Chương 576: Khụ khụ, đây có được coi là người đồng đạo không?
Người thần bí đã cố gắng hết sức tránh né, nhưng cũng không thể tránh được việc chạm trán với các loại tinh thú, hắn chỉ có thể ra tay giết chết. Vương Đằng hắn theo sau mông vui vẻ nhặt lấy thuộc tính.
Do người thần bí không ngừng vào sâu trong rừng, vì vậy tinh thú gặp được đều cực kỳ mạnh.
Thật ra hắn đã cố gắng tránh né những con tinh thú bát tinh trở lên thế nhưng dãy núi này quá lớn, hắn không thể đều đi đường vòng. Vì vậy hắn chỉ có thể lựa chọn đối mặt với những con tinh thú yếu hơn, những con tinh thú này có lẽ chỉ từ ngũ tinh đến thất tinh không hơn.
Tuy là như vậy, thu hoạch của Vương Đằng cũng cực kỳ lớn.
Các hạng mục thuộc tính nguyên lực không ngừng tăng lên.
Thuộc tính trắng cũng đột phá tầm cao mới.
Thuộc tính trắng: 4350.
Lúc này Vương Đằng ẩn thân trong tối thích thú nhìn người thần bí đang chiến đấu với con tinh thú cự mãng.
“Đánh, đánh hay lắm, cố gắng đánh, rơi ra nhiều thuộc tính một chút!”
Vương Đằng đột nhiên rất may mắn vì tự mình đi theo đến đây, nếu không làm sao có thể nhặt được nhiều thuộc tính như vậy, mà còn đều là nhặt không.
Hắn nhìn người thần bí gật đầu không thôi.
Lao động miễn phí tốt biết bao!
...
Rầm rầm rầm!
Phía dưới con tinh thú cự mãng phát ra tiếng rên đau đớn, thân hình to lớn không ngừng quằn quại trên mặt đất sau đó dần dần không còn tiếng động.
Người thần bí thở gấp, đi đến con đường này thật không dễ dàng gì.
Vì sức mạnh cấp Chiến Binh cửu tinh của hắn, một số tinh thú đương nhiên không thể làm hắn bị thương, thế nhưng cũng làm cho hắn đủ mệt.
Nhưng để đến gần nơi đó không thể không như vậy.
Hắn ta thu xác con cự mãng vào, nhanh chóng chạy về phía vực sâu của khe núi. Thời gian cấp bách hắn không dám trì hoãn thêm nữa.
Nguyên lực hệ Hỏa x210
Nguyên lực hệ Mộc x120
Thuộc tính trắng x280
…
Vương Đằng nhặt bong bóng thuộc tính xong vội vã đuổi theo.
Ban đêm, lửa rừng nổi lên, người thần bí ở trong rừng cây nướng đùi của con tinh thú lợn, mùi thơm bay xa cực kì hấp dẫn.
Nhưng bởi vì hắn đang ở trong khu vực khóa nguyên lực không đến mức thu hút tinh thú.
Khoảng cách của Vương Đằng không xa, âm thầm quan sát đối phương.
Trước đó vốn dĩ hắn đã chuẩn bị vài bình thuốc độc, lén lút hạ độc người thần bí đó. Nhưng mà hiện tại hắn muốn xem xem mục đích của người thần bí đến cuối cùng là cái gì, phí nhiều sức lực như vậy để tiến vào vực sâu của dãy núi.
Nếu như có thể nhặt thêm một ít đồ tốt, đương nhiên là tốt nhất rồi.
Buổi tối trong dãy núi không hề yên ổn, chốc lát sẽ nghe thấy tiếng thú gầm.
Người thần bí rất cảnh giác một khi có tinh thú đến gần, hắn lập tức tránh xa. Ban ngày tiêu hao thể lực khá lớn, do đó không muốn ban đêm lại khai chiến.
Vương Đằng phẫn nộ cực kỳ, không biết đêm nay đã bị đánh thức bao nhiêu lần rồi. Còn để cho người ta ngủ một giấc hay không đây, đúng là gây sự mà.
Ngày hôm sau, hắn mang theo một đôi mắt gấu trúc tiếp tục theo dõi người thần bí.
Khoảng chừng lại qua thêm nửa ngày, trên đường người thần bí giết đủ loại tinh thú. Cuối cùng đến bên cạnh cái hồ của vực sâu dãy núi.
Vương Đằng xa xa nhìn lại nơi này, ánh mắt lập tức ngưng lại.
Sâu trong những dãy núi, những hồ nước lớn, bao phủ bởi nguyên lực hệ thuỷ dày đặc.
Ánh mắt Vương Đằng lấp lánh, trong lòng hơi kinh ngạc.
Nhìn ra xa, trên mặt hồ vậy mà trôi nổi rất nhiều bong bóng thuộc tính lớn nhỏ, có cái đang biến mất, nhưng cũng có một số cái mới được tạo thành.
Hắn chưa bao giờ gặp được nơi nào, có thể tự động sinh ra bong bóng thuộc tính nhiều như vậy, có thể thấy nguyên lực hệ Thuỷ của hồ này rốt cuộc nồng đậm đến mức nào.
Lần trước ở đầm độc ở dãy núi Vĩnh Dạ cũng không gặp được tình huống này.
Hồ này tuyệt đối không bình thường!
Để không thu hút sự chú ý của người thần bí, Vương Đằng không vội hấp thu bong bóng thuộc tính.
Mặc dù nhìn thấy bong bóng thuộc tính từng cái không ngừng biến mất, hắn rất đau lòng, nhưng may mắn là nó sẽ vẫn được tạo ra.
Hắn cố gắng không nhìn đến những bong bóng thuộc tính đó nữa, mà tập trung sự chú ý lên người thần bí.
Mục đích của đối phương rõ ràng là ở đây, chỉ là không biết hắn rốt cuộc đến đây để làm gì?
Dưới tầm nhìn của Vương Đằng, nhìn một cái là có thể thấy hết nguyên lực hệ Mộc của đối phương, thuộc tính nguyên lực không phù hợp, vì vậy hắn không có khả năng đến đây để tu luyện.
Quả nhiên người thần bí đó hoàn toàn coi như không nhìn thấy nguyên lực hệ thuỷ nồng đậm xung quanh hồ nước, hắn ở bên bờ hồ quan sát, dường như đang suy nghĩ gì đó, tìm kiếm gì đó.
“Không thể sai được, chắc chắn là ở đây, chỉ có môi trường như thế này mới có thể thai nghén ra những kỳ vật hệ Mộc như cây Ngọc Hàn!”
Trên mặt người thần bí lập tức lộ ra vẻ mừng rỡ.
Để tăng sức mạnh, mấy năm nay hắn khắp nơi thu thập đủ loại bảo vật hệ Mộc, thời gian này không biết đã tiêu tốn bao nhiêu tiền tài sức lực.
Đến mức mà thường ngày sống thật khổ sở.
Người khác đều cho rằng hắn tác phong thanh cao, không bao giờ xa hoa lãng phí, cũng không chạy theo sự xa hoa, hoàn toàn không giống người khác, thực đúng là tấm gương cho chúng ta.
Ai mà biết được trong lòng hắn tràn đầy nước mắt chua xót.
Nếu như có thể, hắn cũng không muốn như vậy đâu!
Hắn cũng muốn ăn ngon mặc đẹp, hắn cũng muốn người đẹp ở bên cạnh, mà không phải mỗi ngày ăn cám nuốt rau, ngủ không yên giấc.
Tóm lại mấy năm nay vì nâng cao thực lực hắn thực sự đã quá khổ sở rồi.
Nếu không cũng không đến mức hợp tác cùng loài Hắc Ám.
Mà cách đây không lâu, hắn bất ngờ nhận được tin tức của cây Ngọc Hàn.
Điều này khiến hắn vui mừng khôn xiết.
Cây Ngọc Hàn được xem như là bảo vật hệ Mộc cực kì hiếm thấy, nghe đồn có thể giúp võ giả hệ Mộc đột phá cấp Chiến Tướng.
Mặc dù loài Hắc Ám đã đồng ý giúp hắn đột phá cấp Chiến Tướng, nhưng hắn vẫn có chỗ kiêng dè loài Hắc Ám, nếu không phải cần lợi dụng chúng để đạt được mục đích của mình, hắn cũng sẽ không bảo hổ lột da.