Chương 169: Bắt Em Gái Ngươi! Tra Em Gái Ngươi!
- Đổi tên, không thể, tuyệt đối không thể được.
Đường Liễu Phong nói cái gì cũng không muốn đem tên đổi thành Đường Bá Hổ, kéo một đống lớn đạo lý, nói tên là được cha mẹ đặt, chính là trưởng bối ban tặng, không thể dễ dàng thay đổi vân vân...
Từ Khuyết nghe đau cả đầu, cũng không tiếp tục nói nữa, tự mình tự ăn uống no đủ, thanh toán tiền, liền vào trong khách sạn ở lại.
Đường Liễu Phong cũng ở sát vách hắn, hai người hẹn ngày hôm sau lại cùng đi tham gia tiệc rượu của Nhã phu nhân, sau đó từng người trở về phòng mình.
Một đêm vô sự, ngược lại buổi tối có người ở trong khách sạn tán gẫu lên chuyện hôm nay ở vùng ngoại ô, mấy học sinh Minh Thánh thư viện bị người đánh thành trọng thương, còn có một người bị hủy dung, mà người đánh đám học sinh kia sau khi ói ra một ngụm máu, cũng đã chạy thoát.
"Kẹt kẹt!"
Đường Liễu Phong sau khi nghe xong, khiếp sợ không gì sánh nổi đẩy cửa ra, đứng ở ngoài phòng nhỏ tỏ vẻ kinh ngạc.
Mà Từ Khuyết tên cầm đầu kia, đã sớm việc không liên quan tới mình nằm lỳ ở trên giường ngủ.
Hắn mơ thấy Tiểu Nhu, mơ thấy người phụ nữ gặp phải trên Tháp Linh Vực kia, lại mơ thấy Tô Linh Nhi các nàng, giấc mộng này đẹp vô cùng.
...
Trời sáng sớm hôm sau, Từ Khuyết bị tên đáng ghét Đường Liễu Phong gõ cửa làm thức tỉnh, đột nhiên từ trên giường bật dậy, phẫn nộ quát:
- Đường Bá Hổ, ngươi có tin ta bây giờ liền đi ra đánh ngươi hay không?
Đường Liễu Phong ngoài cửa sửng sốt một chút, đáp:
- Lý huynh, ngươi ngày hôm qua không phải là dặn tại hạ, nhất định phải đánh thức ngươi sao? Còn nữa, tại hạ không muốn đổi tên đâu...
"..."
Từ Khuyết dừng lại, lúc này mới nhớ tới ngày hôm nay còn muốn đi tham gia tiệc rượu của Nhã phu nhân, lại nghĩ tới chỗ tiệc rượu đó sẽ có nhiều người, thích hợp Trang Bức nhất, lúc này tức giận do rời giường sớm toàn bộ tiêu tan.
Đơn giản thu thập quần áo một phen, mở cửa, cùng Đường Liễu Phong ăn bữa sáng, sau đó hai người liền xuất phát hướng về Đại Minh Hồ ở Hoàng thành.
- Lý huynh, lần này Nhã phu nhân tổ chức tiệc rượu ở Đại Minh Hồ, quả thật là sáng suốt. Ở nơi như Đại Minh Hồ, lúc nào chúng ta cũng có thể thi hứng đại phát, làm ra vài câu tuyệt cú.
Dọc đường đi, Đường Liễu Phong không ngừng nói phong cảnh của Đại Minh Hồ tốt bao nhiêu, hoàn toàn xem Từ Khuyết là người bên ngoài đến.
Từ Khuyết cười không nói, ánh mắt nhàn nhạt đánh giá đường phố quen thuộc mà xa lạ xung quanh.
Hoàng thành, Đại Minh Hồ, vẫn còn nằm trong trí nhớ hắn.
Trong trí nhớ của thân thể này, năm đó tiểu Từ khuyết chính là lang thang ở một vùng Đại Minh Hồ này, gặp Hỏa Hoàng đi tuần, kết quả là bị đưa vào trong cung trở thành phò mã.
Hiện nay trở lại chốn cũ, trong lòng Từ Khuyết cảm khái vạn ngàn.
Rất nhanh, hai người liền tới bờ Đại Minh Hồ.
Hồ nước bích lục xinh đẹp tuyệt trần, sóng nước lấp loáng, trên hồ xây dựng một cái thạch cầu cửu khúc, đi về một gian biệt uyển giữa hồ, nơi đó chính là một gian viện của Nhã phu nhân.
Tên gọi của Nhã phu nhân, Từ Khuyết có biết đến.
Năm đó lần đầu vào cung, Từ Khuyết liền đã từng thấy vị Nhã phu nhân kia.
Bởi vì thân phận của nàng là em gái của Hỏa Hoàng hiện nay, vì thế lúc cùng công chúa bái đường, nàng cũng ở hiện trường, hơn nữa cũng là một trong tồn tại đáng chú ý nhất của toàn trường ngoại trừ công chúa.
Cho nên ấn tượng đối với Nhã phu nhân, Từ Khuyết đại khái cũng chỉ có một câu khái quát, phong vận dư âm, yêu mị mê người mỹ thiếu phụ.
Vị mỹ thiếu phụ này thân là em gái Hỏa Hoàng, thân phận đương nhiên là cực kỳ cao quý, nhưng nàng lại yêu thi từ ca phú, bởi vậy thường thường ở trong thành tổ chức yến hội, mời tiệc một ít học sinh tài cao, cùng ngồi đàm đạo, lấy thi kết bạn.
Nhưng, trận tụ hội ngày hôm nay không giống như dĩ vãng, người tham gia tăng lên rất nhiều.
Nguyên nhân chính là ngày hôm nay Viêm Dương công chúa có thể sẽ đến dự tiệc, học sinh của các đại thư viện đều đã tìm đến, muốn chứng kiến phong thái của công chúa, cũng ở trước mặt nàng triển lộ bác học tài hoa, lưu lại ấn tượng.
Lúc Từ Khuyết cùng Đường Liễu Phong đến, bên hồ hầu như đã xếp thành hàng dài, lục tục đi vào biệt uyển ở trung tâm Đại Minh Hồ.
Hơn nữa, quan trọng nhất chính là trên tay mỗi người còn cầm một tấm kim thiếp.
Từ Khuyết có loại dự cảm không tốt, khóe miệng co rút, nhìn về phía Đường Liễu Phong, muốn hỏi hắn không có kim thiếp có thể đi vào hay không.
Kết quả đúng dịp thấy tên này từ trong lòng móc ra một tấm kim thiếp, còn dùng bộ mặt ngây thơ nhìn sang hỏi:
- Ồ, Lý huynh, kim thiếp của ngươi đâu? Nhanh lấy ra đi, sau đó đi vào kiểm tra.
"..."
Lấy em gái ngươi!
Tra em gái ngươi!
Mặt Từ Khuyết tối sầm lại, không nói một lời.
Đồng đội ngu như heo này, muốn kim thiếp cũng không nói sớm, bây giờ để ca làm thế nào?
Quên đi, chuyện đến nước này cũng không thể làm gì.
Sắc mặt của Từ Khuyết lúc này ngưng lại:
- Đường huynh, kim thiếp này của ngươi cho tại hạ mượn xem một chút đi.
Nhưng mà, Đường Liễu Phong lúc này tựa hồ học được thông minh, phản ứng cực nhanh, cấp tốc đem kim thiếp hướng về trong lồng ngực giấu đi, cảnh giác nói:
- Lý huynh, ngươi không phải là không có kim thiếp chứ?
- Ha ha, lấy thân phận của ta, còn cần kim thiếp sao?
Lông mày Từ Khuyết nhíu lại, xem thường đáp, trong lòng âm thầm mắng, nếu như ta lấy ra lệnh bài phò mã kia, tuyệt đối thuấn sát hết thảy kim thiếp của các ngươi.
Nhưng Đường Liễu Phong vừa nghe Từ Khuyết nói xong, ngay lập tức đã rõ ràng, kỳ thực ngươi chính là không kim thiếp.
- Lý huynh, không có kim thiếp sẽ rất phiền phức, ngươi trước tiên cần phải đi vào bên kia đáp ba vấn đề, tiếp theo nói ra ba vấn đề có thể làm khó tất cả mọi người ở đây, bằng không sẽ không vào được.
Đường Liễu Phong cười khổ nói.
Từ Khuyết nghe xong lại sáng mắt lên:
- Lời ấy thật chứ? Chỉ cần đáp ba vấn đề rồi lại đặt ra ba vấn đề, liền có thể đi vào?
- Uh, đây là quy củ tiệc rượu của Nhã phu nhân, chỉ cần thông qua quan này, liền có thể trở thành là khách quý, hơn nữa sau này không cần kim thiếp, bất cứ lúc nào cũng có thể tới tham gia tiệc rượu! Thế nhưng... Đến nay hình như chưa có ai thành công.
Đường Liễu Phong gật đầu đáp.
Từ Khuyết nhất thời vui vẻ, chỉ cần thông qua quan này liền có thể trở thành khách quý? Hơn nữa đến nay còn chưa có ai thành công? Ha ha ha, có hệ thống ở đây, ta còn có vấn đề gì đáp không được?
Vì thế, thật ngại quá, chuyện này ta nhất định làm rồi.
- Đi, Đường huynh, đi vượt ải.
Từ Khuyết lúc này liền lôi Đường Liễu Phong, hướng về lối vào biệt uyển.
- A a, Lý huynh, đừng kéo, quần sắp tụt rồi...
Đường Liễu Phong giãy giụa, nhưng hắn chỉ là Trúc Cơ kỳ, căn bản một chút lực phản kháng đều không có, giống như con gà con, bị Từ Khuyết lôi đi.
Hai người vừa tới lối vào biệt uyển, lập tức liền bị vài tên thiếu nam thiếu nữ dáng dấp thư đồng ngăn lại.
- Xin mời hai vị xếp hàng.
Một thư đồng mỹ nữ trẻ tuổi mặt mỉm cười nói.
Từ Khuyết cười híp mắt nói:
- Tiểu muội muội, thời gian chính là sinh mạng, tại hạ không muốn đem sinh mệnh lãng phí ở trên việc xếp hàng, cho nên tới trả lời đề vượt ải.
Đường Liễu Phong nhất thời trợn to hai mắt, ngươi rõ ràng là không có kim thiếp không vào được, lại còn nói không muốn xếp hàng, nhưng mà... Việc này nghe vào cũng vẫn rất có triết lý nhân sinh, thời gian chính là sinh mạng, không muốn đem sinh mệnh lãng phí ở trên việc xếp hàng, quả thật khiến người ta không thể cãi lại.
Vài tên thư đồng nghe vậy, cũng dồn dập ngẩn ra.
Nữ thư đồng kinh ngạc nói:
- Ngươi muốn phải vượt ải? Nếu như thất bại, ngày hôm nay cho dù có kim thiếp, cũng không thể tham gia tiệc rượu nữa đâu.
- Quả thực không dám giấu giếm, tại hạ bình sinh yêu thích khiêu chiến các loại vấn đề có độ khó cao, nghiên cứu học vấn. Lần này đến đây, cũng là vì khiêu chiến vượt ải này của các ngươi, còn có thể tham gia tiệc rượu hay không, tại hạ cảm thấy không quá quan trọng.
Từ Khuyết nghiêm túc nói.
Đường Liễu Phong bên cạnh suýt chút nữa lảo đảo ngã sấp xuống, trợn mắt lên nhìn Từ Khuyết, giống như đang nói, không nghĩ tới Lý Bạch ngươi là loại người này.
Vài tên thư đồng vừa nghe xong, không khỏi nổi lòng tôn kính đối với Từ Khuyết.
Nguyên lai vị bạch y công tử này là vì học vấn mà đến, thật là khiến người ta kính nể.
Đây mới là học sinh thực sự, chân chính người đi học.
Hảo cảm của nữ thư đồng đối với Từ Khuyết lập tức tăng nhiều, gật đầu cười nói:
- Công tử ham học như vậy, nô tỳ kính nể không thôi. Hôm nay ba vấn đề vượt ải, đều là do Nhã phu nhân tự mình ra đề mục, đã treo cao ở trên bảng, công tử có thể tự mình yết bảng trả lời, thế nhưng mỗi vấn đề đều có thời gian hạn chế, cần ở trong vòng 10 hơi thở đáp lại, bằng không sẽ coi như thất bại.
Nói xong, nữ thư đồng đưa tay chỉ về bên cửa lớn, tiến tới một cái biển gỗ bị vải đỏ che kín.
Đồng thời, một tên thư đồng cầm một cái đồng la đi ra, dùng sức rung một cái.
"Cheng ——!"
Âm thanh vang vọng toàn bộ Đại Minh Hồ!
Hết thảy học sinh toàn trường đều cả kinh, ánh mắt tụ tập nhìn tới.