Chương 73: Gà béo mặt tròn, sứ mệnh tất đạt!
Lâm Sơ Hàm cũng vui khi có thêm một người làm bạn với Lâm Sơ Hạ. Thông thường, chỉ có bà Lâm và nàng có thể làm bạn với Lâm Sơ Hạ, đứa nhỏ này một mình rất cô đơn.
Vương Đằng lại thừa thời gian trống khi tán gẫu, nhặt hết bong bóng thuộc tính trong phòng.
‘Yêu Liên độc thể x 5’
‘Nguyên lực hệ Độc x 12’
…
Hắn mở giao diện thuộc tính ra xem.
‘Ngộ tính’: 90
‘Tinh thần’: 26
‘Thiên phú’: Thiên phú hệ Hỏa sơ cấp (11/300), thiên phú hệ Băng sơ cấp (13/300), thiên phú hệ Thổ sơ cấp (12/300), Linh Thị (sơ cấp 1.4/10), Yêu Liên độc thể (15/10000)
‘Nguyên lực’: 64/100 Hoả (cấp Chiến Binh nhất tinh)
8/100 Băng (cấp Chiến Binh nhất tinh)
7/100 Thổ (cấp Chiến Binh nhất tinh)
30/100 Độc (cấp Chiến Binh nhất tinh)
‘Công pháp’: Xích Viêm quyết (nhập môn 20/100), Huyền Băng quyết (nhập môn 12/100), Hoàng Thổ công ‘Thổ Nguyên thuẫn’ (nhập môn 15/100)
‘Chiến kỹ: Chiến kỹ cơ sở (quyền, kiếm, đao, thân nhập vi), côn pháp cơ sở (đại thành), thương thuật (tiểu thành), Hỏa Lân kiếm pháp (nhập môn 43/100), Huyễn Băng quyền (nhập môn 13/100)
‘Tri thức’: Môn học cơ sở (max điểm), ‘Năm năm thi võ ba năm mô phỏng’ (80 điểm)
‘Chiến lực tổng hợp’: 218
‘Thuộc tính trắng’: 0
Có thể thấy, cột ‘thiên phú’ có thêm Yêu Liên độc thể, Vương Đằng mơ hồ cảm thấy thể chất này có chút lợi hại, nhìn lại hạn mức cao nhất của nó —— 10000!
Vậy thì cần kiếm đến khi nào?
Nhưng điều đó cũng phản ánh sự bất phàm và mạnh mẽ Yêu Liên độc thể từ mặt bên.
Lại nói nguyên lực hệ Độc đã đạt đến 30 điểm, nhiều hơn cả nguyên lực hệ Băng và nguyên lực hệ Thổ đều.
Bé cưng độc Lâm Sơ Hạ này dự trữ thật phong phú!
Vương Đằng không khỏi cảm khái một câu, lúc này trong đầu đã có dự án sử dụng nguyên lực hệ Độc thế nào.
Sau này khi chiến đấu với người khác, lặng lẽ trộn chút nguyên lực hệ Độc vào trong nguyên lực khác, khiến cho đối phương còn chưa kịp phản ứng đã trúng phải độc!
Hừm, quả thực hoàn mỹ.
Thế nhưng, hình như càng chạy càng xa trên con đường lão cáo già rồi.
“Đường ta đi có phải hơi lệch rồi không?” Vương Đằng đặt tay lên ngực tự hỏi.
Không bao lâu sau, bà Lâm nấu cơm xong, đi lên gọi hai người xuống ăn cơm.
Nhìn thấy Vương Đằng và Lâm Sơ Hạ lại ở chung rất hòa hợp, nàng cực kỳ vui vẻ, còn bảo Vương Đằng thường xuyên đến nhà làm khách.
Lúc ăn cơm chỉ có ba người bà Lâm, Lâm Sơ Hàm và Vương Đằng.
Ông Lâm uống say như chết, bây giờ còn bất tỉnh nhân sự.
Mà Lâm Sơ Hạ không có cách nào cùng ăn cơm với bọn họ, bà Lâm bưng thức ăn vào trong phòng cho nàng.
Trên bàn cơm, Vương Đằng bị sự nhiệt tình của bà Lâm khiến cho thật không được tự nhiên, chén cơm trước mắt chất cao như núi nhỏ, khiến Vương Đằng trợn tròn mắt.
Nhìn thấy dáng vẻ nhận thua của Vương Đằng, Lâm Sơ Hàm ở bên cạnh âm thầm cười trộm không thôi.
Sau khi ăn xong, Vương Đằng gần như chạy trối chết.
“Nhớ thường đến nhà dì chơi đó.” Bà Lâm tiễn hắn đến cửa, dặn dò.
Lâm Sơ Hàm và Vương Đằng vai sóng vai đi đến đầu phố.
Siêu xe của Vương Đằng đỗ ở ven đường.
Hắn dừng bước, mở cửa xe đang đỗ ra, nói với Lâm Sơ Hàm: “Mau trở về đi.”
Lâm Sơ Hàm khẽ gật đầu, nói: “Hôm nay thật sự cảm ơn ngươi!”
Vương Đằng vẫy tay, lái xe rời đi, Lâm Sơ Hàm đứng tại chỗ, không biết đang suy nghĩ gì, cứ ngơ ngẩn nhìn theo hồi lâu…
Từ nhà Lâm Sơ Hàm đi ra, Vương Đằng lái xe về võ quán Cực Tinh.
Trước đó hắn gọi điện thoại về nhà.
Nhưng chỉ tùy tiện tìm một cái cớ, không dám nói cho cha mẹ mình ở nhà Lâm Sơ Hàm ăn cơm.
Nếu không thì lấy tính nhiều chuyện của hai vợ chồng già nhà này, thực sự không biết sẽ làm ra chuyện gì?
Quả thực không dám nghĩ!
Không lâu sau, hắn đã đến võ quán Cực Tinh.
Vương Đằng đi thẳng đến tầng thứ ba của cao ốc huấn luyện Võ Đồ, bắt đầu thu hoạch bong bóng thuộc tính.
Khoảng chừng một đêm, cộng thêm tích lũy của mấy ngày trước đây, toàn bộ thân pháp cơ sở, đao pháp cơ sở, kiếm pháp cơ sở, quyền pháp cơ sở của hắn rốt cuộc đẩy tới giai đoạn “ngộ thế”.
Hiện tại một quyền, một kiếm, thậm chí một đao tuỳ ý của hắn đều có thể mang theo khí thế công kích, có tác dụng chấn nhiếp trong chiến đấu.
Ngay cả thân pháp cũng có tác dụng mê huyễn, càng khó mà nắm bắt.
Mặc dù chỉ là chiến kỹ cơ sở, nhưng đạt đến “ngộ thế” cũng có thể phát huy ra uy lực không tầm thường.
Vương Đằng hơi cảm thán, bây giờ mấy loại chiến kỹ cơ sở này rốt cuộc đi tới đỉnh cao, không cách nào tăng lên nữa!
Lúc sau hắn phát hiện, bong bóng thuộc tính liên quan đến mấy loại chiến kỹ cũng chưa từng xuất hiện, hắn muốn nhặt cũng không có chỗ nhặt nữa.
Vĩnh biệt, ta sẽ nhớ các ngươi ~
Trừ đó ra, thuộc tính nhặt được mấy ngày trước, lại thêm thuộc tính tối nay, côn pháp cơ sở rốt cuộc đã đạt đến đại thành.
Sau này chỉ còn lại viên mãn, nhập vi và ngộ thế.
…
Mười một giờ đêm, Vương Đằng rời khỏi võ quán Cực Tinh, trở về nhà.
Ăn xong đồ ăn khuya Lý Tú Mai chuẩn bị, lên lầu tắm rửa, thở ra thoải mái, đang chuẩn bị nằm xuống nghỉ ngơi.
Ngoài cửa sổ đột nhiên truyền đến một hồi âm thanh “cốc cốc cốc”.
“Thứ gì vậy?”
Vương Đằng nhảy dựng lên, theo bản năng dùng đôi mắt Linh Thị, nhìn ra ngoài cửa sổ.
Một đoàn ánh sáng màu u lam!
Không phải rất mạnh, nhưng quả thật là ánh sáng nguyên lực.
“Màu u lam, là thuộc tính gì?”
Vương Đằng khẽ thở phào nhẹ nhõm, nguyên lực trình độ này, không tạo được uy hiếp với hắn.
Đồng thời hắn cũng hơi nghi ngờ, hắn chưa bao giờ thấy loại thuộc tính có màu này.
“Cốc cốc cốc!”
Sinh vật bên ngoài không kiên nhẫn gõ vào cửa sổ.
“Nhìn hình dạng chắc hẳn là một loài chim, nhưng tại sao lại bay đến đây?” Hắn đi đến bên cửa sổ, âm thầm đề phòng.
Mở cửa sổ ra.
Một con gà béo mặt tròn Scotland!!
Vương Đằng có chút kinh ngạc.
Ánh mắt dời xuống, nhìn thấy một bên chân con gà béo mặt tròn này có đặt một vật thể hình trụ dài, gói cực kỳ chắc chắn.
Trên kiện hàng có một dòng chữ ——
Chuyển phát nhanh Cú Mèo, sứ mệnh tất đạt!!
???
Chuyển phát nhanh!
Còn mẹ nó sứ mệnh tất đạt!
Đây thật sự là thời đại võ đạo sao?
Mà không phải thế giới ma pháp xâm lấn???
Vương Đằng phát hiện, bản thân thực sự kiến thức nông cạn, dây dưa một hồi lâu mới chấp nhận chuyện chuyển phát nhanh này là thật.
Hắn bỗng nhiên nghĩ đến điều gì đó, vội vàng lấy điện thoại ra liên hệ với chủ cửa hàng Lỗ Đại Sư, chụp ảnh gửi qua: “Đây chính là chuyển phát nhanh ngươi gửi?”