Chương 202: Từ Khuyết Ta Trở Về Rồi!
Tất cả mọi người ở đây lập tức trợn to hai mắt, tâm tư lập tức bị đánh thức.
Kể cả Đường Liễu Phong cũng há to miệng.
Cái tên này, lại là phò mã gia Từ Khuyết?
Chuyện này... Sao có thể?
- Đúng rồi, ta nhớ lại rồi, phò mã gia năm đó đúng là tên là Từ Khuyết.
Đột nhiên, một tên thư sinh kinh ngạc nói.
- Đúng đúng đúng, ta cũng nhớ rồi, chẳng trách cảm thấy giống như đã từng quen biết hắn, năm đó lúc phò mã cùng công chúa kết hôn, ta cũng ở đây.
Một tên tài tử của Minh Thánh thư viện cũng biến sắc, không cẩn thận kinh ngạc thốt lên thành tiếng.
- Không sai, người này đúng là phò mã gia.
- Nhưng... Hỏa Hoàng không phải nói hắn đã chết vì bệnh sao? Sao lại thế...
- Xem ra, trong này chỉ sợ có điều gì mờ ám.
Càng ngày càng nhiều người nhớ lại ký ức đã phủi bụi từ lâu.
Năm đó phò mã cùng công chúa kết hôn, tuy rằng tình cảnh không lớn, tuy nhiên vẫn kinh động toàn thành.
Bởi vì phò mã kia có Thiên Hỏa Linh Căn, thể chất tu luyện mấy trăm năm mới gặp một lần, rất nhiều người đều có ấn tượng với hắn.
Bây giờ chỉ mới qua sáu năm, lần thứ hai được nhắc lại, không thể không nhớ ra được.
Mà bây giờ, mọi người kinh ngạc nhất chính là phò mã mà Hỏa Hoàng tuyên bố đã chết bệnh một năm trước, nhưng bây giờ lại sống sờ sờ xuất hiện, còn tuyên bố muốn lấy tính mạng của Hỏa Hoàng, vũng nước này quả nhiên không cạn.
Đến cùng là năm đó phát sinh chuyện gì mới khiến phò mã gia này ngụy trang thân phận tiến vào hoàng cung, nhưng ở trong nháy mắt lúc Hỏa Hoàng xuất hiện, đột nhiên phẫn nộ vạch trần thân phận?
Tuy bây giờ mọi người ngoài miệng không dám nói lung tung, nhưng trong lòng đã ngờ vực vô số.
Mà lúc này, trong mắt Hỏa Hoàng từ lâu đã che kín sát cơ, ông ta biết chuyện ngày hôm nay nếu như xử lý không tốt, thanh danh của mình nhất định sẽ bị ảnh hưởng lớn.
Từ Khuyết xuất hiện, hoàn toàn vượt quá dự liệu của ông ta.
Thế nhưng, dưới cái nhìn của ông ta, trước sức mạnh tuyệt đối, Từ Khuyết này không lật nổi sóng lớn gì.
Lịch sử, là do người chiến thắng viết.
- Làm càn.
Lúc này, Hỏa Hoàng hét lớn một tiếng, đinh tai nhức óc.
Thiên Tử nổi giận, long uy trong nháy mắt bạo phát, giống như một toà núi lớn đáng sợ bỗng nhiên ép về phía Từ Khuyết.
Màng tai của tất cả mọi người bị chấn động đến mức đau đớn, không nhịn được ngưng tụ thần hồn chống lại.
Mà Từ Khuyết ở trung tâm uy thế, nhưng chỉ cười lạnh một tiếng:
- Cẩu Hoàng Đế, tên phế vật nhà ngươi, chết đến nơi rồi còn dám Trang Bức? Không phải chỉ là Anh Biến kỳ sao? Có thể làm khó dễ được ta sao?
- Ầm!
Trong nháy mắt, Từ Khuyết mở ra ngụy trang của hệ thống đối với cảnh giới, tu vi chân thực, Nguyên Anh kỳ tầng bảy, trong nháy mắt làm kinh sợ toàn trường.
Cùng lúc đó, thần hồn lực mạnh mẽ của hắn cũng bạo phát uy lực, từ trên người khuếch tán ra, thế như chẻ tre, trực tiếp đem uy thế của Hỏa Hoàng phá thành từng mảnh nhỏ.
- Làm sao có khả năng?
Hỏa Hoàng lúc này biến sắc, trong lòng tràn ngập sợ hãi.
Làm sao có khả năng như vậy, nửa năm trước lúc tiểu tử này chết, mới chỉ bước vào Kim Đan kỳ, hơn nữa tu vi cả người bị rút hết sạch, liền ngay cả Thiên Hỏa Linh Căn đều bị cướp đoạt.
Bây giờ mới chỉ qua nửa năm, hắn làm sao có khả năng nắm giữ thực lực như vậy?
Nội tâm của Hỏa Hoàng chấn động, Huyễn Phi cũng tỏ rõ vẻ kinh sợ, cái miệng nhỏ khẽ nhếch, trong mắt tràn ngập kinh ngạc.
Nàng cũng rất rõ ràng thực lực của Từ Khuyết, thậm chí mỗi một lần tu vi tiến triển, nàng đều sẽ báo cáo cho Hỏa Hoàng.
Hơn nữa cũng là tự nàng cướp đi Thiên Hỏa Linh Căn cùng tu vi của Từ Khuyết, lúc này nhìn thấy Từ Khuyết đột nhiên lấy tu vi Nguyên Anh kỳ tầng bảy xuất hiện, nhất thời liền bị dọa sợ.
Viêm Dương công chúa cùng Tử Huyên cũng trở nên động dung.
- Hắn... Thực lực của hắn, sao có tiến triển thần tốc như thế?
- Thần hồn lực của hắn càng dị thường hơn, có thể đối kháng cùng phụ hoàng lại.
Hai người đều sợ hãi lẩm bẩm.
...
Từ Khuyết triển lộ ra uy lực thần hồn, thực tại chân thực làm tất cả mọi người kinh sợ.
- Nguyên... Nguyên Anh kỳ tầng bảy, làm sao có khả năng?
- Nếu ta không tính sai, vị phò mã gia này bây giờ cũng mới chỉ tầm mười bảy mười tám tuổi thôi?
- Thật là đáng sợ!
- Tư chất như thế, không đến 50 năm, nhất định có thể trở thành là cường giả Anh Biến Kỳ trẻ nhất!
Mọi người đều thán phục.
Đường Liễu Phong liền quỳ gối bên cạnh Từ Khuyết, cũng ngơ ngác tại chỗ, hoàn toàn không nghĩ tới tên một hồi ngụy trang thành Lý Bạch, một hồi lại ngụy trang thành Diệp Lương Thần này, lại là cường giả Nguyên Anh kỳ tầng bảy, còn là phò mã gia.
Lang Kiếm Tông Diệp Trường Phong, hai mươi ba tuổi mới bước vào Nguyên Anh kỳ, thậm chí là vị Nữ Đế của Thủy Nguyên Quốc kia cũng phải 20 tuổi mới bước vào Nguyên Anh kỳ, tốc độ như thế đã là cực kỳ kinh người, được khen là vô thượng thiên tư suốt trăm ngàn năm qua.
Nhưng bây giờ Từ Khuyết mới 17 tuổi, dĩ nhiên đã bước vào Nguyên Anh kỳ, hơn nữa còn là Nguyên Anh kỳ tầng bảy.
Ở tuổi này nắm giữ cảnh giới như vậy, xác thực đủ để kinh động người trong thiên hạ.
Chỉ sợ toàn bộ ngũ quốc trong mấy ngàn năm qua, cũng chưa từng xuất hiện thiên tài như vậy.
Dù cho tu vi có thể so được, nhưng thần hồn mạnh mẽ đến mức đủ để chống lại cường giả Anh Biến kỳ thì xưa nay không có tu sĩ Nguyên Anh kỳ nào có thể làm được.
- Cẩu Hoàng Đế.
Lúc này, Từ Khuyết đột nhiên trầm giọng hét một tiếng, chỉ vào Hỏa Hoàng cười giận dữ nói:
- Không sai! Chính là ta, Từ Khuyết ta trở về rồi! Năm đó ngươi bắt nạt ta tuổi nhỏ, gạt ta vào cung làm phò mã, kì thực là vì cướp đoạt Thiên Hỏa Linh Căn của ta.
Cái gì?
Kén phò mã, là vì cướp đoạt linh căn? Hỏa Hoàng là người như vậy?
Mọi người vừa nghe thấy thế, lập tức đều trợn to hai mắt, tỏ vẻ kinh ngạc.
Sắc mặt của Viêm Dương công chúa cùng Tử Huyên lần nữa trắng bệch, các nàng rốt cục kịp phản ứng lại, Từ Khuyết hôm nay, chính là tìm đến Hỏa Hoàng tính sổ, căn bản không phải vì Hoàng Lăng địa đồ mà tới.
Con ngươi của Hỏa Hoàng cũng phát lạnh, sắc mặt âm trầm đến cực điểm, sát ý càng nồng nặc.
- Ha ha, làm sao thế? Sắc mặt khó nhìn như vậy, là sợ ta đem toàn bộ chân tướng nói ra sao? Đừng sợ, đặc biệt tiện nhân bên cạnh ngươi kia, ha ha, ngụy trang thành công chúa, gạt ta sáu năm, cuối cùng đem tu vi cùng linh căn của ta toàn bộ rút lấy, để tên cẩu Hoàng Đế này một chưởng đập chết ta, ném thi biên cương! Thủ đoạn này của các đủ độc ác!
Từ Khuyết vừa nói, vừa tùy ý cười to lên, trêu tức nhìn chằm chằm vào Huyễn Phi đang có sắc mặt trắng bệch:
- Nhưng thiện ác đến cùng cũng có báo, thiên đạo tốt luân hồi, không tin ngẩng đầu nhìn, thương thiên bỏ qua cho ai?
- Híttt!
Toàn trường mọi người đều hít vào một ngụm khí lạnh.
Chuyện này... Ngày hôm nay quả thật đã xảy ra đại sự rồi.
Phò mã năm đó, lại bị giả hôn.
Hơn nữa Huyễn Phi này còn ngụy trang thành công chúa, lừa phò mã sáu năm, cuối cùng cướp đoạt linh căn của hắn, giết người diệt khẩu.
Chuyện ác độc như vậy, lại phát sinh ở trong hoàng cung.
Mà bây giờ, phò mã gia đã từng phong quang vô hạn này giết trở về, hắn là trở về báo thù.
- Tất cả những thứ này, đến cùng có phải là thật hay không?
Mọi người cảm thấy ngơ ngác, nếu là thật, vậy lòng dạ cùng thủ đoạn của Hỏa Hoàng quả thật làm người ta sởn cả tóc gáy rồi.
Mà Huyễn Phi lúc này gắt gao cắn môi dưới, thân thể nhẹ nhàng run rẩy, những năm này nàng vẫn không dám lộ diện, cũng là bởi vì chột dạ, cũng sợ chuyện này bị lộ ra.
Nhưng nàng không nghĩ tới, ngày hôm nay thật vất vả lấy ra dũng khí, đi ra gặp mặt với thế nhân.
Không hề nghĩ rằng, người này lại trở về! Hơn nữa trước mặt người trong thiên hạ, đưa tội của nàng cùng Hỏa Hoàng năm đó, từng cái nói ra.