Tối Cường Tiên Đế Tại Đô Thị

Chương 75: Hậu Thiên Trung Kỳ.

Chương 75: Hậu Thiên Trung Kỳ.


Nói xong người đàn ông tên Lưu Tinh này vọt tới, Diệp Lăng mỉm cười, từ phía trên ban công nhảy xuống.
"Biệt thự này là tôi thuê, đừng làm hư, muốn đánh thì ra ngoài đi."
Diệp Lăng nói.
Lời của hắn vừa mới nói xong, liền thấy Lưu Tinh từ phía trên ban công nhảy xuống.
"Thân thủ không tệ."
Diệp Lăng khen.
"Hừ!"
Lưu Tinh hừ lạnh một tiếng, bỗng nhiên lao ra, nắm đấm trực tiếp đánh tới mặt Diệp Lăng.
Tốc độ ra quyền của gã rất nhanh, đều có thể gây ra tiếng gió thổi. Hơn nữa lúc công kích Diệp Lăng, tay phải cũng đã làm xong chuẩn bị, hiển nhiên vô cùng có kinh nghiệm.
"Còn là một tên đã được huấn luyện, nhìn phương thức ra quyền này của anh, chắc là Hình Ý Quyền đi ?"
Diệp Lăng nghiêng người, tránh thoát công kích, đồng thời nói.
Lưu Tinh không nói gì, thấy Diệp Lăng né tránh, tay phải đã sớm chuẩn bị xong lại công kích qua.
"Hình Ý Quyền này của anh coi như là có chút môn đạo. Chẳng qua đối với những nhân vật cấp Đại Sư mà nói, chỉ có thể coi là tam lưu."
Diệp Lăng lùi ra phía sau, nắm đấm hăng hung đánh lên mặt. Nếu đối phương là người bình thường, đều sẽ cảm giác được một hồi đau đớn.
"Xem ra cậu cũng là một người đã được huấn luyện, không biết xuất thân từ môn phái nào?"
Lưu Tinh thấy hai lần công kích đều không đánh trúng được Diệp Lăng, chân mày nhất thời nhíu lại.
"Tiên Giới."
Diệp Lăng nhàn nhạt nói.
"Thối lắm!"
Lưu Tinh lạnh lùng hừ một tiếng, lần thứ hai vọt tới, nắm tay liên tục vung ra. Nhưng toàn bộ đều là được Diệp Lăng tránh thoát.
Diệp Lăng mỗi một lần né tránh đều nhìn như vô ý, nhưng Lưu Tinh cũng biết, Diệp Lăng tuyệt đối có công lực thâm hậu.
"Tôi nói thật mà anh không tin?"
Diệp Lăng bất đắc dĩ nói.
"Tôi xem cậu đến từ Thần Giờ đi? Đầu óc ngu ngốc!"
Khuôn mặt Lưu Tinh lạnh xuống, bước chân ra, hai tay chống xuống, trực tiếp lộn mèo một cái ra phía sau; đá về phía Diệp Lăng.
Loại lộn mèo phía sau này còn lợi hại hơn mỹ nữ hắc đạo Mộ Ngưng Hàm.
Nhưng vào lúc này, Diệp Lăng bỗng bước về phía trước, đá một cước ngang trời.
Lưu Tinh biến sắc, lúc này gã đang ở trên không trung, căn bản không phản ứng kịp.
"Rầm!"
Chỉ nghe một âm thanh vang lên, thân ảnh kia như sao rơi lập tức té bay ra ngoài.
"Nhẹ chút nhẹ chút, cái này là hoa cỏ, anh đập chết lại tạo thành sát sinh nữa!"
Diệp Lăng vội vàng nói.
Khắp khuôn mặt của Lưu Tinh đều chấn động đến kinh hãi, cảm giác một cước vừa rồi của Diệp Lăng, bên hông đều muốn bị ngoại thương rồi.
Trên thực tế, vừa rồi Diệp Lăng chỉ dùng một phần lực đạo mà thôi, nhiều hơn một chút nữa, thắt lưng tuyệt đối sẽ trực tiếp bị đá gãy.
Trầm mặc một hồi, bỗng nhiên Lưu Tinh lấy hai thanh dao găm từ phía sau ra.
Thấy vậy, sắc mặt Diệp Lăng lập tức lạnh xuống.
"Động thủ với nhau, vui đùa một chút vẫn có thể. Nhưng nếu anh thật động đến vũ khí, chính là cần phải giết tôi. Đối với người muốn giết tôi, tôi cũng sẽ không nương tay."
Nói xong, ánh mắt Diệp Lăng phát lạnh, toàn thân đều tản mát ra khí thế hung sát (hung thần ác sát).
Lưu Tinh làm sát thủ, tất nhiên ngay lập tức cảm nhận được loại khí tức này.
Giờ phút này, Lưu Tinh tê cả da đầu, cảm giác giống như mình đang ở trên núi thi cốt, phía sau lưng lập tức chảy ra mồ hôi lạnh.
Cái này cần giết bao nhiêu người mới có thể có loại khí tức hung ác này!
Lưu Tinh gần như không hề nghĩ ngợi, liền ném hai thanh dao găm lên mặt đất.
"Tôi thấy hoa cỏ xung quanh nhà cậu tốt nên cắt, nhưng không mang theo kéo. Cho nên liền lấy dao găm ra thử một chút, cậu đừng hiểu lầm."
Diệp Lăng: "..."
"Nếu không có chuyện gì, vậy tôi đi trước."
Lưu Tinh nói xong liền muốn rời đi.
"Chờ một chút."
Diệp Lăng kêu lên.
Nghe vậy, Lưu Tinh chẳng những không có dừng lại, ngược lại thi triển toàn lực, trực tiếp phi nhanh.
"Nhớ kỹ lời của tôi, nói cho Lâm Hoa để cho hắn cầm 5 triệu tới gặp tôi!"
Diệp Lăng gọi theo.
Lúc này Lưu Tinh kia đã sớm không thấy bóng dáng, xem ra thật là bị Diệp Lăng dọa cho tiểu ra quần.
Bất đắc dĩ lắc đầu, Diệp Lăng tự nói:
"Tên này cũng gọi là sát thủ ? Sát thủ không phải là dù có chết cũng không chạy trốn sao ? Thực sự là mở mang kiến thức mà."
Về đến phòng, Diệp Lăng liền lấy những ngọc bài kia ra. Trong này bao gồm khối Tam Thải Đế Ngọc kia.
"Hay là đột phá Hậu Thiên Trung Kỳ trước đi, xem ra trên Địa Cầu vẫn còn một ít kỳ nhân dị sĩ..."
Trong lòng Diệp Lăng thầm nói.
Từ trên người Lưu Tinh xem ra, trên Địa Cầu khẳng định có không ít người lợi hại hơn hắn. Diệp Lăng cảm thấy, sớm muộn cũng gặp phải người càng cường đại, thực lực Hậu Thiên Sơ Kỳ cũng thật sự là quá yếu.
Đưa tay đặt lên trên Tam Thải Đế Ngọc, Diệp Lăng bắt đầu vận chuyển « Cửu U Đế Công ».
Một loại lực hút mạnh mẽ từ tay Diệp Lăng truyền đến, linh khí trong Tam Thải Đế Ngọc lập tức bị Diệp Lăng nhanh chóng hấp thụ.
Mà theo loại hấp thu này, khí tức của Diệp Lăng cũng từ từ tăng dần.
"Công pháp tầng thứ nhất đệ nhất trọng, lực hấp thu cũng quá yếu đi. Tiếp tục như vậy, muốn hoàn toàn hấp thụ hết khối Tam Thải Đế Ngọc này sợ rằng phải mất hai tiếng đồng hồ."
Diệp Lăng hít một hơi.
Nhớ đời trước, dựa vào « Cửu U Đế Công », đừng nói thôn phệ ngọc thạch này, ngay cả tu vi của người tu chân cũng có thể trực tiếp thôn phệ. Hơn nữa còn là luyện hóa trong nháy mắt.
Không có biện pháp, hiện tại đã trọng sinh, đành phải bắt đầu lại từ đầu....
Khu nhà Lam Hải, trong một biệt thự sang trọng.
Sắc mặt Lâm Hoa vẫn bầm tím như cũ, giống như cái đầu heo.
Gã ngồi trên ghế sofa, trong con ngươi đầy vẻ âm trầm, mang theo một chút kích thích.
"Diệp Lăng, dám đối nghịch với Lâm Hoa ta. Tao thấy mày thực sự là chán sống rồi!"
Lâm Hoa cắn răng nghiến lợi nói.
Đúng lúc này, cửa phòng bỗng mở ra, một người đàn ông trung niên đi đến.
Thấy vậy, Lâm Hoa lập tức đứng dậy, hỏi:
"Thế nào, giải quyết hắn rồi?"
"Tao thấy mày mới là muốn chết!"
Sắc mặt của Lưu Tinh âm trầm, nhìn chòng chọc vào Lâm Hoa nói:
"Mày để cho một sát thủ tam lưu như tao đi đối phó một sát thủ nhất lưu? Đây không phải là để cho tao đi chịu chết sao?"
Lâm Hoa sửng sốt:
"Anh có ý gì ?"
"Ý của tao là, tao có thể sống trở về gặp mày đã là tên Diệp Lăng kia khai ân rồi!"
Lưu Tinh hừ lạnh nói.
Lúc này Lâm Hoa mới phản ứng được, cau mày nói:
"Anh không giết hắn?"
"100 vạn tiền đặt cọc thì tao nhận, phần còn lại tao cũng không cần. Nếu mày còn muốn giết hắn thì tìm người khác đi."
Lưu Tinh nói.
"Anh không phải là sát thủ của Địa Phủ Môn sao? Còn không giải quyết được một người bình thường ?"
"Người bình thường? Cái rắm! Tao thấy mày mới là thằng ngốc!"
Lưu Tinh càng nói càng tức giận, nghĩ thầm nếu lúc nãy không phải lão tử thức thời, thì có thể đảm bảo cái mạng này trở về hay không còn chưa nhất định.
Lâm Hoa nhìn dáng vẻ phẫn nộ của Lưu Tinh cũng chấn kinh rồi.
Lưu Tinh là sát thủ của Địa Phủ Môn, ở trong sát thủ tam lưu có vị trí trước mười, vậy mà không giết được Diệp Lăng?
Nhớ tới chuyện Diệp Lăng giải quyết hơn hai mươi người mặt thẹo kia, Lâm Hoa bỗng cảm thấy sợ hãi một hồi.
"Tên kia đã biết là mày mời tao đi giết hắn, còn để cho tao nói với mày một câu."
"Nói cái gì?"
"Nếu như mày còn muốn sống thì đưa 5 triệu cho hắn. Nếu không, hắn rảnh sẽ tới lấy mạng chó của mày!"
"5 triệu?!"
Lâm Hoa trực tiếp đứng lên, cười nhạt nói:
"5 triệu đủ để tôi thuê 50 sát thủ nhất lưu, thậm chí có thể thuê 5 sát thủ đỉnh cấp, bảo tôi đưa cho hắn? Chuyện cười!"
"Vậy mày đi thuê đi, chẳng qua tao khuyên mày một câu, tốt nhất vẫn nên giảng hòa đi. Tao thấy coi như là sát thủ đỉnh cấp cũng không nhất định có thể giết chết hắn."
Nói xong, Lưu Tinh rời biệt thự.
Sắc mặt Lâm Hoa âm trầm, nghĩ một lát, gã lấy điện thoại di động ra gọi điện thoại cho mẹ gã.
Điện thoại vừa kết nối, Lâm Hoa lập tức nói:
"Mẹ, là con."
"Hoa Nhi? Ha hả, sao? Nhớ mẹ rồi hả?"
"Vâng, con rất nhớ người."
Lâm Hoa nói.
"Chớ ba hoa với mẹ, có phải là thiếu tiền không? Muốn bao nhiêu, mẹ chuyển qua cho con."
"Vẫn là mẹ hiểu con, con muốn... 1 triệu."
"Cái gì?!"
Mẹ của Lâm Hoa lập tức chấn kinh, giọng nói lớn có thể nổ banh điện thoại.
"1triệu? Con muốn nhiều tiền như vậy làm gì?"
"Mẹ, chuyện con tìm sát thủ mẹ cũng biết, chẳng qua không ngờ tên sát thủ tam lưu kia chính là một phế vật, vậy mà không giết chết được Diệp Lăng, con muốn tìm một sát thủ lợi hại hơn."
Lâm Hoa nói.
"Diệp Lăng kia rất lợi hại?"
"Không biết, theo lời của sát thủ kia nói, chắc là rất lợi hại."
"Hoa Nhi, mẹ thấy hắn không phải là người bình thường. Hay là như vậy, mẹ cho con 500 vạn, con cầm lấy số tiền này đi xin lỗi Diệp Lăng kia. Vậy cũng không mất mát gì, chúng ta cũng không thiếu 500 vạn này, thế nào?"
Mẹ Lâm Hoa tung hoành thương trường nhiều năm, ngay lập tức có thể đoán ra Diệp Lăng không phải là người bình thường.
"Mẹ, người chờ một chút."
Lâm Hoa tự chụp vài tấm hình, sau đó lại ps một hồi, tròng mắt hầu như đều muốn rơi ra ngoài.
Sau khi gửi cho mẹ hắn, bên kia lập tức gọi điện thoại tới.
"Hắn dám đánh con mẹ thành như vậy ? Hỗn đản! Đúng là hỗn đản!"
"Mẹ, con ăn ngay nói thật với người. Diệp Lăng nói, nếu như con muốn sống phải cầm 5 triệu cho hắn, hắn nhất định là xem thường 500 vạn."
Giọng nói của Lâm Hoa giống như là muốn khóc lên.
"Cho cái rắm tiền, mẹ đây liền chuyển tiền qua cho con. Con trực tiếp tìm người xử lí hắn cho mẹ, dám động vào con của Phùng Ngọc Đình ta. "
"Cảm ơn mẹ..."
Cúp điện thoại, trên khuôn mặt Lâm Hoa lộ ra nụ cười dữ tợn.
"Sát thủ tam lưu không giải quyết được mày, tao xem sát thủ nhất lưu có thể tiêu diệt mày hay không!"
Nói xong, Lâm Hoa bắt đầu ở trên mạng tìm kiếm những tài liệu của các sát thủ kia.
Địa Phủ Môn có một website đặc thù, cảnh sát không thể theo dõi được.
Phải là kẻ có tiền như Lâm Hoa mới có tư cách truy cập....
.......
"Ầm!"
Trong phòng, bỗng nhiên từ trên người Diệp Lăng bạo phát ra một khí tức cường đại.
Cảm thụ được lực lượng cường đại gấp mấy lần so với trước, khóe miệng Diệp Lăng lộ ra mỉm cười.
"Hậu Thiên Trung Kỳ..."
Diệp Lăng vọt vào phòng vệ sinh tắm rửa, tẩy sạch những tạp chất màu đen trên cơ thể.
Tuy đã đột phá Hậu Thiên Trung Kỳ, có điều khối Tam Thải Đế Ngọc có giá trị mười mấy triệu thậm chí trên trăm triệu kia cũng hoàn toàn biến thành một khối đá vô dụng.
Nếu như bị những người Cao Ninh thấy được, nhất định sẽ đau lòng đến run rẩy.


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất