Chương 400: Mãng xà mào gà vảy xanh.
“Tự làm bậy không thể sống, trách ai được!” Vương Đằng cười lạnh nói. “Thầy….” Tô Linh Huyên hết cách, chỉ có thể quay đầu xin Goring giúp đỡ, đáng thương nhìn hắn, giọng nói sầu muộn bi thương.
“Ha ha ha, đây là chuyện của hai người các ngươi, đừng tìm ta.” Goring nhìn thấy thú vị, cười ha ha, xoay người ra khỏi cửa.
“A, thầy, ngươi khoan đi, cứu ta!” Tô Linh Huyên muốn nhân cơ hội chạy trốn, bị Vương Đằng ngăn lại: “Muốn chơi xỏ lá à?”
Tô Linh Huyên mắt thấy cửa lớn bị Vương Đằng chặn lại, nếu hắn không cho phép, mình chắc chắn không đi được. Ánh mắt nàng chuyển động nhanh như chớp, lúc này nàng gọi bằng giọng điệu mềm mại: “Sư huynh….”
“Dừng dừng dừng!” Vương Đằng nghe một tiếng sư huynh này, da đầu tê rần, cả người nổi lên một tầng da gà, vội vàng kêu dừng, cũng nói: “Đừng nói ta không cho ngươi cơ hội. Ta cho ngươi một lựa chọn, hoặc là ăn hộp ớt này, hoặc là giặt tất thối giúp ta, ngươi chọn một việc đi.”
“Cái gì, vậy mà ngươi muốn để tiểu sư muội thông minh lại dễ thương như ta giặt tất thối, ngươi quá.... quá mất hết lý trí rồi!” Tô Linh Huyên như nghe được chuyện gì khó có thể tin, trừng to mắt, chất vấn nói.
“Rầm!” Vương Đằng đặt mạnh hộp ớt đó lên bàn: “Không đồng ý thì thôi, nào, ăn hộp ớt này, ngươi vẫn là tiểu sư muội thông minh lại dễ thương của ta.”
“.... (⊙_⊙;)..... ” Tô Linh Huyên cảm giác người trước mặt chính là ma quỷ đầu mọc sừng dài. Nàng hối hận rồi, hối hận vì sao mình lại muốn tìm chết?
“Sư muội, chỉ là một hộp ớt mà thôi, ăn nó, sẽ không chết người đâu.” Vương Đằng an ủi.
Kết quả không an ủi còn đỡ, an ủi một cái, Tô Linh Huyên hoàn toàn không kiềm chế được.
Cái miệng nhỏ nhắn bẹp xuống, nước mắt chảy xuống ào ào: “Oa ~”
Ngay lúc đó biểu cảm của Vương Đằng là như vậy:
Σ(°△°---)︴
....
Đối với hành vi tàn ác vô nhân đạo của Vương Đằng, Tô Linh Huyên tỏ vẻ lên án mãnh liệt.
Hơn nữa kiên quyết không ăn ớt, nhưng tất thối…. Có thể giặt…. thật là thơm!
Vài ngày kế tiếp, Vương Đằng đều đang cố gắng tu (nhặt) luyện (thuộc tính). Hắn dùng ba thân phận acc chính Vương Đằng, acc clone Dược Vương, Đoạn Đức thường lui tới ba đại Công hội, mỗi ngày đều có thể nhặt không ít thuộc tính của ba loại kỹ năng, và thuộc tính tinh thần.
Hiện giờ cấp bậc phù văn sư và luyện đan sư đã song song đạt tới cao cấp.
‘Phù văn sư’ : cao cấp (16/1000)
‘Luyện đan sư’ : cao cấp (22/1000)
Tiến bộ thần tốc như thế, nếu bị phù văn sư và luyện đan sư khác biết được, e là sẽ hoài nghi nhân sinh.
Quá CMN không phải người!
May mà Vương Đằng không dự định bại lộ ra hiện tại, việc này giống như cái gì đó, phải lộ ra từng chút một…. Sau đó ngạc nhiên chưa!
Như vậy mới thú vị chứ.
Đương nhiên, suy cho cùng là kinh ngạc, vui vẻ hay kinh hãi, thì phải xem móc ra thứ gì?
Ngoài ra, thuộc tính tinh thần của Vương Đằng cũng tiến bộ rất nhanh, trực tiếp đột phá 90!
‘Tinh thần’ : Linh cảnh (90,3/100)
Theo thuộc tính tinh thần mạnh lên, hắn cảm giác niệm lực tinh thần chứa đựng trong đầu mình cũng càng phát ra mạnh mẽ hơn. Hình thái giống như nước xoáy sâu thẳm xoay quanh, nếu hoàn toàn bộc phát ra, có thể ngay cả bản thân hắn cũng sẽ kinh ngạc.
Mấy ngày nay, ban đêm hắn cũng đi cùng Goring đi đến dãy núi Vĩnh Dạ tiến hành tu hành thần niệm sư, đã vô cùng thông thạo đối với thủ đoạn công kích của thần niệm sư, thực lực không ngừng mạnh lên.
Hơn nữa thuộc tính nguyên lực ngũ hành rơi xuống khi săn giết các loại tinh thú, làm cho tu vi nguyên lực của hắn chậm rãi tăng mạnh.
Thiên phú mà Vương Đằng bày ra làm cho Goring vô cùng kinh ngạc, trong lòng cảm thán không thôi. Đến sau đó, hắn yên tâm không đi theo nữa, mà để Vương Đằng tu hành một mình.
Tối hôm nay.
Chỗ nào đó của dãy núi Vĩnh Dạ.
Vương Đằng lơ lửng ở giữa không trung, bàn tay to vung lên, một thanh trường thương Hỏa Diễm do lửa ngưng tụ thành bắn ra trong nháy mắt.
Ở trước mặt hắn, một tinh thú Cự Viên hệ Thổ hình thể khổng lồ bị từng sợi dây mây quấn chặt, không thể động đậy. Nó giãy dụa kịch liệt, đối mặt với trường thương Hỏa Diễm bắn thẳng đến, miệng nó không ngừng phát ra tiếng hét điên cuồng, bàn tay khổng lồ đánh xuống mặt đất, muốn thoát khỏi dây mây quấn quanh.
Từng sợi dây mây đứt đoạn, nhưng lại có dây mây mới từ dưới lòng đất nhanh chóng sinh trưởng ra, giống như xiềng xích trói chặt nó trên mặt đất.
Vù!
Trường thương Hỏa Diễm lập tức tới, xuyên thủng qua trái tim của Cự Viên.
Cự Viên ngừng giãy dụa trong khoảnh khắc. Nó trừng to mắt, ngực phun ra lượng lớn máu tươi, nhanh chóng mất đi sức sống, trở về với cái ôm của tử vong.
‘Nguyên lực hệ Thổ x56’
‘Thuộc tính trắng x43’
....
Nhặt!
“Không hổ là tinh thú tứ tinh, thuộc tính rơi xuống thật nhiều!” Vương Đằng nhìn giao diện thuộc tính trước mắt, âm thầm tự nói.
Từ khi Goring để hắn một mình tu hành, Vương Đằng đã hoàn giải phóng bản thân, tinh thú nhất tinh, nhị tinh đã sớm không thể thỏa mãn hắn, muốn giết cứ giết tinh thú trên tứ tinh, thuộc tính rơi xuống cũng khá nhiều.
Nguyên lực hệ Thổ: 356/2000 (tứ tinh)
Thuộc tính trắng: 1860
Nhìn thấy sự biến hóa của hai thuộc tính này, Vương Đằng vừa lòng gật đầu, thân hình chợt lóe, đi đến bên cạnh thi thể Cự Viên.
Hắn đặt bàn tay lên người nó, nguyên lực lưu chuyển, cảm ứng một lượt.
Đáng tiếc, không xuất hiện tinh hạch và tinh cốt!
Thu nó vào trong nhẫn không gian, Vương Đằng khẽ động trong lòng, bỗng nhiên nhìn về phía trời đêm tối đen.
Tầm nhìn thay đổi, nhìn xuống từ trên bầu trời.
Đây là tầm nhìn của U Diễm Minh Nha.
Sau đó giống như nhìn thấy chuyện thú vị gì, khóe miệng hắn lộ ra một nụ cười ý vị thâm trường.
“Thú vị!”
Hắn bay lên giữa không trung, bóng người nhập vào trong bóng tối, nhanh chóng xuyên qua trong rừng rậm um tùm tối tăm, lao đến phương hướng phạm vi vừa nhìn thấy, lặng yên không một tiếng động, giống như u linh trong đêm tối.
....
Ở trong một khe núi, một hàng bảy người đang công kích một con cự mãng kinh khủng. Những người đó đều có thực lực mạnh mẽ, ít nhất đều là thực lực cấp Chiến Binh tứ tinh, thậm chí có một người lưng mang hai cánh, khí tức càng mạnh mẽ hơn, hẳn là cường giả cấp Chiến Binh ngũ tinh.