Chương 184: Bia Cộng Thuốc Lá, Pháp Lực Vô Biên
Từ Khuyết trở lại khiến tâm trạng của không ít thư sinh ở đây lập tức rơi xuống đáy vực.
Tùy tùy tiện tiện có thể làm ra mười bài thờ có thể lưu truyền thiên cổ, hắn còn nói hắn am hiểu nhất là đối câu đối, như thế chính là không để người khác sống rồi.
Đương nhiên, những thư sinh cho rằng Từ Khuyết không có tài hoa, tất cả đều dựa vào sao chép thì liên tục cười lạnh.
Bao gồm cả Triệu công tử, từ lâu đã nhìn thấu Từ Khuyết không có chút tài hoa nào, ý cảnh trong mười bài thơ kia hoàn toàn khác nhau, vừa nhìn là biết hắn sao chép từ người khác.
Thế nhưng đối câu đối thì không thể sao chép mà đổi được, người có thể đối câu đối mới thật sự là người tài hoa, để đối được các về đối thậm chí còn cần nhanh trí.
Vì thế khi nghe thấy lời Từ Khuyết nói, đôi mắt Triệu công tử vốn lãnh đạm thì giờ khắc này lại có thêm chút ý trêu tức.
Y tin tưởng, chỉ cần đối câu đối, nhất định có thể khiến tên "Lý Bạch" này lộ ra bộ mặt thật.
- Lý công tử, ngươi vừa đi đâu thế? Bản cung còn tưởng rằng ngươi đi luôn không từ mà biệt đấy.
Lúc này, Nhã phu nhân cười tủm tỉm mở miệng nói, đôi mắt đẹp không chút che giấu sự tán thưởng.
Nhưng đối với lão tài xế Từ Khuyết mà nói thì loại ánh mắt này thường thường chính là mang ý nghĩa có hi vọng, nhìn vào nơi ầm ầm sóng dậy của Nhã phu nhân, hắn nghiêm túc cười nói: - Nhã phu nhân lo xa rồi, vừa nãy tại hạ chỉ ra ngoài tản bộ một chút, đi dưới mưa để tìm chân lý sinh mệnh.
- Bộp bộp bộp... Lý công tử thật có nhã hứng.
Nhã phu nhân cười đến mức cả người run rẩy.
Mọi người ở đây đều trợn trừng hai mắt, lòng đố kị hừng hực thiêu đốt.
Sắc đẹp của Nhã phu nhân ở Hoàng thành có thể nói là độc nhất vô song, là đối tượng duy nhất được rất nhiều thư sinh trẻ tuổi nhớ thương trong những đêm trường.
Nhưng do thân phận của Nhã phu nhân, nên không có kẻ dám nhúng chàm.
Hiện tại thấy Nhã phu nhân không chút che giấu vẻ thưởng thức Từ Khuyết, rất nhiều người đều có cảm giác như nữ nhân của mình bị cướp, nội tâm vừa đố kị vừa phẫn hận.
Ngay cả Triệu công tử cũng không nhịn được mà đôi mắt dần trở nên lạnh lẽo.
Từ Khuyết chẳng thèm để ý tới, dưới đủ loại ánh mắt giết người của đám người, hắn tựa vào cửa phòng khách, thân thể duy trì một dáng nghiêng hoàn mỹ, từ trong lòng lấy ra một bao thuốc lá, rút một điếu ngậm lên môi.
"Đùng!"
Hắn búng tay một cái, đầu ngón tay thoát ra một ngọn lửa, khẽ châm vào điếu thuốc kia, khẽ hít một hơi rồi nhả khói.
Sau một khắc, hắn lại lấy ra một chai bia, ngửa đầu uống, dáng vẻ hưởng thụ và sung sướng.
...
Mọi người thấy thế đều sững sờ, tên này lại đang giở trò quỷ gì? Hắn lại cuộn giấy lại để hút?
Còn cả đồ uống kia nữa, nhìn rất lạ, hơn nữa thứ này lại có một hương rượu nồng nặc?
- Lý huynh, đồ vật trong miệng ngươi là gì thế?
Đường Liễu Phong hết sức tò mò hỏi.
"Phốc!"
Từ Khuyết nghe thấy thế liền bị sặc một ngụm rượu, trừng mắt cả giận nói:
- Ngậm em gái ngươi ý! Đường Bá Hổ, ngươi có biết nói chuyện hay không, cái này gọi là thuốc lá. Bia cộng thuốc lá, pháp lực vô biên, có hiểu hay không?
"..."
Mọi người vừa nghe, nhất thời đen mặt.
Bia cộng thuốc lá, pháp lực vô biên?
Cái tên này có biết đối câu đối có ý gì hay không! Cũng không phải đánh nhau, thế mà dùng vật kỳ quái để gia tăng pháp lực.
Triệu công tử cũng cười lạnh lắc lắc đầu:
- Lừa gạt người mà thôi, không biết xấu hổ.
Mạc Vân cũng tỏ vẻ xem thường, nhìn về phía mọi người nói:
- Chư vị, chúng ta vẫn nên bắt đầu đối câu đối đi, không cần quan tâm đến kẻ ngoại đạo này.
Mọi người vừa nghe thế cũng nhanh chóng phục hồi tinh thần, gật gật đầu, dù sao hôm nay bọn họ đến tham gia tiệc rượu chứ không phải xem tên "Lý Bạch" làm càn.
Nhã phu nhân lại hiếu kỳ nhìn Từ Khuyết, vài nữ thư đồng cũng nhìn hắn đến xuất thần.
Không biết vì sao, họ chỉ cảm thấy Từ Khuyết đứng tựa vào cửa, vừa nuốt mây nhả khói, vừa ngửa đầu uống rượu, đặc biệt mê người!
Ding, chúc mừng kí chủ Từ Khuyết Trang Bức thành công, khen thưởng 40 điểm Trang Bức trị!
Ding, chúc mừng kí chủ Từ Khuyết Trang Bức thành công, khen thưởng 60 điểm Trang Bức trị!
Khi trong đầu Từ Khuyết vang lên tiếng hệ thống thông báo, hắn nhanh chóng cất gói thuốc lá kia đi
Thuốc lá này là đồ tốt.
Bia này cũng là đồ tốt.
Có câu "Lý Bạch một chén rượu trăm bài thơ ", ngày hôm nay Từ Khuyết ta dùng bia cộng thuốc lá, pháp lực vô biên.
Nghe thấy tiếng thông báo Trang Bức thành công, Từ Khuyết vô cùng vui vẻ, vẻ mặt bỉ ổi đột nhiên hít một hơi thuốc, sau đó dưới con mắt đám người hướng về phía Nhã phu nhân cùng bọn nha hoàn phun ra một vòng khói.
Thình thịch...
Vòng khói này có hình trái tim dưới sự khống chế của Từ Khuyết, từ từ bay tới trước mặt Nhã phu nhân trước.
Nhã phu nhân nhẹ nhàng hít một hơi vòng khói hình trái tim, mùi vị có chút hắc, thế nhưng lại khiến người ta có cảm giác hưng phấn khó có thể gọi tên
Hơn nữa, trong hương khói thuốc tựa hồ còn xen lẫn mùi hương trên người "Lý công tử" tài hoa hơn người kia, trải nghiệm mới mẻ này khiến cả người Nhã phu nhân cảm giác sung sướng đê mê.
Nhưng lúc này, ai còn đi chú ý tới thuốc lá và bia của Từ Khuyết nữa.
Sau khi nói muốn đối câu đối, đám thư sinh trong đại sảnh đều đặt tâm tư lên các câu đối, mọi người đều thi nhau suy nghĩ xem khi nào thì đọc về đối mà mình nghĩ ra, làm khó dễ những thư sinh khác một phen.
Một vị thư sinh đứng lên đầu tiên, vẻ mặt tràn đầy tự tin nói:
- Vài ngày trước tại hạ vừa nghĩ được một vế trên, hôm nay ta sẽ thả con tép, bắt con tôm, mời chư vị nghe rõ.
Hắn ngừng lại một chút, cất cao giọng nói:
- Thiên đối địa, vũ đối phong, đại lục đối trường không, sơn hoa đối hải thụ, xích nhật đối thương khung!
Người này vừa dứt tiếng, mọi người đều ngẩn ra.
Sau đó tất cả đều cau mày đăm chiêu suy nghĩ.
Câu đối này nhìn thì đơn giản, thế nhưng là mỗi một vế đều có kết cấu rõ ràng.
Vốn có một số thư sinh tự nhận là có chút tài hoa, đang dự định đứng ra " bêu xấu", kết quả vừa nghe đến nội dung câu đối, đều dừng chân lắc đầu, liên tục cười khổ.
Thấy đám thư sinh có vẻ không chắc chắn đối với câu đối, khóe miệng Triệu công tử khẽ giương lên, hầu như không thèm suy nghĩ, nhàn nhạt đáp:
- Hà đối hán, lục đối hồng, vũ bá đối lôi công, yên lâu đối tuyết động, nguyệt điện đối thiên cung!
Mọi người nghe thấy đều giật mình kinh ngạc, sau đó liên tục tán thưởng:
- Hay, rất hay!
- Không hổ là Triệu công tử, nhanh như vậy đã nghĩ ra vế đối.
- Câu này đối thật hay.
Thư sinh đề ra vế trên cũng gật đầu, chắp tay nói:
- Triệu công tử quả nhiên tài cao, tại hạ mặc cảm không bằng. Vừa nãy thực sự là bêu xấu rồi.
Triệu công tử cười nhạt, cũng không đáp lại.
- Tuyền đối thạch, cán đối chi, xuy trúc đối đạn ti, sơn đình đối thủy tạ, anh vũ đối lô từ.
Đúng lúc này, Từ Khuyết đứng tựa cửa hút thuốc, nhàn nhạt đọc một vế dưới.
Mọi người nghe thấy thế đều thoáng sửng sốt, rồi thi nhau kinh hãi.
Má nó, tên này thật sự đối câu đối hả?