Chương 514: Năm mới vui vẻ, đem lì xì tới đây!
Nàng không khỏi nhìn về phía Vương Đằng, ánh mắt lộ vẻ lo lắng. “Mẹ, ngươi yên tâm, ta rất mạnh, ai có thể tổn thương ta chứ.” Vương Đằng tùy tiện nói.
“Ôi, quên đi, ngươi cũng lớn rồi, ta không cản được ngươi, nhưng ngươi tuyệt đối lần phải chú ý an toàn của bản thân.” Lý Tú Mai dặn dò nói.
“Biết rồi, biết rồi.” Vương Đằng không ngừng gật đầu.
“Ngươi vừa nói ngươi trị khỏi bệnh lạ cho Sơ Hạ?” Vương Thịnh Quốc hỏi. Bọn họ đã từng gặp Lâm Sơ Hạ, biết trên mặt cô gái nhỏ có vết bớt độc, không thể sống giống như bạn cùng lứa tuổi, trong lòng cũng rất quan tâm nàng.
“Đúng vậy, quả thật không phải bệnh gì, chính là một loại thể chất đặc thù. Trước đó ta đi dị giới, vừa lúc tìm được biện pháp giải quyết thể chất đặc thù kia của nàng.” Vương Đằng nói.
“Thì ra là như vậy.” Vương Thịnh Quốc như có suy nghĩ gật đầu.
“Vậy mặt của nàng khỏi rồi?” Lý Tú Mai vui vẻ nói: “Cô gái nhỏ đó nhìn hình dạng khuôn mặt đã biết là một cô bé xinh đẹp, mặt khỏi rồi nhất định rất đẹp.”
“Đẹp rồi.” Vương Đằng cười nói: “Mẹ, ngươi thật sự nói không sai, cô bé đó có thể sánh bằng chị của nàng.”
“Đẹp thì tốt, đẹp thì tốt. Hôm nào ngươi gọi hai chị em nàng cùng đến nhà ăn cơm, cha mẹ cũng muốn nhìn thấy bọn họ.” Lý Tú Mai nói.
“Việc này….” Vương Đằng lập tức chần chờ.
Đây thật sự là tiết tấu muốn gặp phụ huynh!
Nói lại, hắn và Lâm Sơ Hàm đều chưa xác định quan hệ, danh bất chính ngôn bất thuận, dẫn về nhà thế nào được?
“Này gì mà này, ngươi cũng đi đến nhà người ta rồi. Cha mẹ nàng cũng gặp ngươi ròi, chẳng lẽ ta và cha ngươi không nên gặp sao?” Lý Tú Mai liếc mắt nhìn Vương Đằng, phát ra khí thế khủng bố.
Vương Đằng lập tức giật mình, gật đầu trong nháy mắt: “Nên, ta nhất định sẽ tìm cơ hội dẫn nàng về cho các ngươi xem.”
“Không cần tìm cơ hội, năm sau phải dẫn về.” Lý Tú Mai đưa ra thông điệp cuối cùng.
“Có thể chậm hơn chút không?” Vương Đằng cẩn thận giãy giụa lần cuối.
“Ngươi cảm thấy thế nào?” Lý Tú Mai liếc mắt nói.
“Thật ra chỉ ăn một bữa cơm thôi, mẹ ngươi và ta không phải người khó ở chung như vậy, ngươi lo lắng cái gì.” Vương Thịnh Quốc an ủi nói.
“Được rồi, được rồi.” Vương Đằng chỉ đành nhận mệnh.
Xem ra là trốn không được rồi.
Trong đầu hắn lập tức hiện lên đủ loại hình ảnh.
Tỏ tình là một kỹ thuật!
Cho nên rốt cuộc nên làm gì bây giờ?
Vương Đằng cảm thấy đầu sắp nổ rồi, xưa nay không cảm thấy đó là một chuyện khó như vậy, vì sao không có thuộc tính tỏ tình để nhặt?
Đại lão hệ thống, chuyên môn của ngươi không đủ toàn diện nha!
....
Ngày hôm sau, Vương Đằng dậy rất sớm, đi vào tầng hầm trong nhà. Trước đó hắn đã nhờ Vương Thịnh Quốc làm mấy phòng làm việc ở nhà dùng để luyện đan, luyện khí v.v….
Vương Thịnh Quốc còn tìm người chuyên nghiệp lần lượt thiết kế phòng luyện đan, phòng luyện khí, thậm chí phòng làm việc phù văn, ba phòng nối liền với nhau. Thiết bị bên trong đầy đủ hết. Vương Đằng nhìn thoáng qua, vừa lòng gật đầu, rồi bắt đầu công việc.
Công ty của Vương Thịnh Quốc đã có dàn giáo, hiện tại thiếu một vài sản phẩm để mở rộng quy mô.
Vương Đằng nghĩ, đầu tiên phải luyện chế một đan dược trị thương cấp bậc nhất tinh, nhị tinh, đan dược khôi phục nguyên lực v.v….
Cho tới bây giờ, loại đan dược này rất khan hiếm, nhu cầu của võ giả sơ giai vô cùng lớn, gần như mỗi lần đi dị giới, bọn họ đều phải mua loại đan dược này.
Hiện giờ Vương Đằng là luyện đan sư cao cấp. Luyện chế đan dược cấp bậc thấp hoàn toàn không khó khăn, hơn nữa hắn dựa vào thuộc tính của hệ thống để tăng lên độ thuần thục, vể mặt kinh nghiệm, thông thạo hơn luyện đan sư cao cấp bình thường rất nhiều.
Hắn trực tiếp làm nhiều việc cùng lúc, đồng thời luyện chế hơn mười lò, hoàn toàn là sản xuất hàng loạt.
Hắn đã sớm thông báo với Vương Thịnh Quốc, phòng luyện đan này chính là một dây chuyền sản xuất hàng loạt, mười mấy lò đan xếp hàng, có thể để hắn đồng thời thao tác.
Nửa ngày trôi qua, Vương Đằng đã luyện chế ra hơn một nghìn viên đan dược, không có một lò thất bại, xác suất thành công cao đến đáng sợ.
Nếu bị luyện đan sư khác nhìn thấy chuyện này, chỉ e sẽ trừng mắt đến lọt ra cả tròng.
Quả thực không phải chuyện người làm!
“Mấy thứ này chắc là cũng đủ dùng một khoảng thời gian.”
Vương Đằng gật đầu, cất đan dược vào trong bình ngọc, bỏ vào nhẫn không gian.
Nhìn di động, giờ đã là thời gian ăn cơm trưa, hắn đi ra khỏi tầng hầm, trở về trong phòng khách.
“Có khách!” Vương Đằng hơi kinh ngạc.
Vương Thịnh Quốc đang tiễn một người đàn ông trung niên rời đi. Nhìn thấy Vương Đằng, đôi mắt của người đàn ông trung niên này lập tức sáng lên: “Vị này ắt hẳn chính là con trai của tổng giám đốc Vương nhỉ.”
“Ha ha, là hắn.” Vương Thịnh Quốc cười, giới thiệu cho Vương Đằng: “Đây là chú Triệu, một trong những đối tác hợp tác với công ty chúng ta.”
“Chú Triệu.” Vương Đằng gọi một tiếng.
“Không dám nhận, không dám nhận. Ngươi Tiểu Vương là quán quân trong Giải thi đấu Võ đạo bậc nhất toàn quốc, có thể nói là tuổi trẻ đầy hứa hẹn, sau này chắc chắn là tiền đồ vô lượng.” Người đàn ông trung niên liên tục xua tay, nói.
“Ngươi quá khen.” Vương Đằng mất tự nhiên cười nói.
Đối phương lại khách sáo vài câu, mới tạm biệt rời đi.
Vương Thịnh Quốc trở lại trong phòng, lắc đầu nói: “Hiện tại mặt mũi của ta còn không lớn bằng ngươi, những người này, toàn bộ đều đến vì ngươi.”
“Tin tức của bọn họ rất linh thông.” Vương Đằng nói.
“Đều là người buôn bán, đương nhiên là ở đâu có mùi thịt thì nhích gần lại đó. Huống chi trước đây, động tĩnh của công ty chúng ta cũng không nhỏ, bọn họ đã sớm nhận được tin tức. Hiện tại ngươi lại giành được quán quân của giải đấu võ đạo toàn quốc, bọn họ nghe tin thì chắc chắn lập tức hành động.” Vương Thịnh Quốc nói.
“Vậy thì phải xem cha, ngươi đối phó thế nào rồi.” Vương Đằng cười, hắn chính là ông chủ mặc kệ, ném cho toàn bộ chuyện của công ty cho Vương Thịnh Quốc đi kinh doanh.
Vài ngày kế tiếp, Vương Đằng hoàn toàn trạch ở nhà luyện đan, luyện khí, chế phù. Trong vài ngày ngắn ngủi, hắn đã luyện chế ra lượng lớn đan dược, binh khí, và chế phẩm phù văn hạ phẩm, chủng loại đầy đủ hết.