Chương 383: Đãi ngộ của phù văn sư
“Hội trưởng, ngươi mau đến xem xem, mười pháp trận phù văn nhất tinh do tiểu tử đó khắc ra, quả thực là hoàn mỹ!” Ba giám khảo vội vàng nói. Có thể được ba giám khảo đánh giá như thế, sự tò mò của hội trưởng Goring càng nặng hơn, bước nhanh tới gần, nhìn hồi lâu, vẻ mặt thán phục, quan sát Vương Đằng mấy lần, sau đó đột nhiên cười tủm tỉm nói: “Người thanh niên này, nhận ta làm thầy, thế nào?”
Mọi người cười ngất!
Hội trưởng, ngươi làm thế này không giống lẽ thường đâu!
Tô Linh Huyên ngạc nhiên nhìn thầy mình và Vương Đằng, chẳng lẽ mình sắp có thêm một sư huynh rồi sao?
Sắc mặt Lưu Tinh Huy và Tô Linh Vân thì lại càng hơi không tốt.
Những người khác hâm mộ, ghen tị đủ loại. Đây chính là học trò của hội trưởng Công hội Phù văn đó, từ trước đến nay, thời gian dài như vậy, có bao nhiêu người muốn nhận hắn làm thầy, đều không thành công, mà hội trưởng cũng chỉ nhận một người học trò là Tô Linh Huyên, hôm nay vậy mà chủ động xem trọng một người trẻ tuổi mới quen, thậm chí muốn để hắn nhận thầy.
Vương Đằng cũng hơi ngây người, có chút dở khóc dở cười.
“Là ta thô lỗ, trước tiên ngươi đừng vội vàng từ chối, sau khi thi xong chúng ta bàn lại.” Goring nói xong lại quay qua ba giám khảo nói: “Các ngươi đánh giá thành tích đi.”
Ba giám khảo gật đầu, hoàn toàn không cần thảo luận, trực tiếp cho vào điểm tuyệt đối trên bảng kê khai của Vương Đằng.
Sau khi Vương Đằng kết thúc bài thi, lại qua nửa giờ, Tô Linh Huyên cũng hoàn thành khắc họa mười pháp trận phù văn nhất tinh.
Nhưng độ hoàn thành hiển nhiên không cao như Vương Đằng, tồn tại tỳ vết nhất định, nhưng một thiếu nữ mười sáu tuổi có thể làm được trình độ này, nói thật đã cực kỳ khiến người ta thán phục.
Hội trưởng Goring cũng tỏ vẻ rất hài lòng với biểu hiện của đồ đệ mình.
Cuối cùng, ba giám khảo cho nàng tám mươi ba điểm.
Vốn phải là một chuyện vui vẻ, nhưng Tô Linh Huyên lại vui vẻ không nổi, đi tới bên cạnh Goring hỏi: “Thầy, hắn thi được bao nhiêu điểm?”
Goring đương nhiên biết người học trò mình nói là ai, hơn nữa cũng sớm đã nhìn ra nàng có chút mất mát, cười nói: “Đứa nhỏ ngốc, trên thế giới này luôn có một số người có thiên phú không cách nào dùng lẽ thường ước đoán được, ngươi có thể lấy hắn so sánh, nhưng tâm tính phải ổn định, vững vàng, lấy xuất sắc hơn người đó làm mục tiêu theo đuổi, thành tựu của ngươi sau này nhất định sẽ không thấp.”
Tô Linh Huyên nghe vậy, ngẩn người, như có điều tỉnh ngộ, khẽ gật đầu trịnh trọng nói: “Học trò nhận lời dạy.”
“Được rồi, được rồi. Con nhóc này, người nghiêm túc như vậy làm gì?” Goring bật cười nói.
“Hì hì, đây không phải là do thấy thầy nói nghiêm túc như vậy, ta đương nhiên cũng nghiêm túc một lần sao.” Tô Linh Huyên khôi phục lại bộ dáng nhí nha nhí nhảnh bình thường, cười nói: “Đúng rồi, ngươi còn chưa nói cho ta biết hắn thi được bao nhiêu điểm đâu?”
“Điểm ba giám khảo chấm ra là điểm tuyệt đối.” Goring thấy nàng đã từ trong mất mát đi ra, liền nói cho nàng kết quả thi của Vương Đằng.
“Điểm tuyệt đối!” Tô Linh Huyên tuy nói là đã sớm chuẩn bị tâm lý, nhưng vẫn bị số điểm này làm cho hoảng sợ.
Điểm tuyệt đối, không phải là chưa từng xuất hiện, nhưng người có thể đạt được cực ít, khắc họa một pháp trận không chút tỳ vết nào, quá khó khăn.
Việc này không những cần sự cố gắng cực kỳ lớn, càng cần thiên phú cực cao mới được, khó trách thầy bảo mình nhất định phải để tâm tính ổn định, vững vàng.
So sánh với hắn, có thể sẽ buồn bực chết.
Tô Linh Huyên lắc đầu, chợt nhớ tới điều gì đó, lại hỏi: “Thầy, ngươi thật muốn nhận hắn làm học trò sao? Vậy có phải ta sẽ là sư tỷ không? Có một sư đệ lợi hại như vậy, cảm giác nhất định rất tuyệt.”
“Ngươi đó, muốn làm cũng là làm sư muội, hắn còn lớn hơn ngươi mà.” Goring bật cười lắc đầu, nói: “Ta ngược lại thật sự cũng muốn nhận học trò, đứa nhỏ này có thiên phú rất tốt, bỏ qua thì thật là đáng tiếc, nhưng thoạt nhìn hắn hình như có băn khoăn gì đó, cho nên ta tính toán đợi cuộc thi kết thúc lại qua nói chuyện đàng hoàng với hắn.”
“Ha ha ha, thầy, ngươi cũng có lúc không làm được sao.” Tô Linh Huyên cười trên nỗi đau của người khác nói.
“Cái con nhóc này.” Goring cũng tự mình nở nụ cười.
“Cố lên, thầy, ngươi nhất định có thể.” Tô Linh Huyên hoạt bát vung vẩy nắm đấm, động viên hắn.
Goring không khỏi trợn trắng mắt.
Theo thời gian trôi qua, hai giờ thi hoàn toàn kết thúc, có người thở ngắn thở dài, có người cau mày, cũng có người thở phào nhẹ nhõm.
Ba giám khảo xuống chỗ cho điểm cho các thí sinh.
Đối với phù văn sư cao cấp mà nói, đánh giá pháp trận phù văn nhất tinh cũng không phải là việc gì khó, gần như nhìn qua là có thể tìm ra đủ loại tì vết, sai lầm, cho ra kết quả cuối cùng.
Rất nhanh, điểm số của mọi người xuất hiện, hai mươi mấy người ở đây, cuối cùng thông qua bài thi chỉ có sáu người.
Những người ngay cả ba pháp trận phù văn nhất tinh đều khắc họa không ra, tự nhiên không cách nào thông qua bài thi, mà một số người mặc dù khắc hết mười pháp trận phù văn nhất tinh một lần, nhưng lại tồn tại sai lầm chí mạng, cũng bị phán định không đạt tiêu chuẩn.
Lưu Tinh Huy và Tô Linh Vân cũng nằm trong sáu người thông qua bài thi, điểm số không tính thấp, một người bốn mươi lăm điểm, một người năm mươi điểm.
Số điểm này, không phải dựa theo điểm đạt tiêu chuẩn sáu mươi điểm mà tính.
Tổng cộng mười pháp trận phù văn nhất tinh, khắc họa chính xác một pháp trận phù văn nhất tinh được mười điểm, tổng cộng một trăm điểm.
Cho nên thật ra chỉ cần ba mươi điểm là coi như thông qua bài thi.
Nhìn điểm số Lưu Tinh Huy và Tô Linh Vân có được, chứng minh bọn họ ít nhất hoàn thành được bốn đến năm pháp trận phù văn nhất tinh, trong rất nhiều người tham gia bài thi, đã coi như là xuất sắc, dù sao tuổi của bọn họ vẫn còn trẻ.
Chỉ là so với Tô Linh Huyên thì có vẻ hơi ảm đạm phai mờ, huống chi là Vương Đằng.
“Tô Linh Huyên thi được được tám mươi ba điểm, cái tên không biết từ nơi nào chạy đến lại càng thi được điểm tuyệt đối!!” Nghe được điểm số của hai người Vương Đằng và Tô Linh Huyên, trong lòng Lưu Tinh Huy và Tô Linh Vân kinh ngạc, sắc mặt hơi khó coi.