Chương 406: Giết một cách dứt khoát.
“Ngươi đừng hiểu lầm, ta muốn tặng cho ngươi sớm một chút, nhưng cha ta muốn tìm một thời cơ tốt hơn.” Ánh mắt Diêu Dục chợt lóe lên, hắn nói. “À, ích lợi trở nên lớn nhất, các ngươi thật giỏi tính toán.” Ánh mắt Lý Dung Tuyết hiện lên vẻ chán ghét.
Diêu Dục có chút xấu hổ, lập tức không nói.
“Cha ngươi đặt cỏ Tử Tâm ở đâu?” Lý Dung Tuyết hỏi.
“Ta, ta không biết.” Ánh mắt Diêu Dục lập lòe, hắn nói.
Lý Dung Tuyết chợt đặt trường kiếm lên cổ hắn, cắt ra một vết máu trên đó, quát to: “Nói!”
“Quận chúa, ta biết ngươi muốn làm gì, nếu ta nói, e là thật sự khó giữ được cái mạng nhỏ này. Nếu ngươi muốn cỏ Tử Tâm, tha cho ta, ta cam đoan giao cho ngươi.” Diêu Dục nở nụ cười, tỏ vẻ bản thân không ngốc.
“Ngươi không nói, hiện tại ta sẽ giết ngươi.” Giọng nói của Lý Dung Tuyết lạnh lùng nói.
“Ngươi không dám giết ta, độc mà Dương Vương trúng có lẽ đã rất sâu, chỉ e không đợi được bao lâu. Nếu giết ta, ngươi tất nhiên không chiếm được cỏ Tử Tâm đó của nhà ta, đến lúc đó ngươi đi đâu tìm cây thứ hai?” Diêu Dục tự cao mình có lòng tin giữ được mạng.
Lý Dung Tuyết mỉm cười với hắn, nụ cười cực kỳ mê người, sau đó trường kiếm đâm qua, một dòng máu tươi bắn ra từ trên cổ hắn.
Diêu Dục trừng lớn hai mắt, bịt cổ, trên mặt tràn ngập vẻ khó có thể tin.
“Vi, vì sao?”
Thực tế hắn không cách nào hiểu được, trong lòng tràn đầy mờ mịt, toàn thân đều bị cảm giác sợ hãi cái chết bao phủ: “Không….”
“Hiển nhiên ngươi không đủ hiểu ta!” Lý Dung Tuyết tiếc hận nói.
Vương Đằng nhìn Lý Dung Tuyết, khóe mắt hơi co giật.
Nói thật, ngay cả hắn cũng hơi kinh ngạc.
Đặt mình vào vị trí đó, nếu hắn trong tình huống của Lý Dung Tuyết, chưa chắc có thể ra tay được.
Nhưng Lý Dung Tuyết lại làm được, người phụ nữ này không phải là đèn cạn dầu gì đâu.
Diêu Dục vô lực ngã xuống đất mất mạng, tuổi tác tốt đẹp, thiên phú song hệ, thiên tài nổi tiếng, cuối cùng nghĩ sai thì hỏng hết, lại rơi vào kết cục như thế.
“Sao nào, dọa đến ngươi à?” Lý Dung Tuyết nghiêng đầu nhìn về phía Vương Đằng.
“Chỉ có hơi kinh ngạc mà thôi.” Vương Đằng ung dang thản nhiên, lắc đầu nói.
“Vừa rồi nếu ta không giết hắn, ngươi cũng sẽ ra tay nhỉ.” Lý Dung Tuyết như cười như không nhìn thẳng vào mắt hắn, nói.
“Vì sao ngươi cảm thấy như vậy.” Sắc mặt Vương Đằng không thay đổi.
“Đoán thôi!” Lý Dung Tuyết trừng mắt nhìn, cười híp mắt nói.
“Người phụ nữ xảo quyệt.” Trong lòng Vương Đằng cạn lời.
“Phản ứng của người vừa hay nói rõ, ta không đoán sai.” Lý Dung Tuyết cười nói.
“Vì sao ngươi muốn giết hắn, không cần cỏ Tử Tâm gì đó?” Vương Đằng quay đầu hỏi.
“Cỏ Tử Tâm ở Diêu phủ, sẽ có cách lấy được, còn nữa, lời của Diêu Dục, ta không tin được. Thay vì giao dịch với hắn, chi bằng ta tự ra tay.” Lý Dung Tuyết giải thích nói.
Vương Đằng gật đầu, không cần phải nhiều lời nữa, ánh mắt chuyển sang thi thể Diêu Dục, mấy bong bóng thuộc tính trôi nổi bốn phía.
‘Nguyên lực hệ Kim x63’
‘Nguyên lực hệ Băng x50’
‘Tinh thần x25’
‘Ngộ tính x32’
‘Thiên phú hệ Băng trung cấp x10’
‘Canh Kim quyết x1’
....
“Đm, nhiều như vậy!” Vương Đằng vui vẻ, niệm lực tinh thần kéo lại, lập tức nhặt.
Ngộ tính và thuộc tính tinh thần lập tức tăng lên không ít.
‘Ngộ tính’: Linh cảnh (59,2/100)
‘Tinh thần’: Linh cảnh (92,8/100)
Đồng thời nguyên lực hệ Kim và nguyên lực hệ Băng của hắn cũng tăng vọt một bậc.
‘Nguyên lực hệ Kim’ : 193/2000 (tứ tinh)
‘Nguyên lực hệ Băng’ : 12/1000 (tam tinh)
Theo nguyên lực hệ Băng dung nhập, cả người Vương Đằng rung lên.
Một luồng nguyên lực hệ Băng dâng lên trong nguyên hạch thứ hai, tiến vào chiếm giữ nguyên hạch thứ ba, quẩn quanh trong đó.
Võ giả hệ Băng rất hiếm gặp, cũng không có thuộc tính nguyên lực có thể nhặt, có thể đến cấp Chiến Binh nhị tinh đỉnh phong đều dựa vào bản thân Vương Đằng tu hành mà có được.
Mà giờ khắc này, nguyên lực hệ Băng của Vương Đằng đột phá cực hạn nhị tinh, đạt tới cấp Chiến Binh tam tinh.
Trong mắt Vương Đằng hiện lên một tia tinh quang, sau đó nhìn về phía cột Thiên phú của giao diện thuộc tính.
Thiên phú hệ Băng sơ cấp ban đầu biến thành thiên phú hệ Băng trung cấp.
Thiên phú hệ Băng trung cấp: 10/500
Vương Đằng cẩn thận cảm ứng, phát hiện mình cảm ứng được nguyên lực hệ Băng giữa trời đất càng nhanh nhạy hơn, sau này tốc độ tu luyện của hắn sẽ chỉ nhanh hơn.
Sau đó hắn lại nhìn về phía cột Công pháp.
Canh Kim quyết (Huyền giai cao cấp): 1/100 (nhập môn)
“Công pháp nguyên lực Huyền giai cao cấp!” Vương Đằng suýt nữa cười lớn, chỉ cần một bộ công pháp này, giá trị đã vô cùng khổng lồ.
“Ngươi đang cười cái gì?” Lúc này, âm thanh kỳ quái của Lý Dung Tuyết truyền đến từ bên cạnh.
“Khụ khụ, ta không cười, ngươi nhìn nhầm rồi.” Vương Đằng lấy lại tinh thần, nói.
Lý Dung Tuyết không để ý đến hắn, đi đến bên thi thể của những người bạn, vẻ đau xót hiện lên trong mắt, thu những thi thể vào trong nhẫn không gian, chuẩn bị mang về an táng.
Ánh mắt Vương Đằng đảo qua, không ít bong bóng thuộc tính rơi xuống bốn phía.
Mặc dù có hơi thất đức, nhưng người đã chết rồi, bong bóng thuộc tính này không nhặt thì phí cơ hội, lãng phí thật sự rất đáng tiếc.
Nhặt!
‘Nguyên lực hệ Hỏa x10’
‘Nguyên lực hệ Thổ x15’
‘Tinh thần x6’
‘Nguyên lực hệ Thủy x22’
‘Ngộ tính x8’
....
Từng bong bóng thuộc tính tràn vào trong thân thể Vương Đằng, các thuộc tính nguyên lực ngũ hành của hắn đều tăng lên, tinh thần và ngộ tính cũng tăng lên không ít.
“Hả?” Bỗng nhiên ánh mắt hắn vừa động.
‘Thiên phú hệ Hoả trung cấp x15’
“Vậy mà là thiên phú hệ Hoả trung cấp, có lẽ là võ giả cấp Chiến Binh ngũ tinh vừa nãy rơi xuống nhỉ.” Vương Đằng âm thầm trầm ngâm.
Theo bong bóng thuộc tính dung nhập, thiên phú hệ Hoả trung cấp của hắn gia tăng mười lăm điểm, khiến hắn cảm ứng nguyên lực hệ Hỏa nhạy cảm hơn.
Thiên phú hệ Hoả trung cấp: 156/500
“Đáng tiếc không phải thiên phú hệ Hoả cao cấp, không biết nếu đạt tới cao cấp, sẽ như thế nào? Có lẽ tốc độ tu luyện sẽ nhanh thêm vài lần nhỉ.” Vương Đằng có hơi tiếc hận, lập tức lắc đầu bật cười, mình thật sự quá mức tham lam, dựa vào nhặt thuộc tính đã tăng đủ nhanh rồi, còn không biết đủ.