Toàn Thuộc Tính Võ Đạo

Chương 62: Một báo cáo số liệu

Chương 62: Một báo cáo số liệu

“Thầy, cho dù tham gia thi võ, ta cũng sẽ không bỏ bê bài và bài tập của khoa văn đâu.” Lâm Sơ Hàm cắn môi nói: “Năm nay nếu như không thi đậu, thi rớt, thì ta sẽ buông bỏ hoàn toàn, sang năm học lại một năm rồi lại thi thi tốt nghiệp trung học bình thường.”
Đã nói tới mức này rồi, dù Phạm Vĩ Minh không muốn thì cũng hết cách, chỉ đành thở dài để nàng báo danh.
Đợi khi hai người rời phòng làm việc.
Một giáo viên ở bên cạnh nói với Phạm Vĩ Minh: “Thầy Phạm, đó là học bá vương bài của lớp các ngươi à, ngươi cứ cho nàng đi như thế à?”
“Không nỡ thì phải làm thế nào? Nàng đã quyết tâm rồi, chẳng nhẽ ta không cho nàng báo danh mà được à?” Phạm Vĩ Minh liếc xéo đối phương một cái.
“Haizzz, nói cũng đúng, nhưng mà cũng phải nói, lực hấp dẫn của võ đạo đúng là kinh khủng, nếu như ta trẻ hơn vài tuổi thì ta cũng muốn luyện thử xem.” Giáo viên này nói.
“Lớn tuổi, ai nói là không luyện được chứ? Thái Cực quyền mà Địa tinh bản thổ của chúng ta lưu truyền xuống, sau khi được võ giả sửa lại thì rất hợp cho người già tu luyện đó, dù không thành võ giả thì tối thiểu cũng cường thân kiện thể, không có bất cứ vấn đề gì.”
Phạm Vĩ Minh nhấp một hớp nước cẩu kỷ, ngó nghiêng khắp nơi, nói.
“Ồ? Thầy Phạm ngươi đã luyện rồi à?” Mắt của giáo viên kia sáng lên.
“He he, đương nhiên là ta có luyện rồi.” Phạm Vĩ Minh thấy có hơi đắc ý, lập tức hăng hái hẳn lên: “Ta nói với ngươi nhé, Thái Cực này dưỡng sinh lắm luôn đó. Sau khi luyện thì thắt lưng cũng hết đau, đầu cũng hết trọc, tối nào tinh thần cũng phơi phới!”
“╰ (x°▽°x)╯ Thầy Phạm, rảnh thì dạy ta luôn với (x ▽ x).”
“Được chứ, vậy tối gặp nhau ngoài công viên ha?”
“Được, gặp ngoài công viên!”
Đi ra từ phòng làm việc của chủ nhiệm lớp, Vương Đằng và Lâm Sơ Hàm sóng vai đi về phía cổng trường học.
“Lớp trưởng, đến giờ cơm rồi, ta mời ăn một bữa cơm nha?”
“Không được, mẹ ta nấu cơm xong rồi, còn đang đợi ta về ăn nữa.” Lâm Sơ Hàm cự tuyệt mà chẳng hề nghĩ ngợi.
“Được rồi, vậy chúng ta tạm biệt ở đây ha.” Vương Đằng cười, cũng không để ý
“Ừ, tạm biệt!” Lâm Sơ Hàm nói.
Vương Đằng khoát tay áo, ngồi lên xe nghênh ngang rời đi.
Trên đường Vương Đằng gọi điện thoại cho chủ cho thuê nhà, nói bây giờ mình dọn qua.
Sau chừng mười phút đồng hồ.
Thành phố đại học!
Vẫn là ven đường cái kia, chủ cho thuê nhà trong dáng vẻ người đàn ông tục tằng lái xe đạp điện bò điên, đằng sau chở người đẹp.
Hình ảnh kia quả thực là phóng đãng chết đi được!
Vẫn là người đàn ông tục tằng ấy, nhưng mà lại có thêm một người đẹp ôm hông của hắn, suýt nữa thì Vương Đằng không nhận ra luôn.
Xe thể thao dừng lại ở ven đường, Vương Đằng đi xuống.
“ Vương lão đệ, qua đây.” Chủ cho thuê nhà vẫy tay với hắn.
Lúc này Vương Đằng mới đi tới, lời ít ý nhiều nói: “Ông anh, mới không gặp nhau một buổi chiều mà suýt nữa không nhận ra luôn đấy.”
Chủ cho thuê nhà đương nhiên biết hắn có ý gì, cười ha ha một tiếng rồi nói: “Điệu thấp, điệu thấp!”
Người đẹp ở phía sau hắn nghe vậy thì trợn trắng mắt, duỗi tay nhéo một cái trên hông đầy thịt thừa của hắn: “Đáng ghét!”
Ối chu choa má ơi, âm thanh này nghe mà ngứa hết con tim!
“Hí!” Người đàn ông tục tằng thì lại kêu lên xuýt xoa.
“Ngươi chính là ‘Vương Đại Thiếu Vừa Bắt Đầu Đã Là Đại Ca Của Cô Nhi Viện’ sao, ta nghe lão Vương nhắc tới ngươi rồi.” Người đẹp nói với Vương Đằng.
“…” Vương Đằng.
Thấy vẻ mặt buồn bực của Vương Đằng, chủ cho thuê nhà cười ha ha: “Được rồi, ngươi đừng nói cái này nữa, cái tên đó người bình thường không ai chịu nổi đâu.”
“Đều tại trẻ người non dạ thôi!” Vương Đằng bất đắc dĩ nói.
“Ngươi thì mới bao tuổi chứ!”
Người đẹp che miệng cười một tiếng.
“Giới thiệu với ngươi, vợ của ta, ngươi có thể gọi nàng chị Hàn.” Chủ cho thuê nhà nói.
“Chị Hàn!” Vương Đằng gọi một tiếng, nói: “Ta tên Vương Đằng, ngươi gọi tên của ta là được rồi.”
“Ngươi và lão Vương còn là người cùng tộc nữa kìa.” Chị Hàn cười nói.
“Đúng rồi, lão ca cũng họ Vương à, chẳng hay tên ngươi là?” Vương Đằng cũng cảm thấy có chút duyên phận, cười hỏi.
“Tên thôi đừng hỏi, ta gọi ngươi Vương lão đệ, nếu như ngươi không chê thì gọi là Vương lão ca là được rồi.” Nhắc tới tên của mình, Vương Đại Pháo tỏ ra ghét bỏ.
Vương Đằng cũng không gặng hỏi gì thêm, chỉ gật đầu, hỏi: “Các ngươi đang định đi chơi hả?”
“Đúng vậy, cái tên chết tiệt này lâu lắm rồi không đưa ta đi chơi, hôm nay mới chịu theo ta ra ngoài.” Chị Hàn u oán nói.
“Vương lão ca, thế là ngươi không đúng rồi, chị Hàn xinh đẹp như vậy sao lại cứ để chị ấy ở trong nhà thế.” Vương Đằng cười nói.
“Nghe thấy chưa, phải học tư tưởng của con nhà người ta đi.” Chị Hàn nắm lỗ tai của Vương Đại Pháo nói.
Vương Đại Pháo đau đến nhe răng trợn mắt, u oán nhìn chằm chằm vào Vương Đằng.
“Ta không quấy rầy các ngươi nữa, Vương lão ca, mau đi đi.” Vương Đằng không chút khách sáo đẩy Vương Đại Pháo một cái.

Cùng lúc đó, trong tòa nhà làm việc của võ quán Cực Tinh.
Một cô bé chừng hai mươi tuổi vội vàng đi về phía phòng làm việc của quán chủ, trong tay cầm một từ số liệu chi tiết.
Tiểu Mẫn là một công nhân của võ quán Cực Tinh, hôm nay nàng thống kê số liệu về Võ Đồ, trong đó một phần số liệu làm nàng coi trọng
Ở cửa phòng làm việc của quán chủ, Tiểu Mẫn điều chỉnh lại hô hấp có hơi dồn dập vì đã đi nhanh, rồi sau đó mới gõ cửa.
Cốc cốc cốc!
“Vào đi!” trong phòng làm việc, một giọng nói trầm ổn truyền ra.
Tiểu Mẫn đẩy cửa đi vào.
“Có chuyện gì không?”
Quán chủ là một người đàn ông chừng ba mươi tuổi, tóc ngắn giống như kim, dựng đứng lên, mặt mày nghiêm túc, cho người ta một loại ác liệt.
Đối mặt với quán chủ, công nhân của võ quán Cực Tinh đều sẽ thấy hơi kinh sợ, Tiểu Mẫn cũng không ngoại lệ, lúc này nàng lấy hết dũng khí mới dám đi lên trước, đặt bảng số liệu kia lên bàn của quán chủ.
“Quán chủ, báo cáo số liệu này có chút vấn đề, ta cảm thấy có lẽ ngài nên xem một chút.”
“Ồ?”
Phó Thiên Đao nhíu mày, bỏ dở chuyện đang làm rồi nhìn về phía báo cáo số liệu kia.
Hắn cầm lấy báo cáo, tựa vào trên ghế, đọc sơ qua một lượt.
“Không tới một tháng, từ người bình thường thẳng lên Võ Đồ cao cấp? Ha ha, thú vị rồi đây!” Phó Thiên Đao cười nói đầy thâm ý.


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất