Chương 588: Võ giả bí ẩn trong sân huấn luyện!
Sắc mặt Tống Vạn Giang lạnh lùng, nói: “Loài Hắc Ám xâm lấn nhiều năm, cho tới nay, chúng ta vẫn ở thế yếu. Nhưng lần này, thật vất vả chúng ta mới chiến được vị thế chủ đạo, cần phải tập hợp tất cả lực lượng, đánh đòn phủ đầu bọn chúng.” Vương Đằng và đám người Ngưu Lê liếc mắt nhìn nhau, từ trong lời nói của Tống Vạn Giang, không khó nghe ra được quyết tâm của nhân loại.
Nói khiến bọn họ nhiệt huyết sôi trào.
Cho dù là người ích kỷ như Vương Đằng, cũng hơi xúc động, muốn ra trận giết địch, vì tổn thất nhiều năm của nhân loại mà xả chút giận.
“Nhiệm vụ lần này của các ngươi rất nặng nề!”
“Sau khi chúng ta bàn bạc trao đổi quyết định, bốn người các ngươi, mỗi người dẫn theo một đội quân đi trước tới thành Tinh Phong!”
“Đến lúc đó nhất loạt đều nhe theo Quân Chủ sắp xếp!”
“Các ngươi không có vấn đề gì chứ!” Tống Vạn Giang ngưng trọng nói.
“Không có!”
“Rất tốt, đi chuẩn bị lên đường đi!” Tống Vạn Giang hài lòng gật đầu.
“Rõ!” Ba người Khổng Lê đồng thanh đáp, chiến ý dâng cao.
“Rõ~” Vương Đằng miễn cưỡng đáp một tiếng.
“...”
Tống Vạn Giang nhìn dáng vẻ mệt mỏi của Vương Đằng, trong lòng liền bốc lên một ngọn lửa không tên.
Chuyện quan trọng loại này, có thể khiến cho ta tin tưởng một chút không.
Nhưng mà vừa nghĩ tới người phía sau Vương Đằng, hắn không khỏi liếc nhìn sau lưng Vương Đằng.
Giống như Đàm Đài Tuyền đang đứng ở nơi đó.
Được rồi được rồi, đại nhân không chấp nhặt với tiểu nhân, chính mình đường đường là phó Quân Chủ, cần gì phải tranh chấp với một tên hạ sĩ nhỏ nhoi.
Hắn không khỏi nhìn về phía Khổng Lê và Vũ Văn Hiên.
Quả nhiên nhìn đám bọn hắn vẫn thuận mắt hơn!
“Vì để cho loài Hắc Ám không phát hiện, nhiệm vụ lần này có tính cơ mật cực cao, thế nên các ngươi hóa trang thành thân phận võ giả bình thường, dẫn dắt tiểu đội của riêng mình, từ những phương khác nhau đi tới thành Tinh Phong. Những vật phẩm cần thiết đã chuẩn bị xong cho các ngươi, để lại ở trong sân huấn luyện số 3, các ngươi tự mình đi lĩnh.” Tống Vạn Giang nói.
Vương Đằng và ba người Ngưu Lê gật đầu, sau đó chào Tống Vạn Giang theo nghi thức quân đội, chuẩn bị rời đi.
“Sau khi lĩnh đồ, không cần rêu rao, các ngươi ẩn mình mỗi ngày vận chuyển vật liệu ra khỏi thành!”
“Nhớ rõ, thời gian cấp bách, các ngươi cần tới trước rạng sáng ngày mai, chạy tới thành Tinh Phong!”
Cuối cùng Tống Vạn Giang dặn dò.
“Rõ!”
Bốn người xoay người rời đi, duy chỉ có Tống Vạn Giang đứng yên tại chỗ một lúc lâu, sau đó mới đi ra khỏi phòng họp.
Bốn người Vương Đằng chạy không ngừng, chuẩn bị sơ qua, bốn người lại gặp nhau lần nữa.
Vương Đằng theo đám người Ngưu Lê đi tới một nhà cao ốc phòng vệ nghiêm ngặt, sau khi xác minh thân phận, quân sĩ canh gác mới cho đi.
Mấy người đi vào nhà cao ốc, đi qua một hành lang cửa sắt cứng, một loạt thang máy xuất hiện trong tầm mắt.
Đám người Ngưu Lê quen việc dễ làm, dẫn hắn tới trước một thang máy có biển số 3 phía trên.
Cửa thang máy mở ra, bên cạnh cửa chỉ có một phím ấn, đám người Vương Đằng đi vào trong thang máy, ấn phím, lập tức liền cảm nhận được cảm giác mất trọng lượng.
Tốc độ của thang máy này rất nhanh, hình như kho vô cùng sâu.
Có loại cảm giác trùng kích như rơi lầu!
May mà bọn họ đều là võ giả, trái tim mạnh mẽ, nếu không sợ là sẽ không chịu nổi kích thíc như thế này.
Một lát sau, đột nhiên thang máy chấn động, xùy một tiếng, cửa thang máy mở ra.
Mấy người Vương Đằng không đổi sắc mặt, đi ra ngoài.
Đập vào mắt là một không gian khổng lồ dưới đất, bốn phía bày đầy đủ các loại khí giới!
Mà lúc này, bên trong sân huấn luyện dưới mặt đất đã có không ít người, bọn họ chia làm bốn đội, im lặng cùng chờ đợi.
Những người này mặc chiến phục màu đen, trên mặt cũng mang theo mặt nạ đủ hình thù kỳ quái.
Sắc mặt Vương Đằng lập tức trở nên cổ quái.
Khung cảnh này, quả thực nằm ngoài dự liệu của hắn, đây không giống như chuẩn bị xuất chinh, ngược lại giống như là muốn tiến hành một trò chơi sắm vai nhân vật khổng lồ.
Hắn quay đầu liếc nhìn đám người Ngưu Lê một cái, phát hiện hình như bọn họ cũng không có bất kỳ điểm gì ngoài dự tính, lúc này vẻ mặt thu liễm lại, tránh cho bọn họ cảm thấy hắn không có kiến thức.
Rào!
Trong sân huấn luyện dưới mặt đất, sau khi đám võ giả nhìn thấy bọn họ, đột nhiên giơ tay lên hành lễ, động tác chỉnh tề không sai một chút nào.
“Trưởng quan!”
Âm thanh quát khẽ mang theo sự xơ xác tiêu điều vang lên.
Ba người Ngưu Lê lao nhao đáp lễ.
Vương Đằng bất đắc dĩ, cảm giác ở nơi này bên trong Bộ chỉ huy Quân sự, phải hành lễ khắp nơi.
“Bốn đội ngũ, chúng ta mỗi người lựa chọn một nhóm, các ngươi chọn trước đi.” Lúc này Ngưu Lê cất giọng nói.
“Ta không sao, đối với ta mà nói đều giống nhau.” Vương Đằng thản nhiên nói.
Ngưu Lê há miệng, vốn dĩ muốn khuyên mấy câu, nhưng mà vừa nghĩ tới chuyện lúc trước, mặt cũng còn hơi đau, lúc này liền ngậm miệng lại.
“Ta đây sẽ không khách khí, hắc hắc.” Khổng Lê cũng không nhún nhường, cẩn thận đánh giá bốn đội ngũ, nhất là cảm nhận khí tức trên thân thể bọn họ, phán đoán sự chênh lệch mạnh yếu.
Nhiệm vụ lần này không đơn giản, nếu tất cả đều dựa vào bản thân bọn họ, khẳng định là không được.
Trên chiến trường, trừ khi trở thành cường giả cấp Chiến Tướng, nếu không chỉ dựa vào thực lực của bản thân, khó mà làm được.
Vì vậy thực lực của thuộc hạ rất quan trọng.
Liên quan đến biểu hiện của bọn họ trong nhiệm vụ lần này, nếu như biểu hiện xuất sắc, lập được thành tích hiếm thấy, không chừng có thể thăng thêm một cấp nữa.
Khi bọn họ ở tuổi này, gần như đều đã đạt tới quân hàm thiếu tá, tiến lên được hay không, dựa vào công trận đơn giản thôi không đủ để tăng lên địa vị tiếp theo.
Chỉ có ở trong chiến tranh quy mô lớn mà tạo ra cống hiến kiệt xuất, hơn nữa đạt được danh vọng nhất định mới có thể tiến thêm một bước nữa.
Rất rõ ràng, nhiệm vụ lần này chính là một cơ hội tuyệt hảo.
Lúc Khổng Lê chọn lựa đội ngũ, Vũ Văn Hiên cũng không nhàn rỗi.
Hắn liếc Vương Đằng một cái, mặc dù trong lòng hơi không phục nhưng cũng sẽ không có hành động theo cảm tính ở trong chuyện này, lập tức bắt đầu chọn lựa đội ngũ.