Chương 82: Kỳ thi tuyển sinh đại học sắp đến.
Kết quả cũng không khả quan lắm. Những người đó tốt xấu lẫn lộn, căn bản không có tiềm lực gì, hơn nữa bình thường cũng không làm được chuyện gì đứng đắn cả. Bắt nạt kẻ yếu, thu phí bảo hộ của mấy công ty nhỏ, quả thực không được cái tích sự gì.
Đến nỗi Triệu Cương Hổ, nay cũng đã ba mươi mấy tuổi rồi, mặc dù là một Võ Đồ cao cấp nhưng rõ ràng tư chất không đủ.
Mà bây giờ Vương Đằng cũng đã là võ giả, tốc độ tăng lên tiếp sau cũng không quá chậm.
Hắn sẽ chỉ càng ngày càng mạnh.
Triệu Cương Hổ sẽ bị hắn bỏ rơi ngày càng xa, hoàn toàn không theo kịp bước chân của hắn.
Vì vậy, cuối cùng Vương Đằng cũng bỏ đi suy nghĩ muốn tiếp nhận đám người Triệu Cương Hổ.
Triệu Cương Hổ nhận được thư hồi âm, sửng sốt hồi lâu.
Không nghĩ tới một Võ Đồ cao cấp như hắn đi nương nhờ người khác lại bị Vương Đằng từ chối.
Khinh thường sao?
Coi thường Triệu Cương Hổ ta như thế sao!
Hắn siết chặt nắm đấm, sắc mặt khó coi.
Triệu Cương Báo ở bên cạnh âm thầm vui sướng. Đồ sát tinh đó không tiếp nhận bọn họ, sau này chỉ cần cách xa hắn một chút thì mình không có gì phải sợ cả.
Hắn vẫn sẽ là lão nhị, ngoại trừ anh hắn thì thuộc hạ sẽ chỉ nghe lệnh của hắn thôi.
“Anh, ta nói rồi, thằng nhãi kia là đồ mắt mù mới không nhìn ra năng lực của ngươi, chúng ta cần gì phải theo hắn.” Triệu Cương Báo thêm dầu vào lửa nói.
“Đừng có chơi chút tâm kế kia của ngươi!” Triệu Cương Hổ trừng hắn.
Sau đó nói với tên thuộc hạ phía sau: “Chúng ta còn bao nhiêu tiền?”
“Còn khoảng gần tám trăm vạn.” Tên thuộc hạ nói.
“Đi mượn, góp cho đủ mười triệu, ta đích thân mang đến cho hắn.” Triệu Cương Hổ nói.
“Cái gì? Mười triệu? Anh, ngươi điên rồi, hắn đã không quan tâm đến chúng ta thì trả lại cho hắn mười triệu làm gì?” Triệu Cương Báo lập tức giậm chân, không thể tưởng tượng nổi mà nhìn Triệu Cương Hổ, muốn nhìn xem liệu có phải hắn bị doạ sợ mà điên rồi không.
“Ngươi có thể không cho, dù sao người gây ra hoạ không phải là ta, đến lúc đụng phải đối phương thì ngươi tự giải quyết đi.” Triệu Cương Hổ lộ vẻ mặt châm chọc, lạnh lùng cười, nói.
“Chuyện này…”
Vừa nghĩ tới Vương Đằng, Triệu Cương Báo thoáng kinh sợ, do dự nói: “Nếu không thì cho sáu triệu thôi, nhiều hơn lần trước một triệu, hắn cũng nên thoả mãn rồi, như vậy thì chúng ta cũng không cần phải đi mượn tiền người khác nữa.”
“Theo ý ngươi đi. Chuyện này giao cho ngươi giải quyết, ta cũng không muốn quản nữa.”
Triệu Cương Hổ ngầm thở dài, tràn đầy thất vọng trong lòng, lắc đầu, rồi lập tức ra khỏi phòng, không để ý tới nữa.
Hắn trở về huấn luyện, hơn nữa còn càng cố gắng hơn ngày trước.
“Ta sẽ khiến ngươi hối hận vì quyết định ngày hôm nay.”
Triệu Cương Hổ hạ quyết tâm, một ngày nào đó hắn nhất định sẽ để Vương Đằng thấy, hắn không phải là người vô giá trị.
“Cậu Vương, trong này là mười triệu, ta phải đi vay mượn khắp nơi mới có được số tiền này, hy vọng ngươi nương tay cho, sau này mong đừng chấp nhặt với người kém hiểu biết như ta.”
Cồng trường Trung học Đông Hải số 1, Triệu Cương Báo cầm một tấm thẻ ngân hàng trong tay, cúi người khom lưng, lễ độ cung kính đưa cho Vương Đằng.
Không thể nhìn ra người mạnh miệng lúc trước với người bây giờ cùng một người mà!
Haiz! Thật là thơm!
“Thú vị!” Vương Đằng thật sự không ngờ được tên Triệu Cương Báo này lại biết điều như vậy.
Nhưng nghĩ cũng biết, tám phần là ý định của anh hắn – Triệu Cương Hổ.
Nếu không, chỉ dựa vào đầu óc của Triệu Cương Báo thì chưa chắc đã đưa ra được quyết định này.
Vương Đằng vốn không định lấy tiền của đối phương.
Dù sao cũng đã từ chối bọn họ, giờ có đòi tiền thì cũng không có ích gì.
Nhưng bây giờ đối phương đã chủ động đưa tới thì đương nhiên không có lý do gì để từ chối cả.
Huống chi, dạo gần hắn chi tiêu rất nhiều, nhà địa chủ không có lương thực dư thừa, cho nên tiền đưa đến cửa rồi thì không nên lãng phí.
“Chuyện này đến đây là kết thúc, sau này đừng làm đụng đến trên tay ta.” Vương Đằng nhận thẻ ngân hàng, không hề khách khí mà bỏ vào túi, thản nhiên nói.
“Chắc chắn không dám, chắc chắn không dám rồi!” Triệu Cương Báo cười gượng nói.
Đợi đến khi Vương Đằng đi rồi, hắn mới lau mồ hôi lạnh trên trán, thở phào.
“Quả nhiên võ giả rất đáng sợ, không biết có phải do tác động tâm lý hay không mà chỉ cần khí thế cũng khiến người ta không chịu nổi rồi. Quên đi, quên đi, coi như hao tài tiêu tai thôi!” Triệu Cương Báo thở dài, tự an ủi mình.
…
Giải quyết xong chuyện của anh em Triệu thị, mấy ngày tiếp theo, cuộc sống của Vương Đằng thực sự rất yên bình.
Mấy ngày này, ‘Năm năm thi võ ba năm mô phỏng’ của hắn đã trở nên đầy rồi.
Cho nên mấy ngày cuối cùng này, hắn cũng không lãng phí thời gian đi đến trường học nữa.
Hắn có rất nhiều chuyện cần làm mỗi ngày.
Trừ việc tu luyện nguyên lực ra thì hắn còn phải đi võ quán Cực Tinh nhặt thuộc tính.
Ban đêm thì phải đến thăm bệnh viện tâm thần, dù sao thì thuộc tính tinh thần khá là hiếm thấy.
Thật vất vả mới có thể tìm thấy nơi có nhiều thuộc tính tinh thần như vậy, không được phép bỏ qua!
Ngoại trừ mấy chuyện này thì hắn còn dành bớt thời gian để đến nhà Lâm Sơ Hàm, đi thăm bé cưng độc Lâm Sơ Hạ một chút.
Thuận tiện nhặt hai loại bong bóng thuộc tính là Yêu Liên độc thể và nguyên lực hệ Độc mà nàng tràn ra.
Việc này không những có thể hoá giải hoàn cảnh xung quanh Lâm Sơ Hạ mà bản thân mình cũng có thể tăng cấp Yêu Liên độc thể và nguyên lực hệ Độc. Thật là đôi bên vẹn toàn mà!
Điều tiếc nuối duy nhất là không thể thường xuyên đến nhà Lâm Sơ Hàm được, nếu không mẹ Lâm sẽ hiểu lầm mất.
Đáng tiếc!
Nhiều việc cần làm như vậy, cuộc sống của Vương Đẳng quả là phong phú quá!
Bảng thuộc tính:
‘Ngộ tính’: 97.
‘Tinh thần’: 91.
‘Thiên phú’: Thiên phú hệ Hoả sơ cấp (11/300), thiên phú hệ Băng sơ cấp (13/300), thiên phú hệ Thổ sơ cấp (12/300), linh coi (sơ cấp 1.4/10), Yêu Liên độc thể (31/10000).
‘Nguyên lực’: 68/100 Hoả (một tinh cấp Chiến Binh).
16/100 Băng (một tinh cấp Chiến Binh)
15/100 Thổ (một tinh cấp Chiến Binh).
46/100 Độc (một tinh cấp Chiến Binh).
‘Công pháp’: Xích Viêm quyết (nhập môn 32/100), Huyền Băng quyết (nhập môn 23/100), Hoàng Thổ công ‘Thổ Nguyên thuẫn’ (nhập môn 26/100).
‘Chiến kỹ’: Chiến kỹ cơ sở (quyền, kiếm, đao, côn, thân ngộ thế), kỹ thuật đấu súng (nhập môn 1.8/10), Hoả Lân kiếm pháp (nhập môn 56/100), Huyễn Băng quyền (nhập môn 28/100)