Chương 378: Thuyền bay bị tập kích
Khoảng cách giữa Ung thành và Dương thành không ngắn, thông qua thuyền bay nguyên lực mới có thể tiết kiệm được rất nhiều thời gian. Phỉ Thanh Tâm bị Mạnh Xảo quấy rầy một hồi, sợ đối phương lại làm ra chuyện ngu ngốc, điên rồ gì đó nên không còn tiếp tục nói chuyện phiếm với Vương Đằng nữa. Sau khi nàng ngồi xuống, cười xin lỗi với hắn thì nhắm mắt dưỡng thần.
Mạnh Xảo trừng mắt nhìn Vương Đằng một cái, trên mặt mang theo một chút đắc ý, giống như có thể thuyết phục Phỉ Thanh Tâm rời xa Vương Đằng là một chuyện rất đáng kiêu ngạo.
Vương Đằng lắc đầu bật cười, trong lòng cũng không để ý.
Chỉ là người xa lạ gặp được trên đường mà thôi, lúc đi chung đường nhàm chán, có thể tán gẫu chuyện trò hai câu, nếu không được thì tự nghỉ ngơi, cũng không mất lịch sự.
Lúc Vương Đằng lên thuyền đã là hơn hai giờ chiều, thời gian trôi qua, lúc này cũng tới chạng vạng, lộ trình tới Dương thành còn chừng hai giờ nữa. Bây giờ đúng là thời gian bữa tối, rất nhiều người đều đi đến nhà ăn trên thuyền bay.
Vương Đằng cũng hơi đói bụng, hắn đứng dậy đi về hướng nhà ăn.
Gần như cả Phỉ Thanh Tâm và Mạnh Xảo cùng đồng thời đứng lên. Sau khi Mạnh Xảo nhìn thấy Vương Đằng đang chuẩn bị đi nhà ăn, nàng có chút khó chịu bĩu môi.
“Có loại trùng hợp như vậy?” Nàng hoài nghi nhìn bóng dáng Vương Đằng, nói: “Chẳng lẽ là nghe lén chúng ta nói chuyện hồi nãy, biết chúng ta muốn tới nhà ăn, cho nên giành một bước đi trước, để qua chút nữa lại đến gần bắt chuyện, cũng có thể phòng ngừa ta nói hắn đi theo chúng ta?”
“Xảo Xảo, ngươi đừng dùng ánh mắt như vậy để đánh giá người ta.” Phỉ Thanh Tâm có chút mất hứng nói, nàng cảm thấy Mạnh Xảo đang cố tình gây sự.
“Được rồi được rồi, ta không nói hắn là được.” Mạnh Xảo bất đắc dĩ lắc đầu nói, trong lòng lại hít một hơi, đã biết khuê mật vẫn u mê không chịu tỉnh ngộ mà.
Lúc này Vương Đằng đã đi vào nhà ăn, không hề biết những lời Mạnh Xảo nói sau lưng, nếu không chắc chắn hắn sẽ cười ha hả, cô gái này suy diễn như thật.
Nhà ăn trên thuyền bay được bố trí có chút xa hoa, cả khu vực tách thành hai bộ phận, phân biệt là khu món ăn bình thường và khu Linh Thực.
Vương Đằng trực tiếp đi vào khu linh thực.
Giá trị tăng mạnh, thế giới khác lấy ba loại tiền tệ là tiền vàng, tiền bạc, tiền đồng làm tiền lưu thông, có thể dựa theo tỉ lệ nhất định để trao đổi.
Trừ ba thứ ấy ra, chính là nguyên thạch.
Đến bất cứ đâu, nguyên thạch cũng là đồng tiền mạnh!
Đương nhiên chủ yếu vẫn là lưu thông trong giới võ giả.
Vương Đằng trao đổi một ít kim tệ ở trên người, đồng thời cũng có không ít nguyên thạch lúc trước còn tồn lại.
Khu Linh Thực chỉ lấy nguyên thạch, dù sao lúc bình thường, linh thực cũng chỉ cung cấp cho võ giả, đương nhiên phải dùng tiền tệ lưu thông quy chuẩn giữa võ giả.
Vương Đằng chọn mấy món ăn rồi ngồi xuống một mình thưởng thức.
Hắn đã quen ăn linh thực, giờ bảo ăn món bình thường, có chút vô vị.
Đúng là từ xa xỉ về tiết kiệm khó.
Vương Đằng lắc lắc đầu, trong lòng cảm khái, may mà hắn không nghèo.
Khi Phỉ Thanh Tâm và Mạnh Xảo đi vào nhà ăn, nhìn thấy một mình Vương Đằng chọn vài dạng linh thực, cực kỳ xa xỉ, đang ăn say sưa.
“Tiểu bạch kiểm này rất có tiền ha. Bọn ta cũng không dám ăn như vậy, nói không chừng là con cái nhà giàu có nào lén lút chạy tới đây. Nếu là như vậy, ngươi cần phải càng thêm cẩn thận hơn, mấy tên kiểu này rất biết cách lừa gạt con gái đó.” Mạnh Xảo nói.
Phỉ Thanh Tâm có chút kinh ngạc. Sau khi nàng nghe xong câu nói của Mạnh Xảo thì không khỏi trợn trắng mắt, không biết hôm nay sợi gân nào của khuê mật bị đặt sai chỗ, khiến đối phương nhìn Vương Đằng không vừa mắt, không cần biết hắn làm cái gì đều là sai.
Nàng cũng không nói gì, không cần thiết phải vì một người vừa quen biết bất hòa với khuê mật.
Sau đó hai người chọn mấy thứ linh thực không quá đắt tiền, tìm một vị trí còn trống, vừa nói cười vừa ăn.
Bỗng nhiên, thuyền bay lắc lư một đợt.
“Chuyện gì vậy?”
Mọi người trong nhà ăn giật mình kinh hoảng, đều đứng lên.
Từ trước đến nay, tính ổn định của thuyền bay luôn vô cùng tốt, sao có thể lắc lư vô cớ? Bình thường một hai năm cũng không xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn.
“Mau nhìn, bên ngoài có thiệt nhiều chim bay!” Có người kinh ngạc kêu lên.
“Cái gì?”
“Không phải tuyến đường này đều có võ giả định kỳ quét sạch sao? Sao có thể xuất hiện tinh thú loài chim?”
Mọi người bàn tán xôn xao, cảm xúc có chút sợ hãi, bị tinh thú loài chim tập kích cũng không phải việc nhỏ, nếu làm không tốt sẽ thuyền hủy người tiêu, ngã xuống từ trên cao như vậy, một ít võ giả cấp thấp cũng phải chết không thể nghi ngờ, huống chi phần lớn hành khách đều là người thường? Hơn nữa phía dưới chính là rừng cây nguyên thủy, dù may mắn không chết, cũng trở thành bữa tối cho tinh thú trong rừng.
“Thưa các vị, các vị, một đám tinh thú loài chim đang điên cuồng công kích thuyền bay chúng ta. Phù văn trận pháp phòng ngự trên thuyền bay chỉ có thể chống đỡ vài phút. Tình huống rất nguy hiểm, hy vọng các vị võ giả trên thuyền bay có thể ra tay giúp đỡ, chờ việc này qua đi, chúng ta nhất định sẽ tạ ơn…”
Trong đài phát thanh truyền ra âm thanh dồn dập.
Ánh mắt võ giả trong nhà ăn lóe sáng, sau khi nhìn thoáng qua nhau, bọn họ đều chạy ra bên ngoài.
Hiện giờ tất cả mọi người đều ở trên thuyền bay, nếu thuyền bay bị hủy, bọn họ cũng không thể may mắn thoát khỏi, bây giờ không phải vấn đề có thù lao tạ ơn hay không, mà là tất cả mọi người muốn tự bảo vệ mình.
“Sao lại gặp phải tình huống này chứ?” Sắc mặt Mạnh Xảo có chút tái nhợt, nắm chặt tay Phỉ Thanh Tâm, có chút không biết nên xử lý như thế nào.
“Đừng lo lắng, trên thuyền bay có nhiều võ giả như vậy, chắc chắn không sao đâu.” Phỉ Thanh Tâm cố ép bản thân bình tĩnh lại, vỗ vỗ tay nàng, an ủi nói.
“Đúng đúng, chúng ta có nhiều võ giả như vậy, nhất định không có việc gì.” Mạnh Xảo liên tục gật đầu, giống như đang động viên tinh thần cho mình.
Hai người thông qua cửa sổ nhà ăn quan sát tình huống bên ngoài.