Chương 198: Ai Dám Chiến?
Người thường xem trò vui, người trong nghề mới có thể nhìn ra được chút manh mối.
Mọi người thấy kiếm của Từ Khuyết bị Diệp Trường Phong chặt đứt, đều cho rằng là Từ Khuyết bị thiệt lớn, xa xa không địch lại Diệp Trường Phong.
Thế nhưng, Lang Kiếm Tông bên kia, vài tên đệ tử kể cả ông lão mang đội đều biến sắc.
Thân là người của Kiếm Tông, bọn họ ở trên kiếm pháp có lý giải càng sâu sắc.
Một chiêu kiếm vừa nãy này, bọn họ nhìn ra, rõ ràng là Diệp Trường Phong chịu thiệt.
Hơn nữa nếu không phải kiếm của người áo đen kia đột nhiên gãy vỡ, chỉ sợ Diệp Trường Phong sẽ liên tiếp bị chèn ép, cho đến cuối cùng bại lui.
- Không nghĩ tới, Diệp Lương Thần này lại có kiếm pháp quỷ dị như thế.
- Nếu như thôi thúc Chân Nguyên, uy lực của loại kiếm pháp này hết sức bình thường, nhưng nếu bỏ đi Chân Nguyên, chỉ dựa vào kiếm kỹ, kiếm pháp này có thể nói vô địch thiên hạ.
- Chỉ một kiếm, lại xảo quyệt như vậy.
- May mà, Xích Vân Vô Ảnh Kiếm của Diệp sư huynh càng hơn một bậc.
...
Mà trên đài tỷ võ, Diệp Trường Phong thấy lợi kiếm của Từ Khuyết đã đứt, khẽ lắc đầu, lạnh lùng nói:
- Cho dù loại kiếm pháp này của ngươi rất phi phàm, nhưng nếu không có tứ tinh lợi kiếm, ngươi vẫn thất bại như thường. Đáng tiếc ngươi nắm giữ kiếm pháp tốt, nhưng không có một thanh hảo kiếm...
- Hảo kiếm? Ngươi cmn quá bẩn thỉu! Lão tử đi chính là phương diện kỹ thuật, ngươi muốn so sánh trang bị đúng không? Được rồi, chờ đấy!
Nhìn kiếm gãy trong tay, Từ Khuyết cũng biết trang bị này không ổn. Nhưng nếu muốn Trang Bức liền phải làm đến cùng.
Không phải là chỉ là một thanh tứ tinh kiếm thôi sao? Muốn bao nhiêu? Lão tử nơi này có một đống! Bảo đảm mỗi một chuôi đều là hợp kim titan 24k sáng mù mắt chó của các ngươi, các ngươi đám nhà kê này, Vô Cực Kiếm đã từng nghe chưa? Vừa nhìn chính là bình thường đều sẽ chưa được sờ a! Xem Thanh Đồng vương giả của ta làm sao doạ khóc các ngươi!
Từ Khuyết cười lạnh một tiếng, gọi ra hệ thống thương thành, lúc này từ bên trong tứ tinh pháp khí, tuyển chọn một cái lợi kiếm!
Vô Cực Kiếm:
Trang bị đến từ bên trong game LoL, cấp bậc tứ tinh, tăng cường bạo kích thương tổn cùng lượng lớn lực công kích.
Lực công kích + 70
Bạo kích tỷ lệ + 50%
Duy nhất bị động: Bạo kích tăng thêm thương tổn lên 100%
Giá bán: 1600 điểm Trang Bức.
Ding, chúc mừng kí chủ mua thành công Vô Cực Kiếm, tiêu hao 1600 điểm Trang Bức.
Theo âm thanh thông báo của hệ thống vang lên, trong tay Từ Khuyết đột nhiên có thêm một thanh hoàng kim lợi kiếm, mũi kiếm hai đầu có chứa móc câu, phong mang óng ánh, giống như lưu chuyển một luồng sức mạnh cuồng bạo!
Mọi người toàn trường nhất thời trợn to mắt, ngoác mồm lè lưỡi.
Pháp khí cấp bậc tứ tinh, CMN, tên này đến cùng có lai lịch gì?
Hơn nữa đã có tứ tinh pháp khí, vì sao không lấy ra sớm?
Đây rõ ràng chính là đang... Trang Bức mà!
Dùng một thanh kiếm phổ thông đã lợi hại như vậy, nếu như thật sự có tứ tinh pháp khí, Diệp Lương Thần sẽ lợi hại đến thế nào nữa đây?
Mọi người ở đây đều kinh hãi.
Đường Liễu Phong cũng há hốc mồm, y ngay cả nhị tinh pháp khí còn chưa được sờ qua, nhưng bây giờ vị Lý huynh đệ này lại lấy ra một thanh tứ tinh pháp khí, thật là dọa sợ y một hồi.
- Không phải là tứ tinh pháp khí sao? Đám dế nhũi các ngươi! Mau mau cống hiến thêm điểm Trang Bức cho bổn thiếu hiệp, đến lúc đó lại mua một ít ngũ tinh, lục tinh để cho các ngươi trợn mắt...
Tay cầm tứ tinh pháp khí, Từ Khuyết rất bỉ ổi khoe khoang, cười nhạo một phen những tên nhà quê chưa từng va chạm xã hội này, sau đó hét dài một tiếng, nắm lên Vô Cực Kiếm, trực tiếp giết tới Diệp Trường Phong.
- Không tốt!
Diệp Trường Phong cảm nhận được hoàng kim lợi kiếm trước mắt này bất phàm, sắc mặt đột nhiên biến đổi, phất trường kiếm lên che ngang trước ngực, đồng thời thân hình bạo lui lại.
Nhưng thân thể của Từ Khuyết đã trải qua cường hóa, sức mạnh từ lâu vượt xa người thường, tốc độ nhanh chóng biết bao.
Chỉ trong chớp mắt, Vô Cực Kiếm liền tầng tầng đánh xuống.
Chiêu kiếm này, không có chương pháp gì, hoàn toàn dựa vào man lực.
Nhất lực phá vạn pháp, cho dù ngươi có bao nhiêu võ kỹ, ở trước mặt sức mạnh cuồng bạo tuyệt đối, đều rất nhỏ bé.
"Coong!"
Một tiếng kim loại va chạm vang lên, từ trên đài tỷ võ xa xa lan ra.
Diệp Trường Phong hầu như không còn sức đánh trả chút nào, trên cổ tay bỗng nhiên truyền đến một tiếng "Răng rắc", chợt một hồi đau đớn xuyên qua toàn thân.
Cánh tay của y, gãy xương rồi.
"Ầm!"
Dư kình chưa tiêu, chiêu kiếm này của Từ Khuyết, vừa vặn phát động bạo kích của Vô Cực Kiếm, song trọng sức mạnh bộc phát ra.
Cả người Diệp Trường Phong bị đánh bay ra, trực tiếp rơi khỏi luận võ đài, Xích Vân Vô Ảnh Kiếm trong tay từ lâu đã phủ kín vết nứt.
Đồng thời, một vòi máu tươi từ khóe miệng y tràn ra.
Ở trước mặt cỗ sức mạnh cuồng bạo này, lần thứ nhất y phát hiện mình nhỏ yếu đến nhường nào.
Trận chiến đầu tiên này, y thua.
Từ lúc tu luyện tới nay, ngoại trừ sư phụ y, đây là lần thứ nhất Diệp Trường Phong thất bại.
- Lương Thần thích nhất ra tay đối với những người tự nhận là năng lực xuất chúng kia.
- Ta sẽ để ngươi rõ ràng, Lương Thần xưa nay không nói suông.
Trong phút chốc, lời nói mà Từ Khuyết mới vừa nói qua, phảng phất ở trong đầu Diệp Trường Phong vang lên, cũng vang vọng khắp bên tai mọi người nơi này.
Toàn trường một mảnh im lặng, nghe được cả tiếng kim rơi.
Tất cả mọi người đều trừng lớn hai con mắt, tỏ rõ vẻ ngơ ngác cùng khiếp sợ.
Bọn họ khó có thể tin tưởng được, khó có thể tiếp thu, Kiếm Thần Chi Tử Diệp Trường Phong lại thất bại như vậy?
Hơn nữa bị bại gọn gàng nhanh chóng như vậy, mới giao thủ hai hiệp liền bị Diệp Lương Thần đánh bay ra ngoài.
Thì ra, cao thủ chân chính quyết đấu, đều không phải ngươi tới ta đi ngu muội đánh mấy trăm hiệp, chỉ cần một hai hiệp, kỳ thực cũng đã đủ rồi.
- Chuyện này... sao có thể?
Một tên đệ tử của Lang Kiếm Tông run giọng nói.
Cho tới nay, Diệp Trường Phong đều là đối tượng sùng kính của bọn họ, một đời Kiếm Thần Chi Tử, kiếm pháp vô địch, nhưng bây giờ lại bị người ta đánh bại như thế.
Lập tức, trong lòng hơn mười đệ tử Lang Kiếm Tông, hình tượng Kiếm Thần Chi Tửtrong phút chốc đổ nát.
- Tại sao lại như vậy?
- Diệp Trường Phong tại sao lại thua?
Mọi người ở đây cũng tỏ vẻ kinh hãi, cực kỳ nghi hoặc.
Bọn họ đến bây giờ, cũng không biết người áo đen đến tột cùng là làm sao thủ thắng, tất cả xem ra đều cực kỳ quỷ dị.
Từ Khuyết đứng trên đài tỷ võ, ánh mắt nhìn quét toàn trường, lợi kiếm trong tay nhẹ nhàng múa lên một cái kiếm hoa, lớn tiếng quát:
- Tạc Thiên Bang Diệp Lương Thần ở đây, ta liền hỏi một câu, còn có ai dám đánh một trận?
Cái gì? Tạc Thiên Bang?
Mẹ nó, cái tên này là người Tạc Thiên Bang, đây chẳng phải là cùng một bang phái với Lý Bạch kia?
Trời ơi! Trâu bò!
Cái Tạc Thiên Bang này đến cùng có lai lịch gì, ngày hôm trước ra một tên Lý Bạch tài hoa hơn người, ngày hôm nay lại liền chạy đến một tên kiếm pháp vô địch Diệp Lương Thần.
Mà Thiên Hương Cốc bên kia, trên mặt vài tên đệ tử cùng ông lão lúc này vui vẻ.
- Quá tốt rồi, vị Diệp Lương Thần này quả nhiên cũng là người Tạc Thiên Bang.
- Chẳng trách, chẳng trách có thể thắng được Diệp Trường Phong, Tạc Thiên Bang quả nhiên là một bang phái tập hợp thiên kiêu.
- Chút nữa chờ hắn đánh xong trận thứ ba, chúng ta liền có thể đi hỏi hắn tung tích của Hoa thiếu hiệp rồi.
- Hơn nữa, cũng có thể thuận thế mời hắn gia nhập Thiên Hương Cốc chúng ta.
...
...
Từ Khuyết tiếp tục đứng trên đài tỷ võ, trong đầu bắt đầu vang vọng lên tiếng thông báo của hệ thống.
Ding, chúc mừng kí chủ Từ Khuyết Trang Bức thành công, khen thưởng 80 điểm Trang Bức!
Ding, chúc mừng kí chủ Từ Khuyết Trang Bức thành công, khen thưởng 90 điểm Trang Bức!
Ding, chúc mừng kí chủ Từ Khuyết Trang Bức thành công, khen thưởng 110 điểm Trang Bức!