Chương 543: Đó là... nụ cười nghèo khổ! (2)
“Quân diễn chủ yếu là để kiểm tra đo lường thực lực, các ngươi đều là lính mới, Bộ Chỉ huy quân sự kiểm tra đo lường thực lực của các ngươi để sắp xếp nhiệm vụ cho đúng. Ngày mai sẽ có võ giả lính cũ giao thủ với các ngươi. Kinh nghiệm chiến đấu của bọn họ có khả năng cao hơn các ngươi một chút, ý thức chiến đấu cũng mạnh hơn các ngươi, thế nên các ngươi phải chú ý.” “Không có việc gì nữa, giải tán đi, sửa sang lại cho tốt gian phòng của chính mình rồi đi dạo một chút.”
Hắn nói xong cũng rời đi, ném một đám lính mới ở nguyên vị trí, mặt nhìn nhau, sửng sốt một lúc lâu.
Sau đó mọi người lập tức giải tán, tìm các phòng.
Gian phòng của bọn hắn đại khái là sắp xếp dựa theo thứ hạng, ba người ở sát vách.
Trở về phòng trước, Vương Đằng và đám người Hàn Chú hẹn nửa giờ sau ra ngoài đi dạo một chút.
Phòng của Vương Đằng số 306. Hắn lấy thẻ quân nhân ra quẹt một cái.
Tích!
Cửa mở ra.
Thẻ quân nhân có không ít chức năng, cư trú, mua sắm, đi lại vân vân, cũng đều cần dùng đến. Ở Bộ Chỉ huy quân sự nó gần như tương đương với thẻ căn cước.
Công trận của bọn hắn sau này cũng được ghi chép trong thẻ quân nhân này, một lần tra liền biết.
Vương Đằng đi vào trong phòng, tiện nghi bên trong vô cùng đơn giản, ngoại trừ sự sắp xếp sinh hoạt thiết yếu như giường, bàn, ghế, phòng vệ sinh thì không có bất kỳ đồ vật dư thừa nào khác, rất phù hợp với tác phong trước sau như một của Bộ Chỉ huy quân sự.
Bọn họ đều ở một mình. Suy cho cùng võ giả cũng có sự khác biệt. Mỗi người đều tu luyện hàng ngày, hơn nữa đều có những bí mật, nếu như ở chung một chỗ nhất định sẽ có rất nhiều bất tiện.
Vương Đằng dạo qua một vòng, thật ra thì cũng không có gì phải sửa sang lại, gian phòng rất sạch sẽ, cái giường, quét dọn một chút là được.
Nửa giờ sau, Vương Đằng và ba người đi ra khỏi ký túc xá, đi dạo khắp nơi không mục đích.
Lúc trước bọn họ đã đi qua mấy cửa hàng và công ty.
Lúc đó không chú ý nhìn, lúc này đi tới bên cạnh, bọn họ thấy không ít cái tên quen thuộc.
Trung tâm mua sắm ngoại tuyến Taobao!
Cửa hàng flagship binh khí Chim Cánh Cụt!
Cửa hàng flagship phù văn Đại Mễ!
Trung tâm mua sắm ngoại tuyến Tinh Đông!
Siêu thị Thiểm Miêu!
...
“Đi cửa hàng flagship binh khí Chim Cánh Cụt xem một chút. Ta nghe nói lúc trước tập đoàn Chim Cánh Cụt phát triển ra chiến kiếm kiểu mới, là phiên bản tốt nhất của Chim Cánh Cụt, rất nhiều người mua.” Vạn Bạch Thu nói.
“Không phải vũ khí của ngươi là trường tiên à, sao lại cảm thấy hứng thú với loại vũ khí như chiến kiếm?” Hàn Chú kinh ngạc nói.
“Ngươi biết cái gì. Nếu không phải ta thật sự không có thiên phú kiếm đạo, ngươi cho rằng ta sẽ chọn trường tiên sao?” Vạn Bạch Thu tức giận nói.
“Lão Hàn, kiếm là thứ vũ khí phổ biến cho cả nam và nữ.” Vương Đằng cười nói, đi vào cửa hàng flagship binh khí Chim Cánh Cụt trước.
“Hứ, người không hiểu là các ngươi, đao mới là sự lãng mạn của phái nam.” Hàn Chú kiên trì duy trì ý kiến của mình, nói với vẻ mặt kiêu ngạo.
“Ngươi quên mất ta là đao kiếm song tuyệt rồi.” Vương Đằng cười hắc hắc nói.
“Phi!” Hàn Chú im lặng, đã quên mất người trước mắt này căn bản là một tên biến thái, cho dù là đao hay là kiếm, đối phương cũng dùng rất lưu loát.
Cửa hàng flagship binh khí Chim Cánh Cụt rất dễ phân biệt.
Một con chim cánh cụt lớn ngớ ngẩn lù đù, béo béo mập mập, thoạt nhìn không hiểu sao lại thấy vừa mắt.
“Hoan nghênh ghé thăm!” Một chị bán hàng xinh đẹp thấy bọn họ, lập tức tiến lên đón.
“Chúng ta muốn xem chiến kiếm kiểu mới nhất cửa hàng các ngươi mới trưng bày một chút.” Vạn Bạch Thu nói thẳng mục đích mình đến.
“Được, mời đi theo ta.” Chị gái bán hàng không hề cảm thấy kỳ quái, đưa bọn hắn tới lầu hai, dừng lại một chỗ trước quầy.
Lúc này trước quầy đã có nhiều người vây quanh, cũng đang đánh giá một thanh kiếm có hình dạng vũ khí bên trong quầy.
“Đây chính là dòng chiến kiếm Hỏa Liệt Điểu chúng ta mới ra mắt, nguyên liệu chủ yếu là mỏ thiết hiếm có của Dị Giới – Hỏa Liệt thạch!”
“Không chỉ như thế, tập thể luyện khí sư của tập đoàn Chim Cánh Cụt chúng ta vì nó mà thiết kế một bộ phương án luyện chế tỉ mỉ, cuối cùng luyện chế được chiến kiếm kiểu mới, sức chống đỡ, tính dẻo dai, độ sắc bén của nó cao hơn nhiều so với dòng Xích Viêm…”
Chị gái bán hàng làm tròn bổn phận của mình, ba ba giới thiệu rất nhiều, cuối cùng cũng nói ra giá tiền.
“Như vậy, một thanh chiến kiếm bản số lượng có hạn với tạo hình mới mẻ độc đáo, uy lực mạnh mẽ, bây giờ không cần năm trăm triệu, cũng không cần bốn trăm triệu, chỉ cần ba trăm chín mươi chín triệu!
“Các vị thượng đế có ý định sở hữu không?”
Hàn Chú: “...”
Vạn Bạch Thu: “...”
Khách hàng xung quanh: “...”
“Ha ha, ba trăm chín mươi chín triệu sao? Giá tiền này cũng được. Chúng ta xem trước một chút, xem trước một chút.” Vạn Bạch Thu lộ ra nụ cười khan.
Khách hàng xung quanh cũng lộ ra vẻ căng thẳng, mỉm cười mà không làm thất lễ.
Đó là... nụ cười của sự nghèo khó!
Chị gái bán hàng cũng lộ ra nụ cười mê người, gật đầu nói: “Được rồi, mọi người từ từ xem, nếu có ý định mua nhất định phải nói cho ta biết nha.”
“Không thành vấn đề, ngươi vội thì cứ đi trước đi.” Vạn Bạch Thu nói.
Đợi chị gái bán hàng vừa đi, Vương Đằng im lặng nói: “Ba trăm chín mươi chín triệu cũng tàm tạm. Các ngươi đều là đại tứ rồi, tùy tiện làm hai nhiệm vụ không phải là tích được rồi sao.”
“Cái rắm, ta đây làm nhiệm vụ nhiều năm như vậy, lúc nhiều nhất có hai trăm triệu trên người, thời gian duy trì không tới ba ngày, sau đó sẽ không còn nữa.” Vạn Bạch Thu tức giận nói.
“Không thể nào, khổ như vậy sao?” Vương Đằng mở to hai mắt, dẫu gì cũng là võ giả cấp Chiến binh tứ tinh, ngũ tinh, sao thảm như vậy?
“Phần lớn tiền của chúng ta được dùng để mua tài nguyên tu luyện rồi. Công pháp nguyên lực, chiến kỹ nguyên lực, không có cái nào là rẻ, bình thường có chỗ nào có thể tiết kiệm tiền.” Hàn Chú ngửa đầu nhìn trời, trong mắt lộ ra khát vọng.
Đó là khao khát tiết kiệm được tiền!