Chương 575: Lao động miễn phí tốt biết bao!
Trong suy tính của hắn, cho dù Ngưu Lê và những người khác phát hiện không tìm thấy hắn, nhưng vì nhiệm vụ của mình bọn họ cũng sẽ lựa chọn trở về. Lần này hành động của hắn chính là làm trái quân lệnh, nhưng tốt xấu gì nó cũng sẽ không làm ảnh hưởng đến việc truyền thông tin.
Nhưng kết quả không ngờ, Ngưu Lê và mọi người lại đi tìm hắn.
Nhưng mà Vương Đằng không có thời gian nghĩ nhiều, lúc này hắn đang đuổi theo người thần bí ở trong mật đạo.
Vừa mới chậm một chút, người thần bí đã cách một đoạn xa thậm chí vượt qua phạm vi tầm nhìn của hắn rồi.
May mà Vương Đằng nhớ được phương hướng của mật đạo. Đi theo suốt một đường cuối cùng lại nhìn thấy nguyên lực quang đoàn đại diện của người thần bí.
May mắn!
May mắn bằng không nếu hắn thất bại, chắc chắn đó là mất mặt lớn!
Vương Đằng an tâm nhẹ nhõm, ánh mắt lóe sáng. Đột ngột tăng tốc độ, quyết định đến phía trước mai phục đối phương.
Dù sao, tên thần bí đó là võ giả cấp Chiến Binh cửu tinh. Không được xem thường, hắn phải cẩn thận. Nếu như có thể đánh bất ngờ làm hắn trở tay không kịp là tốt nhất, bằng không sợ là sẽ phải hao tốn chút công sức.
Một dãy núi xuất hiện trước mắt hắn, nhìn hướng đi của người thần bí giống như đi thẳng vào trong núi.
Không có gì bất ngờ, lối ra của mật đạo ở giữa dãy núi.
Bởi vì độ dài của mật đạo này không như mong đợi của Vương Đằng.
Đào ra một mật đạo dài như thế này thật là có hơi vất vả cho loài Hắc Ám rồi.
Tạm thời Vương Đằng không có biện pháp xác định vị trí chính xác lối ra của mật đạo, chỉ có thể để mắt đến phương hướng di chuyển của người thần bí.
Hơn mười phút sau, hắn xuất hiện ở giữa khe núi.
Linh Thị mở ra, ánh mắt quét qua khe núi cuối cùng phát hiện một điểm bất thường.
Lối ra của mật đạo nằm giữa sơn động, nhưng mà có một trận pháp phù văn cao minh che đậy lại, người bình thường không thể phát hiện.
Nhưng Vương Đằng là một phù văn sư cao cấp, cộng thêm tinh thần mạnh mẽ, đương nhiên không thể làm khó hắn.
Vương Đằng ẩn thân bước vào cửa động.
Một lúc sau, hắn không thể không nhíu mày.
Giữa sơn động này vậy mà lại có đến hai nguyên lực hắc ám quang đoàn, đại khái khoảng cấp Chiến Binh tam tinh.
Vương Đằng bất lực thở dài, tính sai rồi. Không ngờ rằng ở trong đây cũng có hai con Hắc Ám canh giữ.
Hắn đành phải từ bỏ kế hoạch giết người thần bí ở đây, muốn giết người thần bí ở đây trước tiên phải hạ được hai loài Hắc Ám này.
Nhưng lúc này người thần bí đã đến rất gần, thời gian không kịp.
Nếu như mạo hiểm giết chết hai con loài Hắc Ám này, Vương Đằng không có gì chắc chắn bản thân mình không bị phát hiện. Một phần là đánh rắn động cỏ, khả năng rời đi sẽ ít đi một chút hoàn toàn bất lợi.
Nhưng mà Vương Đằng vẫn muốn bắt sống người thần bí ấy, lấy một ít thông tin hữu dụng từ miệng đối phương.
Nếu như ý nghĩ này bị Ngưu Lê và những người khác biết, đoán chừng lại muốn nói hắn không biết lượng sức mình, mơ mộng hảo huyền.
“Bắt sống, độ khó không nhỏ nha!”
Vương Đằng sờ cằm, thật sự để hắn giết chết người thần bí tối thiểu còn có khoảng tám phần thắng. Nhưng nếu như muốn bắt sống thì khả năng thắng chỉ dưới năm phần.
Hắn nhìn về phía bảng thuộc tính của mình, quét qua các hạng mục kỹ năng ánh mắt đột ngột dừng lại.
“Đợi đã, hắn dường như nghĩ ra được biện pháp hay.” Khóe miệng Vương Đằng cong lên lộ ra một nụ cười kỳ lạ.
Hắn im lặng ra khỏi cửa động, ẩn mình. Ngồi bên ngoài chờ.
Một lúc sau, có bóng người mặc áo choàng đen từ cửa động bước ra. Thậm chí trên mặt hắn mang mặt nạ để người khác không nhìn ra nét mặt của hắn.
“Xùy, thật sự cẩn thận!” Vương Đằng ở trong tối bĩu môi cười.
Người thần bí nhìn bốn phía xung quanh, sau đó ra khỏi khe núi. Chọn một hướng khác tiến vào giữa rừng cây.
Vương Đằng lén lút đi theo.
Nửa tiếng sau, lúc này người thần bí đã đi rất xa rồi. Xác định không có người đi theo, mới cởi áo choàng đen và mặt nạ ra để lộ ra gương mặt thật.
Là một người đàn ông oai hùng khoảng hơn ba mươi tuổi, bộ dạng đoan chính tóc cắt ngắn. Có bộ dáng vô cùng giỏi giang nhanh trí.
Trên trán hắn ta có một vết sẹo vô cùng dễ thấy.
Và ở dưới lớp áo choàng đen là một bộ quân phục đỏ đen đặc trưng của quân đội tinh võ Đại Lục!
Thời điểm Vương Đằng đến Dương Thành đã sớm nhìn thấy vì vậy cũng không xa lạ.
Lúc nhìn thấy bộ quân phục, khóe miệng hắn không nhịn được lộ ra một nụ cười mỉa mai.
Sau đó là sát khí dâng trào.
“Người này, phải chết!”
Sau khi người thần bí khôi phục dung mạo đột nhiên tăng tốc, hướng về phía vực sâu trong dãy núi.
“Hắn không định ra khỏi chỗ này à?” Vương Đăng nhíu mày, chỉ có thể âm thầm theo dõi chờ đợi thời cơ.
Cả hai đều không có ngự không phi hành, trong núi có rất nhiều tinh thú lớn mạnh. Mục tiêu của phi hành quá lớn rất dễ gặp tinh thú tấn công.
Trên đường Vương Đằng bỗng nhiên phát hiện, dường như người thần bí này di chuyển có mục đích chứ không phải là chạy loạn.
Grào!
Đột nhiên từ trong rừng cây một con tinh thú to lớn toàn thân lân giáp, đột ngột nhào về hướng người đàn ông thần bí. Cái miệng há lớn muốn nuốt người đàn ông thần bí vào bụng.
“Cút!”
Người thần bí khịt mũi, tung ra một cú đấm. Con tinh thú ở đây thấp nhất cũng là tinh thú thất tinh thế nhưng chết ngay tại chỗ.
Hắn cũng không kiểm tra, trực tiếp thu xác con tinh thú vào nhẫn không gian, sau đó tiếp tục đi về phía trước.
Ánh mắt của Vương Đằng rơi vào vị trí con tinh thú thất tinh vừa bị giết.
Xác đã bị mang đi nhưng bong bóng thuộc tính vẫn còn ở đó.
Nguyên lực hệ thổ x180
Nguyên lực hệ mộc x60
Thuộc tính trắng x300
…
Thuộc tính của tinh thú thất tinh đương nhiên giá trị không ít.
Vương Đằng cười hì hì, không chút khách sáo thu bong bóng thuộc tính vào tay. Sau đó ngay lập tức đuổi theo người thần bí.
Không ngờ đuổi theo đối phương vẫn còn có lợi ích như vậy.
Lẽ nào ông trời thấy hắn quá vất vả, cho nên đã cho một chút tiền thưởng.
Vương Đằng cực kì ảo tưởng nghĩ.
Trên đường tiếp tục theo dõi thường thường có những con tinh thú to lớn xuất hiện.