Toàn Thuộc Tính Võ Đạo

Chương 516: Đêm giao thừa. (2)

Chương 516: Đêm giao thừa. (2)

“Anh họ Vương Đằng, chuẩn bị ăn cơm.” Lúc này, em họ Phương Thiến Văn của Vương Đằng chạy đến cửa gọi hắn. “Được, đến ngay.” Vương Đằng thu hồi di động, cười đi vào trong phòng cùng nàng.
Trong phòng khách, một cái bàn tròn lớn được đặt chính giữa, phía trên có đĩa lớn đĩa nhỏ, chén lớn, chén nhỏ đầy đủ món ngon, thịt cá, tôm hùm, bào ngư, bánh mật, sủi cảo v.v… nên có đều có.
Cơm tất niên chính thức bắt đầu!
Cả nhà đều ngồi xuống, uống rượu, uống đồ uống, tiếng cười nói rộn ràng, hoà thuận vui vẻ.
Bên ngoài, pháo hoa bắn khắp nơi, tiếng pháo nơi này nối tiếp nơi kia, cực kỳ náo nhiệt.
Tivi đang phát chương trình chào xuân, ca hát khiêu vũ, tiểu phẩm hài hước, từng tiết mục ra sân, vô cùng đặc sắc.
Tất cả mọi người đều vui sướng, đặc biệt là ông cụ Vương. Nhìn thấy cả nhà này, ba đời đồng đường, nhân khẩu hưng thịnh, há có thể không vui.
Hơn nữa năm nay, có thể nói là Vương gia đã tiến thêm một bước lớn. Vương Đằng quật khởi, khiến cho Vương gia hoàn thành bước nhảy vọt mà hắn luôn không thể hoàn thành. Hiện giờ ở Đông Hải, Vương gia có thể nói là đang trong trạng thái hưng thịnh nhất, rất nhiều đại gia tộc đều tranh nhau hợp tác cùng bọn họ, cùng nhau phát triển.
Hiện giờ, người lãnh đạo của rất nhiều đại gia tộc nhìn thấy hắn, đều cực kỳ khách sáo. Hắn biết mọi thứ đều phải quy công cho cháu trai tốt của hắn, Vương Đằng.
Võ giả!
Thời đại này là thời đại của võ giả.
Một võ giả có thiên phú mạnh mẽ đủ để thay đổi tình trạng của một gia tộc.
Vương gia đang mạnh mẽ bước lên đại thế gia, có thể không cần bao lâu, đã bước vào hàng ngũ đứng đầu, có thể ngang hàng với các đại gia tộc trong nước.
“Cháu ngoan, nào, uống với ông nội một chén.” Ông cụ Vương giơ chén rượu lên, cười nói với Vương Đằng.
“Ông nội, phải là ta kính ngươi.” Vương Đằng vội vàng đứng dậy, cười nói: “Năm mới không khí mới, cháu chúc ngươi một năm mới thân thể khỏe mạnh, mọi sự như ý.”
“Được được, ngồi, ngồi đi. Đừng đứng, người một nhà không chú trọng nhiều như vậy.” Ông cụ Vương tràn đầy vui sướng, cầm rượu Mao Đài trong tay uống một hơi cạn sạch, sau đó nhìn quanh một vòng, nói: “Tiến bộ năm nay của Vương gia, các ngươi nên đều biết là vì sao, sự phát triển công ty của thằng cả, chức vị thăng chức của thằng ba, còn có cô tư nữa, cả nhà các ngươi thu được lợi ích rất lớn. Có thể nói, những chuyện này đều là công lao của Tiểu Đằng, các ngươi phải nhớ kỹ điểm này, đừng quên.”
“Cha, ngươi cứ yên tâm đi, trong lòng chúng ta đều có tính toán.” Vương Thịnh Hồng là người đầu tiên tỏ thái độ, cười mở miệng nói.
“Đúng vậy, chúng ta đều nhớ kỹ, năm nay chúng ta có thể có phong cảnh này, toàn bộ đều nhờ Tiểu Đằng. Hiện tại những bạn đồng liêu đó của ta thấy ta, người này còn khách sáo hơn người kia, chẳng lẽ ta còn có thể không rõ sao.” Vương Thịnh Quân cũng cười nói.
“Cha, quả thật chúng ta đều hiểu rõ. Nếu không có Tiểu Đằng, vốn dĩ người ngoài sẽ không khách sáo với chúng ta như vậy.” Dượng của Vương Đằng Phương Tuấn Minh cười giơ chén rượu lên, nói: “Nào, Tiểu Đằng, chén rượu này ta kính ngươi.”
“Dượng quá khách sáo rồi.” Vương Đằng cười chạm cốc với hắn, sau đó cũng không mập mờ, uống cạn rượu trong chén.
Dượng của hắn xuất thân bình thường, nhưng cũng xem như người có năng lực, dựng nghiệp bằng hai bàn tay trắng, mở công ty không nhỏ, hiện tại phát triển không tệ.
Đương nhiên, Vương gia cũng giúp không ít chuyện trong đó.
Sở dĩ đến Vương gia đón năm mới, là bởi vì cha mẹ của Phương Tuấn Minh mất sớm, trong nhà đã không còn ai.
Vương Thịnh Quốc và Lý Tú Mai thấy một cảnh như vậy, gương mặt tràn đầy tự hào. Làm cha mẹ, còn gì càng làm cho người ta vui vẻ hơn việc con nhà mình có tiền đồ.
Huống chi Vương Đằng thật sự không phải có tiền đồ bình thường, mà quả thực rất có tiền đồ!
Một người thay đổi một gia tộc!
Có bao nhiêu người có thể làm được?
Hiện tại, trong tiểu bối của rất nhiều gia tộc, không có một người có thể làm được đến mức này.
Mặc dù là một vài hậu bối rất ưu tú, nhiều nhất cũng chỉ xử lý sự vụ gia tộc trong công ty, không xảy ra sai lầm, có thể kiếm một hai tỷ vì trong nhà đã xem như rất lợi hại rồi.
Nhưng không cách nào so được với Vương Đằng.
Vương Thịnh Quốc cười nói: “Đều là người một nhà, các ngươi đừng khen hắn, nếu không có lẽ thằng nhóc này sẽ bay lên trời.”
“Không thể như vậy được. Thằng nhóc này có đức hạnh gì, các ngươi rõ ràng nhất, không thể khen hắn được.” Lý Tú Mai cũng cười nói.
Vương Đằng đầu đầy vạch đen, cạn lời: “Cha, mẹ, các ngươi nói con trai mình như vậy sao?”
Mọi người lập tức cười ha ha.
Mắt bác gái cả và thím ba đều không nhịn được lóe lên vẻ hâm mộ. Đối với người phụ nữ sống trong gia tộc như bọn họ, ít nhiều vẫn tồn tại cách nói mẹ nhờ con giàu sang, con có tiền đồ, địa vị của bọn họ đương nhiên sẽ cao hơn.
Xuất thân của bọn họ vốn tốt hơn Lý Tú Mai rất nhiều, trước kia trong lòng nhiều ít đều có chút cảm giác ưu việt. Nhưng hiện tại đối mặt với Lý Tú Mai, bọn họ không nhấc lên nổi chút cảm giác ưu việt, ai bảo nàng sinh một đứa con trai tốt chứ.
Chỉ cần Lý Tú Mai đẩy Vương Đằng ra, đặt ở đó, gia tộc sau lưng bọn họ đều phải đứng sang một bên, làm sao so sánh được.
Hai người không khỏi thở dài trong lòng, đưa mắt nhìn nhau, nhưng lại như đồng cảm sâu sắc, sau đó đều tươi cười đầy mặt bắt chuyện với Lý Tú Mai.
Dù sao đều là người một nhà, nếu không so được, vậy còn không bằng nhanh chóng tạo quan hệ tốt, sau này cũng có thể giúp đỡ con cái của bọn họ nhiều hơn.
Ông cụ Vương thấy mọi người quan hệ hòa hợp, không có nhiều chuyện nhảm nhí chết tiệt như các gia tộc khác, trong lòng vô cùng vui mừng, nói: “Ta không nói lời xa cách gì đó. Ta già rồi, Vương gia phải giao cho các ngươi, các ngươi cũng không làm cho ta thất vọng, sau này đồng tâm hiệp lực, chúng ta là một gia tộc, có phúc cùng hưởng, có họa cùng chia.”
“Cha, ngươi cứ yên tâm đi.” Mọi người lũ lượt cười nói.
....


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất