Chương 347: Cabin thực chiến ảo
“Lại thế rồi.” Trong lòng Hùng Bá bất đắc dĩ. Sinh viên này cái gì cũng xuất sắc, chỉ có mỗi lần chịu đả kích sẽ như một cái xác không hồn, thật sự khiến người ta dở khóc dở cười. Hắn ho khan nói: “Khụ khụ, bạn học Dương Công. Ta cảm thấy, ngươi cứ tiếp tục cố gắng, có lẽ rất nhanh có thể vượt qua Vương Đằng.” “Thật sao ạ?”
“Đúng vậy, ta khẳng định.”
“Ta biết mà, ta sẽ không bại bởi bất kì kẻ nào. Thầy Hùng, ta phải đi về cố gắng huấn luyện, tạm biệt.”
“Tạm biệt, phù ~” Hùng Bá thở dài một hơi.
Mấy ngày nay các học viện đều đang thi cử, học viện Chiến Tranh và học viện Chỉ Huy cũng không ngoại lệ.
Học viện Chỉ Huy thi lý thuyết, kiểm tra diễn tập bàn cát, chỉ huy chiến trường. Vương Đằng không có hứng thú với những thứ này, có thuộc tính thì nhặt nhưng lại không đi thi.
Mà phía học viện Chiến Tranh chuyên nghiệp bên này, lớp lý thuyết cũng có thi, song chủ yếu vẫn là thực nghiệm.
Chiều thứ sáu.
Đặng Bách – giáo viên hướng dẫn lớp thực chiến dẫn theo mọi người đi về phía toà nhà thực hành.
Hắn vừa đi vừa nói: “Hôm nay thi thực chiến, đợi lát nữa sẽ thi cùng với lớp khác.”
Học viện Chiến Tranh có nhiều người nhất, cho nên không chỉ có một lớp.
Lớp chiến tranh 1 Vương Đằng đang học đi được nửa đường thì gặp phải mấy lớp khác. Giáo viên hướng dẫn các lớp chào hõi lẫn nhau, rồi tụ vào một chỗ, đi đến toà nhà thực hành.
“Lại phải thi cùng với lớp khác.”
“Nếu thi không tốt thì chẳng phải là mất mặt sao.”
“Đợi lát nữa nhất định phải thi cho thật tốt, không thể để thua lớp khác được.”
...
Không chỉ lớp chiến tranh 1 như thế, những lớp khác cũng thấp giọng nghị luận, không ai muốn thua lớp bên cả.
Đến dưới toà nhà thực hành, mọi người phát hiện viện trưởng Đồng Hổ của học viện Chiến Tranh nãy giờ không thấy đâu thì ra là đang đợi bọn họ.
“Viện trưởng tự mình chủ trì cuộc thi lần này sao? Tự nhiên nghiêm túc chính thức như vậy, căng thẳng ghê.” Mọi người thấp giọng nói.
“Đi thôi, lên tầng năm.” Đồng Hổ trực tiếp nói.
Vương Đằng hơi kinh ngạc, bởi vì tầng năm bình thường đều không mở ra cho người ngoài, cuộc thi lần này lại đặt ở tầng năm.
Đến tầng năm, trong mắt hắn toát ra sự nghi hoặc, khung cảnh trước mặt khác biệt hoàn toàn với trong tưởng tượng.
Phản chiếu trong mắt hắn là một hành lang, mà hai bên hành lang là từng gian phòng kích thước giống hệt nhau.
Cửa phòng đóng chặt, đồng thời khoảng cách cực nhỏ, có thể nhìn ra được, không gian bên trong chắc chắn vô cùng nhỏ hẹp.
“Đây là phòng thực chiến giả lập.” Đồng Hổ mở miệng, khiến mọi người ngạc nhiên không thôi.
“Phòng thực chiến giả lập!!!”
“Lẽ nào là thiết bị giả lập giống với trong phim điện ảnh sao??”
“Không thể nào, khoa học kỹ thuật của chúng ta đã đạt đến trình độ này rồi sao? Chưa nghe thấy bao giờ luôn.”
“Nếu đến cả thiết bị giả lập cũng xuất hiện rồi thì có phải cũng sẽ làm ra được trò chơi giả lập không.”
Mọi người nhịn không được bèn thấp giọng nghị luận.
Đối với họ, tin tức này chẳng khác gì với một vụ nổ lớn. Rất nhiều người không khỏi tò mò về chuyện này, ánh mặt nhìn vào từng gian phòng một, giống như muốn nhìn xuyên nó vậy.
“Các ngươi đoán không sai, đây chính là loại thiết bị giả lập các ngươi đang nghĩ đến, hiện tại vẫn thuộc về tài nguyên chiến lược, cho nên chưa được công bố ra bên ngoài.” Đồng Hổ nói.
“Là thật à.” Trong mắt Vương Đằng cũng lộ ra vẻ kinh ngạc, không khỏi nhíu mày: “Khoa học kỹ thuật hiện tại rốt cuộc đã tiến bộ đến mức nào rồi, xem ra thật sự vẫn còn rất nhiều thứ người bình thường không thể tiếp xúc được.”
“Các ngươi tạm thời không được nói với bên ngoài, nếu không sẽ bị nghiêm trị, thiết bị thế này toàn quốc chỉ có mấy trường đại học top đầu mới có, các người rất may mắn. Song đợi đến lúc thời cơ chín muồi, nhà nước cũng sẽ phổ cập trong phạm vi nhỏ, chắc cũng không còn xa nữa đâu.” Đồng Hổ lại nói.
“Nghiêm ngặt vậy sao.” Trong lòng mọi người căng thẳng, nhưng đồng thời cũng rất kích động.
“Được rồi, không nói chuyện nữa, các ngươi tự mình chọn một phòng đi vào đi. Độ khó tự chọn, khung cảnh tự chọn, máy tính sẽ căn cứ vào biểu hiện của các ngươi đưa ra tổng hợp và cho điểm.” Đồng Hổ nói.
“Còn có độ khó và khung cảnh, má ôi, có vẻ rất vui nha.” Mọi người nhất thời mừng rỡ, vội vàng chọn một phòng đi vào.
Nhìn dáng vẻ của bọn họ dường như đã sớm quên mất đây là một cuộc thi, ngược lại giống như xem đó là một trò chơi vậy.
“Hầy, giờ đám nhóc này đang vui thật đấy, hi vọng lát nữa đi ra sẽ không bật khóc.” Đồng Hổ nhịn không được trộm cười bất lương, quay đầu nói với các giáo viên: “Đi, chúng ta đi đến phòng điều hành xem biểu hiện của bọn họ.”
Phòng điều hành Đồng Hổ nói đến ở cuối cùng của hành lang, là một gian phòng vô cùng lớn, trên vách tường treo đầy màn hình, đang hiển thị ra từng khung cảnh một, có sa mạc, có thảo nguyên, thậm chí còn có biển khơi… Đám sinh viên đã đi vào khung cảnh giả lập, bắt đầu cuộc thi.
...
Sau khi Vương Đằng đi vào trong phòng, phát hiện không gian bên trong quả nhiên vô cùng giới hạn. Trong này chỉ bày biện một cỗ máy khồng lồ màu trắng bạc giống như khoang trò chơi.
“Xin điền thông tin bản thân vào, mang mũ bảo hiểm cảm ứng lên, đi vào cabin giả lập.” Bên trong máy móc truyền ra âm thanh nhắc nhở.
Ánh mắt Vương Đằng toát lên vẻ kinh ngạc, nhập mã số sinh viên trên thẻ vào, sau đó đội mũ bảo hiểm đặt ở một bên lên đầu, đi vào trong thứ gọi là cabin giả lập này.
“Nhân viên vào chỗ!”
“Bạn học Vương Đằng, hoan nghênh ngươi sử dụng loại hình cabin giả lập Thần Long số 08!”
“Cửa cabin đóng lại!”
“Kết nối thần kinh, thu thập số liệu bên trong cơ thể...”
“Thu thập hoàn tất!”
“Đi vào thế giới giả lập!”
Trước mắt Vương Đằng tối sầm lại, giống như cả thế giới đều đang xoay chuyển, khung cản trước mặt lập tức thay đổi.
Xung quanh hoàn toàn biến thành một khoảng hư không, hành tinh to lớn xoay chuyển, xa xa còn có tinh hà treo ngược, giống như vũ trụ tinh không thực sự.
“Đây…” Vương Đằng không biết nói gì, loại rúng động này, khiến cho hắn cảm nhận được sự mạnh mẽ của khoa học kỹ thuật.
Hắn cúi đầu nhìn, phát hiện bản thân cứ nổi trôi như vậy, sờ sờ lên cơ thể và gương mặt, chân thực vô cùng, thậm chí biểu cảm cũng không khác gì thực tế.