theo một người lùn tên là Wacker kia.
Vương Đằng coi như nhìn ra được tên này ái mộ Nia cho nên lúc đầu nhìn thấy hắn và Nia nói chuyện với nhau, trong lòng không được thoải mái nên mới nói lời lẽ cay nghiệt.
Nhưng mà sau khi nhìn thấy thực lực của Vương Đằng, tên này thành thực hơn rất nhiều, thậm chí không dám nói lời gây thù với hắn. Hơn nữa chắc hắn cũng nhìn ra Vương Đằng căn bản không có suy nghĩ kia với Nia.
Lâm Chiến và Ngôn Cẩm Minh nghe vậy đều giơ ngón tay cái lên, đáng tiếc trong miệng lấp đầy thức ăn nên nói không ra lời.
Nhìn dáng vẻ của bọn họ, Nia và Wacker đều bật cười lớn, không có gì chứng minh hay hơn hành động.
“Ăn nhiều vào…”
Nia nói chưa dứt câu, bỗng tiếng trống cực lớn vang lên phủ lấp toàn bộ âm thanh.
Bốn bề nhất thời yên tĩnh!
“Chuyện gì vậy?” Bọn người Vương Đằng khẽ thay đổi sắc mặt, lập tức đứng dậy.
“Địch tập kích!”
Nét mặt Nia nhanh chóng tái mét. Nàng xoay người chạy xuống núi, Wacker cũng chạy theo sau.
Trong nháy mắt, hiện trường loạn thành một mớ hỗn độn.
“Nhanh, nhanh trốn vào trong thạch bảo!” Giọng nói của tộc trưởng Aum vang lên truyền ra bốn phía.
Lửa trại bị đá tan, đồ ăn rượu ngon cũng bị đổ đầy đất, các người lùn đâu còn quan tâm đến những thứ này nữa, chỉ xôn xao chạy vào thạch bảo.
“Chúng ta cũng qua đó.”
Lâm Chiến nói xong liền chạy đến chỗ tộc trưởng Aum, bọn người Liễu Yến và Vương Đằng cũng chạy theo.
“Tộc trưởng Aum, đây rốt cuộc là chuyện gì vậy?” Lâm Chiến nhân lúc có khoảng trống hỏi.
“Là giặc cướp!” Tộc trưởng Aum nói với vẻ nghiêm nghị.
“Giặc cướp?” Bọn người Lâm Chiến hốt hoảng trong lòng, nghi ngờ hỏi: “Sao ở đây lại có giặc cướp?”
“Ta cũng không biết, ở khu vực gần đây, đã rất lâu không xuất hiện giặc cướp.” Tộc trưởng Aum nói.
“Không biết thực lực đám giặc cướp này như thế nào.” Lâm Chiến nói.
Gương mặt tộc trưởng Aum lộ ra nét lo lắng, hắn do dự nói: “Các vị, nếu tộc Ải Nhân của chúng ta không chống lại được, có thể mời mọi người ra tay giúp đỡ không…”
Lâm Chiến liếc nhìn mọi người rồi nói: “Yên tâm đi, nếu chúng ta đã gặp thì đương nhiên sẽ không trơ mắt đứng nhìn.”
Vừa dứt câu, mười mấy bóng người xông lên từ trong bóng tối.
“Giết, giết hết tất cả, cướp hết tất cả của cải của bọn họ!”
Một tiếng cười hung ác truyền tới, bọn chúng gặp người là giết.
Bọn người Nia chậm hơn mấy bước, nhìn thấy tộc nhân bị giết, đôi mắt nàng lập tức đỏ hoe. Nàng gào lớn, xông về phía đám giặc cướp.
Mấy người Lâm Chiến và Vương Đằng không đành lòng cũng lập tức tham gia vào đoàn chiến đấu, dù sao thì chậm trễ một chút, một người lùn tay không tấc sắt sẽ có khả năng bị giết.


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất