Chương 496: Vương Đằng vs Cơ Tu Minh.
Ví dụ như Triệu Nguyên Võ, rõ ràng đã thi triển bí thuật, theo lý thuyết phải nghỉ ngơi một thời gian rất dài, nhưng mà chỉ không quá hai ngày đã khỏe mạnh như rồng như hổ, trở lại cuộc thi. Vương Đằng không chú ý đến danh sách phía sau.
Ngày hôm sau cuộc thi tiếp tục, tám người đối chiến hai hai, chọn ra bốn người đứng đầu.
Nhìn danh sách đối chiến hiện trên màn hình lớn, Vương Đằng ngơ ngẩn cả người.
Lần này đối thủ của hắn là một nữ sinh, sau Mao Na lại là một nữ võ giả đụng độ với hắn.
Nữ sinh này thấy đối thủ là Vương Đằng, sắc mặt lập tức thay đổi.
Vết xe đổ của Mao Na chỉ mới đây.
Cục gạch đập vào ót, chẳng những đau mà còn rất mất mặt.
“Bạn học Vương Đằng, chúng ta có thể thương lượng một chút được không?” Nữ sinh cẩn thận hỏi.
“Hửm?” Vương Đằng nhìn đối phương, có chút nghi ngờ.
“Chúng ta thi đấu đàng hoàng một trận, làm ơn đừng mang cục gạch của ngươi ra, có được không?” Nữ sinh nói.
“À” Rốt cuộc Vương Đằng đã hiểu ra, gật đầu nói: “Yên tâm, ta nhất định sẽ hạ thủ lưu tình.”
“Được được, rất cám ơn ngươi.” Nỗi thấp thỏm trong lòng của nữ sinh rốt cuộc đã được đặt xuống, sắc mặt nàng nghiêm túc lại, thực hiện nghi thức mở đầu và cất giọng nói: “Bắt đầu đi”
Mấy phút sau.
Thình thịch!
Một giọng trầm vang lên, nữ sinh này trợn trắng hai mắt, bổ nhào ra, mặt cắm xuống đất.
“...”
CMN đã nói là không dùng cục gạch rồi cơ mà?
Vương Đằng cúi đầu nhìn nữ sinh ngã dưới chân mình rồi lắc đầu, quả nhiên “tâm hồn” và đầu óc của phụ nữ chẳng bao giờ tỷ lệ thuận với nhau cả.
Miệng nam nhân đều là quỷ lừa đảo!
Nếu không ghi lòng tạc dạ câu nói này thì chắc chắn sau này sẽ phải chịu thiệt.
Hôm nay coi như là dạy cho nàng một bài học miễn phí vậy.
Vương Đằng suýt nữa bị cảm động bởi chính tấm lòng tốt bụng của mình, làm người sao có thể vĩ đại đến vậy. Giờ không còn nhiều người sẵn sàng giúp đỡ người khác như hắn nữa đâu.
...
‘Tinh thần x12’
‘Ngộ tính x10’
‘Nguyên lực hệ Mộc x66’
...
Vương Đằng nhặt xong bong bóng thuộc tính trên sàn đấu rồi đi xuống.
Nói thật, cùng là top mười sáu nhưng chỉ có hai, ba người có thể khiến hắn coi trọng mà thôi.
Những tuyển thủ khác tuy có thực lực không tồi nhưng còn kém xa mấy người đứng hàng bậc nhất.
Buổi sáng là vòng tứ kết.
Vương Đằng đã thuận lợi tiến vào vòng trong. Cơ Tu Minh và Nhậm Kình Thương cũng chẳng cần tốn quá nhiều thời gian đã phân rõ thắng thua, lọt vào top 4.
Mà La Thành và Triệu Nguyên Võ sẽ quyết đấu với nhau để chọn ra người cuối cùng.
Hiển nhiên người thua cuộc là Triệu Nguyên Võ.
Trước mặt cấp Chiến Binh lục tinh thực sự, hơn nữa còn là thiên tài cấp Chiến Binh lục tinh như nhau thì khoảng cách một cảnh giới cũng chẳng khác gì một trời một vực.
Không phải ai cũng có thể vượt cấp đánh bại đối thủ như Vương Đằng.
Vậy nên kế sau Vương Đằng, Triệu Nguyên Võ lại thua.
Top 4 được quyết định rất nhanh. Ba người còn lại có thể được coi là niềm hy vọng chung của đông đảo khán giả, chỉ có Vương Đằng giết vào top 4 như một chú ngựa ô. Đến giờ, rất nhiều người vẫn còn đang hồi tưởng lại trận đấu đó.
Lúc tan cuộc, mọi người vẫn bàn tán không ngớt, cực kỳ nhiệt tình.
“Đến chiều là có thể tìm ra top 2 rồi, không biết hai người cuối cùng tranh chức vô địch sẽ là ai nhỉ?”
“Ta vẫn cảm thấy cơ hội nghiêng về phía Cơ Tu Minh và Nhậm Kình Thương hơn một chút.”
“Khó nói trước lắm, từ khi thi đấu đến giờ, Vương Đằng đều biểu hiện khá nhẹ nhàng, hình như còn chưa thể hiện hết toàn bộ thực lực đâu.”
“Ngươi nói vậy, hình như cũng đúng.”
...
Trên đường trở về khách sạn, Hàn Chú hỏi: “Buổi chiều phải đối mặt với một trong hai người Cơ Tu Minh hoặc Nhậm Kình Thương rồi, ngươi có căng thẳng không?”
Lần này dựa theo thứ hạng, hắn có thể lọt vào top 10, thế nên tâm trạng hắn khá tốt, giờ phút này còn trêu chọc Vương Đằng.
“Có gì mà phải căng thẳng, ta thấy chẳng khác gì đối thủ bình thường cả.” Vương Đằng thản nhiên nói.
“Ngươi mạnh miệng thật đấy. Hai người họ là những ứng cử viên hàng đầu cho ngôi vị quán quân đó, sao có thể so sánh họ với tuyển thủ bình thường được.” Vạn Bạch Thu ở bên cạnh cạn lời nói.
“Đó là do các ngươi tâng bốc bọn họ quá. Cởi bỏ lớp vỏ bọc lộng lẫy đó ra, bọn họ cũng chẳng khác gì người bình thường cả, đều sẽ thua thôi.” Vương Đằng lắc đầu, nói.
Mấy người trường Quân đội Hoàng Hải bị hắn nói đến nỗi ngơ ngác nhìn nhau, dù thấy rất có lý nhưng cứ có cảm giác sai sai.
“Được rồi, ngươi nói đúng lắm, ai bảo ngươi đẹp trai đâu.” Hàn Chú nói.
Vương Đằng: “...”
Mọi người: “...”
Cùng lúc đó, khắp nơi trên toàn quốc đều đang thảo luận. Buổi trưa gặp nhau trên đường, mọi người không hỏi “Ăn cơm chưa?” mà lại hỏi “Ngươi xem giải đấu Võ đạo toàn quốc chưa?” hoặc “Ngươi cảm thấy ai sẽ là quán quân?”,… vân vân.
Độ hot trên internet cũng cao và không có chiều hướng hạ nhiệt. Chủ đề liên quan đến ngôi vị quán quân trực tiếp bị đẩy lên top 1 hotsearch, scandal của người nổi tiếng cũng phải xếp sau.
Giải thi đấu Võ đạo bậc nhất toàn quốc đã hoàn toàn trở thành tiêu điểm nghị luận hàng đầu của toàn dân.
Buổi chiều.
Trong Long Sào, người đông như trẩy hội, nhìn thoáng qua gần như không còn chỗ ngồi nào trống cả, ghế nào cũng có người ngồi rồi.
Tiếng của bình luận viên vang lên: “Thưa quý vị, tranh tài tới nay đã bước vào giai đoạn cuối cùng. Hiện giờ chúng ta phải chọn ra những ứng cử viên cuối cùng cho ngôi vị quán quân. Cơ Tu Minh, Nhậm Kình Thương, Vương Đằng, La Thành, bốn tuyển thủ cuối cùng này, ai sẽ bộc lộ hết tài năng đây? Chúng ta hãy cùng theo dõi. Được rồi, không nói nhiều nữa, chúng ta trực tiếp bắt đầu, mời xem màn hình lớn!”
Danh sách đối chiến xuất hiện rất nhanh.
Vương Đằng vs Cơ Tu Minh
La Thành vs Nhậm Kình Thương
Ánh mắt Vương Đằng lóe lên: “Đối thủ của ta lại là Cơ Tu Minh!”
Hắn đứng dậy, đi về phía sàn đấu.
“Cơ Tu Minh!”
Từng tiếng hét chói tai bỗng vang lên, khán giả nữ trên sân lập tức bùng nổ.
Độ nổi tiếng của Cơ Tu Minh thật đáng sợ.
Khóe miệng Vương Đằng giật giật, hắn tuyệt đối sẽ không thừa nhận, trong lòng có hơi hơi gato.
“Thằng nhãi này còn chẳng đẹp trai bằng ta!”
...