Chương 498: Một kiếm từ trên trời giáng xuống! (2)
Sắc mặt Cơ Tu Minh lại biến đổi. Hắn bỗng cảm thấy vô lực, dường như bất cứ thủ đoạn nào cũng mất đi tác dụng trước mặt Vương Đằng, khó chịu đến cực hạn. Keng!
Trường kiếm kêu vang như đang an ủi hắn.
Cơ Tu Minh chấn động toàn thân, sắc mặt lập tức khôi phục vẻ kiên định, ánh mắt sắc bén như kiếm.
“Một thân sở học của ta đều về kiếm. Kiếm tiếp theo chính là một kiếm mạnh nhất của ta, nếu ngươi đỡ được thì ngươi thắng!”
Giọng hắn chậm rãi truyền ra, cả người đột nhiên lao thẳng lên trời cao.
Vương Đằng không khỏi ngẩng đầu nhìn theo, trong nháy mắt chỉ có thể nhìn thấy một chấm đen.
Hắn có thể cảm giác được, độ cao càng không ngừng gia tăng, khí thế cả người Cơ Tu Minh lại càng cô đọng…
Lúc này trên tầng hai của khán phòng, viện trưởng học viện Võ Đạo của Đại học số 1, Kê Hoa Dương đã đứng dậy, chắp hai tay sau lưng, đi tới sát rìa, ngẩng đầu nhìn lên bầu trời.
Đây là một kiếm quyết định thắng thua!
Cơ Tu Minh là người đứng đầu Đại học số 1 bọn họ. Nếu hắn thua Vương Đằng, Đại học số 1 cũng sẽ thua theo!
“Cơ Tu Minh đột nhiên xông thẳng lên trời cao, càng bay càng cao, rốt cuộc hắn định làm gì vậy?” Bình luận viên Trương Tuấn ngạc nhiên nghi ngờ nói.
“Hình như hắn muốn thi triển một đòn mạnh nhất, nhìn gần giống như đang ‘ngưng thế’!” Tô Hiểu, một bình luận viên khác nói.
“Ngưng thế! Thế mà lại đang ngưng thế, xem ra một đòn này của Cơ Tu Minh không phải dạng vừa đâu.” Trương Tuấn nói.
Khán giả nhao nhao bàn tán, ánh mắt chăm chú nhìn chằm chằm bầu trời, nín thở theo dõi, dường như còn căng thẳng hơn cả người trong cuộc.
Vương Đằng nắm chặt Ma Khuyết trong tay, ánh mắt hơi nheo lại.
Đột nhiên, một tia sáng xẹt qua bầu trời.
Sau đó hắn nhìn thấy một ánh kiếm khổng lồ... từ trên trời giáng xuống!
“Kiếm này… rất mạnh!”
Vẻ mặt Vương Đằng dần trở nên nghiêm túc hơn. Hắn có thể cảm giác được, kiếm này phải dung hợp ít nhất ba phần kiếm ý, huống hồ Cơ Tu Minh còn cô đọng kiếm chiêu vào trong một kiếm, khó mà đỡ nổi.
Nếu hơi bất cẩn, hắn sẽ thua trận này.
Tình huống cấp bách không cho hắn nhiều thời gian để suy nghĩ.
Vương Đằng đưa ra quyết định chỉ trong nháy mắt, bộc phát thực lực cấp Chiến Binh lục tinh.
Ầm!
Giờ phút này, một làn sóng dao động nguyên lực mạnh mẽ tuôn trào từ trong cơ thể hắn.
Vương Đằng hướng về phía bầu trời xuất ra Ma Khuyết.
Hỏa diễm đao ý!
Phúc vũ đao ý!
Hai loại đao ý đồng thời bộc phát!
Một ánh đao màu xanh da trời, một ánh đao màu đỏ thẫm đan xen vào nhau, xông thẳng lên trời.
...
Ồ!
Kê Hoa Dương vừa ngồi xuống, lúc này lại lập tức đứng lên với vẻ mặt khiếp sợ.
“Hai loại đao ý!”
Chẳng trách hắn lại như vậy, người bình thường khó khăn lắm mới lĩnh ngộ được một loại ý cảnh, mà giờ Vương Đằng lại lĩnh ngộ được hẳn hai loại.
Còn là hai loại ý cảnh thuộc hai thuộc tính trái ngược, khó càng thêm khó!
Đổi lại là ai cũng shock thôi!
...
Hai ánh đao một xanh một đỏ như hóa thành hai con giao long một nước một lửa, chính diện chặn đón ánh kiếm của Cơ Tu Minh.
Ầm!
Đao kiếm giằng co giữa không trung, nơi va chạm không ngừng phát ra tiếng nổ vang.
Ánh kiếm ở trên, ánh đao ở dưới, hai bên không ai nhường ai, rất có xu thế đồng quy vu tận.
Chém!
Nhưng Vương Đằng vẫn còn dư sức, Ma Khuyết lại ra, chém ra kiếm thế cực hạn.
Kiếm thế này lập tức phá vỡ thế cân bằng!
Rầm rầm rầm!
Những tiếng nổ kinh hoàng vang lên, nguyên lực tàn phá bừa bãi, càn quét khắp bốn phương tám hướng.
Đợi đến khi sóng khí tan hết mới lộ ra cảnh tượng trên sàn đấu.
Một bóng người chống trường kiếm, nửa quỳ trên mặt đất!
Rõ ràng chính là Cơ Tu Minh! !
Xì xào!
Mọi người lập tức ồ lên, Cơ Tu Minh lại bị thương!
Lại nhìn sang bên kia, Vương Đằng tay cầm Ma Khuyết, lẳng lặng đứng đó, ngoài trên người hơi xộc xệch ra thì không hề bị thương.
So sánh hai người, cao thấp rõ ràng!
“Ngươi thua rồi!” Vương Đằng nhìn đối phương từ trên cao, nhàn nhạt nói.
Cơ Tu Minh ngẩng đầu thật mạnh, mở miệng muốn nói điều gì đó, nhưng đột nhiên phun ra một ngụm máu.
Phụt!
Hắn lộ vẻ mặt buồn bã, lảo đảo đứng dậy, bước xuống dưới sàn đấu.
“Ta thua rồi!”
Đúng như những gì Cơ Tu Minh đã nói trước đó, Vương Đằng đỡ được kiếm này thì hắn thắng!
Bởi vì đây là một kiếm mạnh nhất của Cơ Tu Minh.
Một kiếm mạnh nhất cũng chẳng làm gì được Vương Đằng, có đánh tiếp cũng chỉ phí công.
Mọi người đều shock nặng, vậy mà Cơ Tu Minh lại chủ động nhận thua!
Mọi người nhìn theo bóng lưng Cơ Tu Minh, phảng phất ngập tràn vẻ tiêu điều và cô đơn.
Thiên tài được tất cả mọi người xem trọng lại thua tại đây.
Lúc đầu, Cơ Tu Minh thật sự được tung hô quá cao, đến nỗi khiến gần như tất cả mọi người đều nhận định rằng hắn sẽ đi đến cuối cùng.
Không ngờ kết quả lại là như vậy.
Vương Đằng thắng rồi!
Cả Long Sào đều sôi sục.
Kết quả này nằm ngoài dự liệu của rất nhiều người, đặc biệt là những người ủng hộ Cơ Tu Minh. Dù thế nào đi chăng nữa họ cũng không ngờ hắn sẽ thua Vương Đằng, một vài người không thể chấp nhận được kết quả này.
Nhưng rất nhiều người lại hô to tên Vương Đằng, cổ vũ cho hắn, reo hò vì hắn!
Biểu hiện của hắn đã chinh phục vô số người xem.
Kẻ mạnh thì đi đến đâu cũng sẽ được tôn trọng và sùng bái, sức mạnh của Vương Đằng đã là điều không cần phải nghi ngờ nữa rồi.
Trong phòng livestream của tham tướng Bạch có vị đại gia trực tiếp spam hẳn 100 tên lửa siêu cấp.
Khán giả như bị nổ tung.
“Trâu bò thật đấy!”
“Hắc mã, hắc mã tuyệt đối!”
“Vương Đằng trâu đấy, đánh bại được cả Cơ Tu Minh!”
“Dường như ta nhìn thấy một ngôi sao mới đang từ từ mọc lên!”
...
Mà đó là quan điểm của người bình thường, đối với võ giả, bọn họ lại thấy được nhiều điều hơn.
Chẳng hạn như, Vương Đằng lại là cấp Chiến Binh lục tinh.
Hay ví dụ như, hắn còn có nguyên lực hệ Thủy.
Thậm chí, hắn còn luyện thành đao ý hệ Thủy luôn rồi!
Hết điều này tới điều khác đều khiến người khác hết sức ngạc nhiên. Trong trận đấu này, Vương Đằng đã để lộ không ít bí mật.