Tối Cường Tiên Đế Tại Đô Thị

Chương 70: 6 tỷ.

Chương 70: 6 tỷ.


"Vậy cũng chưa chắc."
Diệp Lăng lại lắc đầu, nói với sư phụ kia:
"Sư phụ, lại một đao, cắt từ nơi này."
Sư phụ kia cũng bất đắc dĩ, nghĩ thầm tiểu tử này sẽ không chơi nổi chứ ?
Mặc đồ này, khẳng định không phải là kẻ có tiền, nếu như muốn chơi xấu Cao Ninh, đây chính là muốn chết! Thở dài một cái, sư phụ bất đắc dĩ cắt một đao.
Hắn thấy, chính là cắt hơn mười đao nữa, cũng không thể ra cái gì.
Nhưng vào lúc này, bỗng nhiên một hồi ánh sáng xanh từ trong nguyên thạch bạo phát ra.
Sư phụ lập ttriệu trợn to mắt, lộ ra không thể tin được.
Thật đúng là ra ?
"Trướng! Trướng!"
"Má nó, này cũng có thể ra?"
"Quá thần kì rồi? Cái này cũng có thể ra ?"
"Xem ánh sáng màu xanh này, tuy nói không nhiều lắm, nhưng cực kỳ đậm, bên trong nhất định có thứ tốt."
Rất nhiều người đều lộ ra thần sắc không tin được, bọn họ đều cho là Diệp Lăng phải bồi nha.
Sắc mặt Cao Ninh thì âm trầm xuống, lấy sự nghiên cứu của hắn đối với đổ thạch. Tất nhiên biết, bên trong nguyên thạch kia, tuyệt đối vượt qua Sơn Hải Lục.
"Tiểu tử, 100 vạn, mua nguyên thạch của ngươi thế nào?"
"100 vạn ? Thật là thú vị, cái này rõ ràng còn hơn cả Sơn Hải Lục, ngươi khi dễ người không hiểu biết?
“200 vạn."
"300 vạn!"
Từng tiếng kêu to lập ttriệu truyền ra, hiển nhiên đều biết vật trong nguyên thạch này có giá trị không thấp.
"Tôi cũng gọi một lần, 400 vạn."
Vương Ngưng Mị cũng cười đi tới.
Diệp Lăng cũng thờ ơ, nói với sư phụ nói:
"Từ nơi này, lại một đao nữa."
"Còn cắt?"
Sư phó kia mắt trừng, nói:
"Tiểu tử, tôi thấy hay là dừng lại đi, nguyên thạch này cũng không to lắm, đồ vật bên trong lại là cực phẩm. Nếu như cắt nữa, cắt hỏng thì không đáng giá đâu!"
"Hắn muốn cắt thì ông để cắt đi, sao nói nhảm nhiều vậy?"
Cao Ninh hừ lạnh nói.
Nghe vậy, sư phó kia cũng không dám nói nhiều nữa, lại theo lời Diệp Lăng cắt một đao.
Xôn xao!
Một đao này đi xuống, lại một trận ánh sáng xanh bạo phát ra.
Mọi người lại càng không hiểu, một vật tròn trịa xuất hiện, giống như hạt châu được khảm vào bên trong.
Vừa mới sư phụ cắt một đao kia, vừa lúc cắt thoáng qua hạt châu. Lập ttriệu liền có người hữu tâm trong lòng chấn động kinh hãi. Đừng nói tiểu tử mặc đồ quê mùa này hiểu đổ thạch. Nếu không, hắn sao dám cắt?
"Tiểu tử, ta ra 500 vạn!"
"800 vạn!"
"1000 vạn, đừng cắt nữa!"
Vương Ngưng Mị nhìn Diệp Lăng thật sâu nói:
"Tôi ra 2000 vạn, khối đá kia cho tôi, thế nào?"
"Tạm thời không thể bán."
Diệp Lăng cười lắc đầu, nói:
"Sư phụ, có thể sát, làm phiền cẩn thận một chút."
"Tốt!"
Sư phụ kia thấy có thể ra đồ tốt, lập tức cũng vui mừng.
Hơn nữa Diệp Lăng nói lại khách khí, sư phụ này tất nhiên phải cẩn thận hơn.
Khoảng chừng mười phút trôi qua, một viên minh châu toàn thân màu xanh biếc xuất hiện trong tay sư phụ.
"Viên Tâm Châu, Viên Tâm Châu nghìn năm mới gặp!"
Sư phụ kích động cầm lấy hạt châu này, khuôn mặt đều run rẩy.
Người khác cũng đều chấn kinh rồi, bọn họ thích đổ thạch, thích đồ cổ, tất nhiên cũng biết chỗ trân quý của Viên Tâm Châu này.
"Truyền thuyết nói nếu như có thể đeo một mai Viên Tâm Châu, không nói có thể ôn tâm dưỡng thần, càng có thể tụ tiền tích lũy của cải, cải biến khí vận!"
"Đây chính là Viên Tâm Châu sao? Tôi chơi đổ thạch hơn ba mươi năm, đây là lần đầu tiên nhìn thấy."
"Viên Tâm Châu tinh khiết thiên nhiên, không có trải qua chế tạo, giá trị của cái này, phải trên 1 tỷ."
Ánh mắt mọi người đều nhìn Diệp Lăng, giống như là đang nhìn một vật quý giá, ánh mắt kia quả thực muốn ăn sống Diệp Lăng.
"Tôi ra 1 triệu!"
"1.5 triệu!"
"Hai triệu!"
Những người này rõ ràng đều rất có tiền, xem cái dáng vẻ đeo vàng đeo bạc kia, Không phải có địa vị cao, thì chính là phú hào. Hơn nữa, có thể tới loại địa phương này sao có thể là người lương thiện?
Giá cả trực tiếp đã lên đến hai triệu. Tim Cao Ninh đều muốn nhảy ra ngoài, hắn sao cũng không nghĩ tới, chính mình vậy mà cũng có lúc sơ sót.
So sánh với Viên Tâm Châu này, miếng ngọc vỡ kia của mình thì nhằm nhò gì!
"Đại ca thật lợi hại!"
Hàn Lâm cao hứng nói.
"3 triệu, Viên Tâm Châu cho tôi đi."
Vương Ngưng Mị nói.
Diệp Lăng cười gật đầu, nói:
"Được, vậy cho cô."
Mọi người đều thấy thật đáng tiếc, giá 3 triệu thực sự rất cao.
Vương Ngưng Mị lập tức chuyển khoản. Rất hiển nhiên, nàng có chút quan hệ với ngân hàng. Dù sao đây là một khoản tài chính lớn, ngân hàng cũng không phải nói chuyển liền có thể chuyển.
Rất nhanh, tin nhắn lại tới, nhìn những số 0 phía sau. Ngay cả Diệp Lăng nhìn đều có chút phấn khích.
"Ông chủ Cao, tôi đây là 3 triệu, anh là 70 vạn, tính giá chênh lệch thì, tổng cộng là 2 triệu 9930 vạn."
Diệp Lăng quay đầu nhìn về phía Cao Ninh, cười nói:
"Được rồi, vừa rồi tôi không cẩn thận va vào chiếc BMW của ạn, chẳng qua tôi cảm thấy 30 vạn vậy là đủ rồi, ta thu của anh 2 triệu 9900 vạn, thế nào ?"
Người xung quanh lại nhìn về phía Cao Ninh. 3 triệu không phải là số tiền nhỏ! Không nghĩ tới Cao Ninh quanh năm chơi ưng, ngày hôm nay lại bị ưng mổ. Hơn nữa còn trực tiếp bị mổ mù mắt.
"Ông chủ Cao chắc là rất có uy tín? Sao? Chút tiền ấy lại không lấy ra được?"
Diệp Lăng trào phúng nói.
Thịt trên mặt Cao Ninh hung hăng co quắp một hồi, 3 triệu còn gọi là chút tiền ấy?
"Được, tôi cho cậu!"
Cao Ninh khẽ cắn răng, lại nói:
"Thế nhưng tôi có một điều kiện, chúng ta đánh cuộc một lần nữa, không cần người khác ra giá, trực tiếp xem đồ ai tốt hơn, người nào bị thua thì cho đối phương 5 triệu."
Hiển nhiên, Cao Ninh muốn kiếm lại tiền về
"Ah."
Diệp Lăng lên tiếng cười, nói:
"Ông chủ Cao đây là không phục sao? Chẳng qua 3 triệu cũng không phải số tiền nhỏ, đoán chừng ông chủ Cao cũng không nỡ lấy ra?"
"Nói nhảm nhiều vậy, cậu nói đi, đánh cuộc hay không?"
Cao Ninh trầm giọng nói.
"Được, ông chủ Cao nói như thế nào thì như thế ấy. Chẳng qua tiền này anh nên cho tôi trước."
Diệp Lăng nói.
Cao Ninh quả nhiên không phải là người ăn vạ, lập tức chuyển cho Diệp Lăng.
Một cục đá, để Diệp Lăng buôn bán lời gần 6 triệu, thêm lúc trước 100 vạn, trực tiếp liền có 6 triệu. Có khoản tiền lớn này, bây giờ Diệp Lăng trở thành phú hào rồi.
"Hắn thật may mắn, má, một tảng đá liền buôn bán lời 6 triệu."
"Tiểu tử này cũng không biết là thật không hiểu hay là giả vờ không hiểu, tùy tiện cắt một khối liền cắt ra 6 triệu? Đánh chết ta cũng không tin!"
“Xem ra Cao Ninh cũng tức giận, trong lỗ mũi đều thở ra lửa giận kìa."
Người xung quanh đều thổn thức không ngớt, thầm nói tiểu tử này vận khí cũng quá tốt rồi.
"Ông chủ Cao đổ nữa thì có thể, chẳng qua theo tôi được biết, anh còn chưa tới 5 triệu đi ? Tôi có bao nhiêu thì anh đã biết, vạn nhất anh chơi xấu thì sao?"
Diệp Lăng cười nói.
"Tôi có bao nhiêu tiền, bà chủ biết, cậu có thể hỏi cô ấy."
Cao Ninh âm trầm nói.
Diệp Lăng quay đầu nhìn về phía Vương Ngưng Mị.
Vương Ngưng Mị gật đầu nhẹ một cái, thấp giọng nói:
"Đừng đùa quá trớn, thứ đổ thạch này, vẫn nên lưu lại một con đường cho mình."
Diệp Lăng cười không nói.


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất