Toàn Thuộc Tính Võ Đạo

Chương 86: Đi thi võ. (2)

Chương 86: Đi thi võ. (2)

Vương Đằng cũng không nhịn được kiểm tra lại một lần nữa. Không khí là thứ sẽ ảnh hưởng đến người khác, không khí ở đây rất khẩn trương, mặc dù Vương Đằng tỏ vẻ rất bình tĩnh, nhưng cũng sợ có sự cố.
May mà chuyện như vậy dù sao chỉ là số ít, hắn không đến mức xui xẻo như vậy.
Lại nói đến xui xẻo, bên cạnh không xa có một người hắt hơi một cái.
“Đáng giận, tối hôm qua không cẩn thận bị lạnh, lại cứ bị ngã bệnh vào ngày thi tuyển sinh đại học hôm nay!”
Chuyện này cũng hơi bi kịch, thế mà lại sinh bệnh đúng vào kỳ thi tuyển sinh đại học, không chừng sẽ ảnh hưởng đến phát huy bình thường, không cẩn thận sẽ kém vài điểm, không thi đỗ được vào đại học như lý tưởng.
Những chuyện tương tự đã xảy ra vào kỳ thi tuyển sinh đại học, không được coi là trường hợp đặc biệt gì.
Từng màn trước mắt đã biến thành kỳ thi tuyển sinh đại học muôn màu muôn vẻ!
Thời gian nhanh chóng đến rồi.
Hàng rào phong tỏa mở ra, các học sinh lập tức ùa vào trong trường thi.
Đám người Vương Đằng và Lâm Sơ Hàm tách ra, đi đến nơi thi của mình.
Vương Đằng đã rất quen thuộc với trường Trung học Đông Hải số 1, ngựa quen đường cũ tìm tới lớp là nơi thi của mình.
Nộp các thiết bị điện tử như điện thoại di động lên, cộng thêm kiểm tra thẻ căn cước và thẻ dự thi xong, Vương Đằng mới có thể ngồi vào bàn.
Căn cứ vào vị trí ngồi xuống, nhẫn nại chờ đợi cuộc thi bắt đầu.
Không bao lâu, trong loa truyền đến giọng nói, thông báo kỷ luật trường thi cùng các hạng mục công việc cần chú ý trong cuộc thi,… vân vân.
Các học sinh lắng nghe thật nghiêm túc, chỉ sợ sót một điểm nào.
Thi đại học, kém một điểm đều đủ để loại bỏ người của một lớp học, không cho phép có chút xíu lỗi lầm nào!
Loa tắt, kỳ thi tuyển sinh đại học chính thức bắt đầu.
Môn thi đầu tiên, ngữ văn!
Thầy giáo phát đề xuống, nhìn đề bài ở trên đó, Vương Đằng lập tức nở nụ cười…
Thời gian thi ngữ văn hai tiếng rưỡi, Vương Đằng chỉ dùng không đến một nửa thời gian, một tiếng còn lại toàn bộ chơi không.
Nhưng hắn không lựa chọn nộp bài sớm mà chờ đến khi tiếng chuông vang lên mới rời khỏi nơi thi cùng với các thí sinh khác.
Trước cổng trường cấp ba, rất nhiều bậc cha mẹ đang sốt ruột cùng đợi.
Các thí sinh vừa ra, nhìn thấy cha mẹ mình, còn chưa kịp nói gì, các cha mẹ đã ào ào hỏi một câu: “Con thi như thế nào vậy?”
Sau đó đương nhiên là có người vui mừng, có người buồn rầu!
Thi đại học thôi mà, ngươi không vui, ta dĩ nhiên vui mừng!
So ra thì Vương Thịnh Quốc lạnh nhạt hơn, kể cả hỏi cũng không hỏi, đã dẫn Vương Đằng về nhà.
Về nhà, Lý Tú Mai cũng giống như vậy, lạnh nhạt đến mức không hề giống như có đứa con đang tham gia kỳ thi tuyển sinh đại học.
Vương Đằng cũng rất bất đắc dĩ, tối hôm qua còn định đánh gãy chân hắn, hôm nay lại giống như người không có việc gì, gặp phải đôi cha mẹ kỳ lạ như vậy, có thể có cách gì chứ?
Buổi chiều thi toán học.
Sáng ngày hôm sau thi tiếng Anh.
Vương Đằng đều thuận lợi thông qua, không xuất hiện bất cứ ngoài ý muốn nào.
Tiếp theo chính là thi võ rồi!
Hắn không cần phải tham gia cuộc thi buổi chiều ngày hôm sau, về nhà từ sớm, chờ đợi đến ngày thứ ba đi đến một nơi thi khác để tham gia thi võ.
Vương Thịnh Quốc và Lý Tú Mai vô cùng kinh ngạc: “Ngươi đăng ký tham gia thi võ?”
Vương Đằng còn chưa nói việc này cho bọn họ biết, đột nhiên nghe nói Vương Đằng tham gia thi võ, khiến vợ chồng già này có phần trở tay không kịp.
“Đúng vậy! Bằng không ta luyện võ làm chi.” Vương Đằng nói như chuyện đương nhiên.
“Nhưng ngươi mới vừa bắt đầu luyện võ, còn chưa đạt đến tiêu chuẩn của Võ Đồ trung cấp, tham gia thi võ chẳng phải lãng phí thời gian sao? Huống hồ ta nghe nói kiểm tra chiến đấu thực tế vô cùng nguy hiểm, ngươi đi chẳng phải tương đương với đưa đồ ăn cho người ta sao?” Vương Thịnh Quốc có vẻ nghiêm túc nói.
“Con à, ngươi đừng lấy tính mạng mình ra đùa nhé!” Lý Tú Mai vừa nghe cũng khẩn trương lên.
“Yên tâm đi, nếu đánh giá Võ Đồ trung cấp ngày mai còn không vượt qua được thì đừng nói đến kiểm tra chiến đấu thực tế gì đó.” Vương Đằng xua tay.
“À, cũng đúng!” Vương Thịnh Quốc lập tức phản ứng kịp, lại nghi ngờ nói: “Vậy ngươi tham gia thi võ làm gì? Vốn không có hy vọng mà?”
“Đi thử nghiệm xem sao.” Vương Đằng thuận miệng bịa chuyện.
“Ừm, thử nghiệm trước cũng được, sang năm còn có kinh nghiệm.” Vương Thịnh Quốc gật đầu nói.

Ngày bảy tháng bảy, ngày thứ ba của kỳ thi tuyển sinh đại học!
Sáng sớm, Vương Đằng đi đến trường Trung học Đông Hải số 1, cổng trường vẫn là cảnh người người tụ tập.
Cửa đầu tiên của thi võ là đánh giá cấp bậc Võ Đồ!
Đánh giá cấp bậc Võ Đồ không được tiến hành ở trường cấp ba mà tiến hành trong các võ quán nổi danh.
Lúc này có mấy chiếc xe buýt đang đậu cách cổng trường không xa, Lâm Sơ Hàm và các học sinh tham gia thi võ đã tụ tập ở đó.
Học sinh tham gia kỳ thi tuyển sinh đại học bình thường khác thường xuyên nhìn sang bên kia, xì xào bàn tán, trên mặt lộ vẻ hâm mộ.
“Bọn họ là các học sinh trường Trung học Đông Hải số 1 đi tham gia thi võ!”
“Năm nay cải cách, cả Võ Đồ trung cấp đều có cơ hội tham gia thi võ, lượng người rõ ràng nhiều hơn năm trước rất nhiều, đáng tiếc chúng ta không có cơ hội này.”
“Haizzz…”
võ giả đã trở thành một dấu hiệu của tầng lớp thượng lưu. Xã hội và thời đại đang thay đổi, rất nhiều chức vị cấp cao nhất định phải do võ giả đảm nhiệm, bọn họ đảm nhiệm nhân vật quan trọng không thể thiếu được.
Người thường có thể không rõ ràng nguyên nhân trong đó, nhưng không trở ngại bọn họ hướng đến phong cảnh bên trên.
Trở thành võ giả, đại biểu cho thoát khỏi tầng lớp phổ thông!
Ai sẽ cam chịu vĩnh viễn sinh sống ở tầng lớp thấp nhất chứ?
Vương Đằng xuống xe, chào tạm biệt Vương Thịnh Quốc, xách theo hành lý trên tay, sau lưng còn cõng một vật thể hình hộp chữ nhật màu đen giống như hộp đàn cello, đi về phía xe buýt.
Cuộc thi võ đạo, nếu đánh giá cấp bậc Võ Đồ thông qua, sau đó sẽ đi thẳng đến quân khu để tiến hành các bài kiểm tra còn lại.
Cho nên thí sinh cần phải mang theo quần áo tắm rửa và đồ dùng hàng ngày.
Vương Thịnh Quốc thấy Vương Đằng, thứ đồ chỉ đi ngang qua sân khấu này lại cũng mang theo hành lý, làm đến có dáng có vẻ, cảm thấy hơi buồn cười, nhưng lại không nói thêm gì cả, mặc kệ hắn tự đi giày vò.


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất