Tối Cường Tiên Đế Tại Đô Thị

Chương 69: Đánh cuộc với nhau.

Chương 69: Đánh cuộc với nhau.


Vương Ngưng Mị nhẹ nhàng rút bàn tay ngọc ra, nhưng lại không tránh thoát được.
Hàn Lâm quả thực nhìn ngây người, còn có người dám trắng trợn đùa giỡn bà chủ?
Cao Ninh cau mi, nói :
"Tiểu tử, mày có ý gì đây? Chưa từng nhìn thấy người đẹp à?"
Rất hiển nhiên, Cao Ninh có ý với Vương Ngưng Mị, muốn nhân cơ hội này anh hùng cứu mỹ nhân.
Gương mặt quyến rũ của Vương Ngưng Mị có chút phát lạnh, nhìn chòng chọc Diệp Lăng, giữa đôi mắt sáng lộ ra lãnh ý.
"Không muốn thả đúng không?"
Vương Ngưng Mị nói :
"Không sao, nếu cậu muốn sờ thì đến phòng làm việc của tôi, tôi sẽ cho cậu sờ đủ một lần."
Nghe nói như thế, Cao Ninh cũng không có vẻ kinh ngạc, mà là khóe miệng nhấc lên một nụ cười nhạt.
Hàn Lâm vội vàng nói :
"Chị Mị, Diệp tiên sinh hẳn không phải cố ý, hắn..."
Nói còn chưa dứt lời, đôi mắt Hàn Lâm lập tức trợn to.
Chỉ thấy Diệp Lăng vậy mà dùng một tay lôi Vương Ngưng Mị qua, trực tiếp xốc áo lên, thấy được bên trong kia hiện lên một khe ngực sâu, cùng với màu đen của nội y tơ tằm.
"Vô liêm sỉ!"
Vương Ngưng Mị không ngờ Diệp Lăng cũng dám lớn mật như vậy, lập tức nổi giận.
Tức thì, Vương Ngưng Mị liền tát một cái vào mặt Diệp Lăng.
Nhưng Diệp Lăng cũng bắt lại tay Vương Ngưng Mị, trịnh trọng nói:
"Trong khoảng thời gian này có phải là cảm thấy giấc ngủ không đủ, thường thường có cảm giác sợ hãi. Hơn nữa trên thân không biết sao, sẽ xuất hiện một ít máu ứ đọng?"
Vương Ngưng Mị sững sờ, lửa giận trong lòng lập tức biến mất.
"Sao cậu biết?"
Vương Ngưng Mị khiếp sợ nói.
Lời của Diệp Lăng còn nói đến suy nghĩ trong lòng cô, hơn nữa một chút cũng không sai.
"Tôi vừa mới thấy được trên cánh tay của và bộ ngực của cô, đều có máu ứ đọng."
Diệp Lăng nói.
Vương Ngưng Mị vừa nghĩ tới Diệp Lăng dám ở trước nhiều người như vậy phi lễ với mình, một dòng lửa giận lại bốc lên.
”Thì ra là nhìn thấy trên thân của tôi có máu ứ đọng nên mới có thể nói như vậy, coi như ngươi là bác sĩ, cũng không có thể vô lễ như thế chứ?"
Diệp Lăng lắc đầu:
"Nếu như không xem cánh tay và ngực của cô tôi cũng biết có máu ứ đọng."
"Đây là chuyện gì?"
Vương Ngưng Mị nhíu mày nói.
Diệp Lăng bước lên đi tới trước người Vương Ngưng Mị, nhẹ nhàng cúi đầu.
Ngược lại Vương Ngưng Mị không né tránh, cô biết, Diệp Lăng có lời muốn nói
"Lệ quỷ đè người."
Diệp Lăng nhỏ giọng nói rằng.
"Cái gì?!"
Sắc mặt Vương Ngưng Mị lập tức tái nhợt xuống, càng lui lại phía sau mấy bước, trừng lớn ánh mắt.
"Cô không tin?"
Diệp Lăng lắc đầu, xoay người đi
Vương Ngưng Mị cũng vội vàng nói:
"Tôi tin, tôi tin anh!"
"Cô là bà chủ ở đây?"
Diệp Lăng lại hỏi.
"Ừm."
"Chuẩn bị 1000 vạn, tôi sẽ giúp cô."
Nói một câu xong, Diệp Lăng lại quay đầu nhìn về phía Cao Ninh, bình thản nói:
"Mập mạp, bắt đầu đi?"
Cao Ninh nhíu mày, vẻ mặt không hiểu.
Người này đến cùng nói cái gì với Vương Ngưng Mị?
Ngay cả là Vương Ngưng Mị luôn cực kỳ bình tĩnh, đều thay đổi sắc mặt?
"Tiểu yếu nhược, hãm hại lừa gạt, muốn 1000 vạn còn cần mày giúp?"
Cao Ninh nói một câu, sau đó đi tới chỗ nguyên thạch.
Gã đích xác là rất có nghiên cứu với việc đổ thạch vỗ vỗ khối nguyên thạch này, nhìn khối nguyên thạch. Giống như là có thể nhìn ra cái gì ở bên trong vậy.
Diệp Lăng thì rất trực tiếp tiêu sái đến một khối nguyên thạch giá 10 vạn, nói : "Nguyên thạch này 10 vạn đi, ta chọn khối này."
"Được."
Cao Ninh nhất thời lộ ra cười nhạt.
Hắn thấy, Diệp Lăng đối với đổ thạch, thật là quá non nớt.
Nhìn đều không nhìn kỹ, tùy ý chọn một khối?
Cao Ninh cảm thấy Diệp Lăng chọn khối nguyên thạch này, sắc trạch u ám, chất liệu nặng nề. Coi như thật sự có ngọc, cũng tuyệt đối sẽ không vượt lên 5 vạn.
"Hừ, tiểu yếu nhược, theo tao chơi?"
Cao Ninh dạo qua một vòng, rốt cục cũng tuyển một khối nguyên thạch giá 10 vạn.
"Chọn xong chưa?"
Diệp Lăng hỏi.
"Nói nhảm."
Cao Ninh đưa nguyên thạch cho sư phụ già thoạt nhìn 60 tuổi, nói :
"Khối này, sát trước cho ta."
"Được."
Sư phụ gật đầu, bắt đầu sát.
Cũng không lâu lắm, phía trên nguyên thạch xuất hiện một đạo ánh sáng xanh..
"Trướng!"
Người xung quanh nhất thời kinh hô thành tiếng.
"Lại sát."
Cao Ninh lại rất tỉnh táo, bình thản nói.
Sư phụ kia lại cắt qua một thời gian, quả nhiên, ánh sáng xanh của ngọc thạch càng ngày càng nồng đậm.
"Lại trướng, lại trướng!"
"Cao mập mạp không hổ là cao thủ đổ thạch, chọn nguyên thạch tám mươi phần trăm đều sẽ ra lục."
"Nhìn xem màu sắc của viên này, cũng phải vượt qua 10 vạn."
"15 vạn, tôi muốn!"
"Tôi ra 20 vạn!"
Lập tức có người bắt đầu ra giá.
Cao Ninh cũng là lắc đầu, nói :
"Từ bên trái 20 cm cắt một đao."
Sư phụ kia không nói hai lời, lập tức cắt xuống một đao.
Ánh sáng xanh trên nguyên thạch nhất thời bạo phát ra, dưới áng Mặt Trời rất đẹp mắt.
"Má nó, lại trướng sẽ không phải là Sơn Hải Lục chứ?"
"Không giống, Sơn Hải Lục có chút màu xám xanh, cái này rõ ràng không phải."
"Cao mập mạp, 50 vạn, bán cho tôi được không?"
"Ông chủ cao, 70 vạn, ta ra 70 vạn, cho ta đi?"
Nhìn thấy lại trướng, người xung quanh đều trừng to mắt. Trong lòng âm thầm bội phục Cao Ninh, đồng thời bắt đầu ra giá.
Trong lòng Cao Ninh có chút thất vọng nhỏ, hắn còn tưởng là Sơn Hải Lục nữa.
"Được, 70 vạn, cho anh."
Cao mập mạp nói.
Lập tức có một người đàn ông trung niên đeo mắt kính xuất hiện, sau khi chuyển khoản cho Cao Ninh liền vui mừng cầm ngọc thạch đi.
"Tiểu tử, tới phiên ngươi."
Cao Ninh cười lạnh nhìn về phía Diệp Lăng, nói :
"Đừng ôm hi vọng quá lớn, khối nguyên thạch này tài chất nặng nề. Hầu như không có khả năng ra ngọc, chỉ là một khối đá vụn mà thôi."
"Đúng không?"
Diệp Lăng nhàn nhạt nhìn Cao Ninh một cái, khóe miệng cong lên.
Bên trong cục đá này có ngọc hay không, hắn còn không biết?
Mặc dù đúng là nguyên thạch này có dáng vẻ không có ngọc bên trong. Nhưng bên trong cục đá này lại có linh khí nồng nặc tỏa ra, mạnh hơn gấp bao nhiêu lần so với khối của Cao Ninh.
"Sư phụ, không cần sát, ngài trực tiếp từ nơi này cắt là tốt rồi"
Diệp Lăng ở giữa nguyên thạch tìm ra một cái rãnh.
"Cắt sao?"
Sư phụ cau mày nói :
"Nếu cắt, coi như thật sự có ngọc, phỏng chừng cũng bị cắt hỏng."
"Không sao, ngươi cứ cắt là được."
Diệp Lăng cười nói.
Nghe vậy, sư phụ bất đắc dĩ lắc đầu, cắt ở giữa một đao.
Tất cả mọi người đang nhìn, khi thấy không có ánh sáng xuất hiện, đều thở dài một tiếng, thầm nói tiểu tử này phải bồi thượng 70 vạn.
Lại nghe Diệp Lăng nói :
"Lại từ nơi đây cắt lên một đao."
Sư phụ nhìn Diệp Lăng một cái, thầm nói tiểu tử này còn chưa hết hi vọng, còn dư lại một ít nguyên thạch, có thể cắt ra cái thứ tốt gì?
Chẳng qua nghĩ thì nghĩ, hắn vẫn cắt một đao.
Kết quả một đao đi qua cũng không có cái gì.
"Tiểu tử, tao xem mày cũng đừng nghĩ nữa. Khối này lớn chừng lòng bàn tay lại cho ngươi cắt hai đao, mày còn hy vọng xa vời có thể ra thứ tốt gì?"
Cao Ninh kêu nói.
Ngay cả Hàn Lâm cũng lắc đầu.
Hắn tuy là không chơi đổ thạch, lại cũng nhìn thấy không ít.
Nguyên thạch này đã cắt thành như vậy, thật sự là không còn hi vọng gì.


Truyện Cùng Thể Loại
Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức

Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất