Chương 95: Ngươi là đại lão, ngươi tuỳ thích.
Cho dù ở trên thị trường, cũng chỉ có một vài công ty lớn có tên tuổi được bên phía chính phủ công nhận mới có thể buôn bán. Suy cho cùng, nếu để lượng lớn tài nguyên này rơi vào trong tay đám người có âm mưu, đồng thời để bọn chúng bồi dưỡng ra một đám võ giả tam quan bất chính, thì phiền phức không nhỏ rồi.
Mà trong một vài chợ đen tuy rằng cũng có, nhưng trước nay số lượng luôn rất ít ỏi, cho tới hiện tại thì có tiền cũng không mua được.
Hiệu trưởng trường Trung học Đông Hải số 1 lấy hai món đồ này ra làm phần thưởng, chắc chắc là một phần thưởng hậu hĩnh rồi!
Còn về phần thưởng thần bí mà hắn nói, Vương Đằng tỏ ra cạn lời.
Lẽ nào đám người này đều thích đùa giỡn kiểu luận điệu thế này sao?
Lần trước Chu Bạch Quân như vậy, hiện tại đám người hiệu trưởng cũng chơi chiêu này, quả là quá nhàm chán, người bao nhiêu tuổi rồi.
“Hiệu trưởng, ta cảm thấy cơ chế phần thưởng này của ngươi vô cùng tuyệt, có thể kích phát lòng cầu tiến của thí sinh lên đến mức độ lớn nhất. Ta tin rằng lần thi võ tuyển sinh đại học này, trường chúng ta nhất định sẽ đạt được thành tích tốt. Ngươi cứ yên tâm chuẩn bị tốt phần thưởng đi.” Vương Đằng nói với ngôn từ đanh thép.
Trong lời nói lại chẳng hề nhắc đến bản thân dù chỉ một chữ!
Nhưng ánh mắt hiệu trưởng loé sáng, liếc nhìn Vương Đằng, lộ ra nụ cười ý vị sâu xa, lòng tỏ như sao lại chẳng hề nói rõ.
“Có câu nói này của bạn học Vương Đằng, ta yên tâm rồi!”
“Được rồi, không làm phiền các ngươi nghỉ ngơi nữa, các ngươi kết thúc cuộc thi đánh giá thí sinh, buổi chiều có thể nghỉ ngơi đôi chút, sau đó buổi tối sẽ đi đến trường thi tiếp theo.”
Hiểu trưởng nói xong, chắp tay sau lưng, dẫn các vị lãnh đạo khác của trường rời đi.
“Trước khi nói chuyện, sao ta chưa từng nghe thấy cuộc thi võ còn có phần thưởng vậy?” Vương Đằng hỏi Lâm Sơ Hàm ở bên cạnh.
“Trước nay đều có, là do bản thân ngươi không quan tâm đến thôi, mệt ngươi còn biết xấu hổ mà nói ra, mỗi ngày không phải trốn học, thì nghe giảng không nghiêm túc, có thể biết được mới là lạ đó!” Lâm Sơ Hàm trợn mắt.
“Ừm ừm ừm~ được rồi, là lỗi của ta!” Vương Đằng cười khan một tiếng.
“Buổi chiều các ngươi có dự tính gì không?” Lúc này, Dương Kiến nói xen vào.
“Trong nhà ăn có phát trực tiếp cuộc thi buổi chiều, ta ở đây giết thời gian là được rồi.” Lâm Sơ Hàm đề nghị.
“Có thể, đánh giá đẳng cấp của nhóm buổi chiều thế nào cũng phải chú ý chút, ai biết trong đám thí sinh còn lại có xuất hiện thêm vài con hắc mã hay không.” Dương Kiến gật đầu, lại nhìn về phía Vương Đằng: “Cậu Vương, ngươi thì sao? có tính toán gì chưa?”
“Tìm một chỗ để ngủ đi.” Vương Đằng ngáp một cái.
“Được, ngươi là đại lão, ngươi tuỳ ý!” Dương Kiến tỏ ý phục luôn.
Cuối cùng, Vương Đằng chẳng đi đâu cả, bởi vì trong lúc thi, cho dù thí sinh đã thi xong, cũng không được chạy loạn.
Hắn chỉ ngoan ngoãn chờ trong nhà ăn giống như những học sinh khác.
Thời gian nghỉ ngơi một tiếng đồng hồ trôi qua nhanh chóng.
Thí sinh chưa tham gia đánh giá đẳng cấp lục tục đi vào trong trường thi, bắt đầu vòng đánh giá mới.
Lúc này, bạn học lớp 12-8 đều túm tụm lại một chỗ, xem tình hình thực tế qua buổi phát trực tiếp hiện trường đánh giá đẳng cấp, thỉnh thoảng còn râm ran xoi mói một lượt.
Lâm Sơ Hàm và Dương Kiến cũng theo dõi say sưa, triển khai thảo luận với các bạn học khác.
Vương Đằng ở một bên lướt điện thoại, chán chường ngán ngẩm.
Thực ra đại đa số thí sinh đều chỉ là Võ Đồ trung cấp, tổng hết Võ Đồ cao cấp lại thì vẫn tương đối ít.
Qua gần nửa tiếng đồng hồ, mới lần lượt xuất hiện Võ Đồ cao cấp.
“Nhìn kìa, đó là Nghiêm Bằng của trung học Hối Anh, sức mạnh 924, tốc độ chạy 100 mét trên 3.6 giây, thể lực 93!” Dương Kiến đột nhiên hô to.
Sự chú ý của mọi người đều bị hấp dẫn qua, nhất thời cũng nổ ra nghị luận.
“Thành tích này đã đuổi kịp Chu Võ của trường chúng ta rồi, sức mạnh và tốc độ còn mạnh hơn cả Chu Võ!”
“Thể chất của bọn họ lại giống nhau!”
“Nếu thật sự giao đấu, Chu Võ phải chịu thiệt rồi!”
“Chuyện này thì khó nói trước được. Tuy rằng sức mạnh và tốc độ của Chu Võ thua kém hơn một chút, nhưng các ngươi đừng quên thực lực còn bao gồm cả chiến kỹ cơ sở nữa.”
“Không sai, nếu trình độ nắm vững chiến kỹ cơ sở của Chu Võ cao hơn Nghiêm Bằng, vậy thì ai thắng ai thua còn chưa nói trước được…”
Mọi người không nhịn được mà so sánh thực lực của hai người họ.
Học sinh của trường trung học Hối Anh nghe thấy cuộc thảo luận của học sinh trường trung học Đông Hải số 1, trên mặt không khỏi lộ ra biểu cảm tự hào.
Nhìn đi, Võ Đồ cao cấp của Hối Anh bọn ta cũng có thực lực mạnh mẽ không thua kém trường Trung học Đông Hải số 1 các ngươi, đắc ý cái gì chứ!
Có điều thoáng nhìn Vương Đằng đang nhàm chán lướt điện thoại ở một bên, cho dù xuất hiện Võ Đồ cao cấp như Nghiêm Bằng, cũng chẳng chú ý đến chút nào, học sinh trường trung học Hối Anh lập tức xì hơi.
Cho dù là Nghiêm Bằng, thì vẫn có chênh lệch khá lớn với Vương Đằng kia!
Có một vị lão đại như vậy trấn giữ trường Trung học Đông Hải số 1, trung học Hối Anh năm nay e là không trở mình nổi rồi.
Quá đáng ghét mà!
Sao Trung học Đông Hải số 1 lại xuất hiện ra một yêu nghiệt như thế chứ?”
Trong lòng học sinh trường trung học Hối Anh đều vô cùng khó chịu, lại hoàn toàn chẳng biết làm thế nào.
Trừ phi Hối Anh bọn họ cũng xuất hiện một con hắc mã ẩn giấu, hơn nữa còn phải mạnh giống như Vương Đằng của Đông Hải số 1.
...
Đánh giá đẳng cấp cuối cùng đã dần dần đi đến đoạn cuối, tuy rằng đoạn sau có không ít Võ Đồ cao cấp xuất hiện, nhưng lại chẳng một ai vượt qua được thực lực của Chu Võ và Nghiêm Bằng.
Đa số sức mạnh đều không vượt quá 900, tốc độ cũng cơ bản ở khoảng chừng trăm mét trên 5 giây đến trăm mét trên 4 giây, thể chất cũng là tầm tám mươi mấy, chỉ có một hai người là vượt quá 90, vẫn tồn tại khoảng cách nhất định với Chu Võ và Nghiêm Bằng.
Năm giờ.
Đánh giá đẳng cấp hoàn toàn kết thúc.
Tất cả thí sinh phân thành hai nhóm, một nhóm là không thông qua, phải lập tức rời khỏi. Mhóm còn lại thì đã thông qua cuộc kiểm tra, lập tức đi đến điểm thi tiếp theo.
Trên quảng trường võ quán Cực Tinh, Lưu Văn Thạch đứng trước mặt tất cả thí sinh, thốt ra lời nói.