Chương 238: Nữ Đế Giá Lâm!
- À! Quan nhân...
Trong khuê phòng tràn ngập một hương thơm kiều diễm.
Từ Khuyết chưa từng nghĩ tới, mình lại còn lúc bị đẩy ngã, đùa gì thế, lại dám đẩy ta? Hãy xem sự lợi hại của ngân thương Tiểu Bá Vương bảy lần của ta!
- Hư! Nhận một gậy của ta!"
Từ Khuyết lập tức đổi khách thành chủ, chiếm lấy vị trí chủ động, trong khuê phòng của Nhã phu nhân vang lên từng tiếng kêu yêu kiều...
Cả một đêm, điên loan đảo phượng!
Nhã phu nhân đem nỗi oán chốn khuê phòng tích tụ hơn mười năm hoàn toàn thả ra trong đêm nay.
Đêm nay, Hỏa Quốc được Hỏa Thần che chở hơn một nghìn năm cứ vô thanh vô tức trôi đi cùng với một vệt lạc hồng trên giường.
...
...
Sáng sớm mưa xuân vẫn còn giăng mắc trên lá cây xanh biếc ngoài cửa sổ, Từ Khuyết thoải mái mở hai mắt ra, thật sự đã rất lâu rồi hắn không có giấc ngủ an tâm như thế.
Nhìn xuống Nhã phu nhân trong lồng ngực, Từ Khuyết không nhịn được nhớ lại tình hình điên cuồng tối hôm qua, ai có thể ngờ, một khúc Tỳ Bà Hành kết hợp với thực lực tứ tinh nhạc sĩ, lại có hiệu quả kinh người như vậy?
Nhã phu nhân không hổ là nữ nhân bị gả cho Hỏa Thần, mỗi khi nghĩ tới chuyện này, Từ Khuyết đều không nhịn được suy nghĩ vẩn vơ, hắn làm thế này không phải là để Hỏa Thần đội nón xanh sao?
Nhưng nhìn thời gian thấy cũng không còn sớm, hôm nay Từ Khuyết còn có một chuyện rất nhất phải làm, đã thu được nước mắt của Nhã phu nhân, bây giờ... Chỉ cần đi tìm tên cẩu Hoàng Đế kia để tính sổ, nhất định phải bắt ông ta vào Hoàng Lăng rồi lấy máu.
- An tâm ngủ đi. Chờ ngươi tỉnh lại, tất cả đều sẽ thay đổi.
Nhẹ nhàng vuốt ve gương mặt Nhã phu nhân làm đau lòng người một chút, Từ Khuyết chậm rãi đứng dậy, rón rén mặc quần áo, hắn có chút không muốn rời khỏi biệt uyển của Nhã phu nhân.
Thế nhưng thân là một cao thủ làm màu, hắn sao có thể bị tư tình nhi nữ được?
Trang Bức mới là sự nghiệp vĩ đại có thể kéo dài một đời.
Từ Khuyết ưỡn ngực, uy phong lẫm liệt rời khỏi phòng Nhã phu nhân.
Bên ngoài lúc này đã tràn ngập ánh nắng tươi sáng, xem ra là một ngày tháng tốt.
Từ Khuyết lặng lẽ đi đến cửa ra, đang chuẩn bị ngưng tụ thần hồn, mạnh mẽ xông khỏi cấm chế, lại nghe được tiếng nói chuyện cách đó không xa truyền đến.
Hắn quay đầu nhìn lại, chỉ thấy hai tên cấm vệ có tu vi Nguyên Anh kỳ trong cung, đang ngồi xổm ở cửa biệt uyển, vừa canh giữ cửa lớn, vừa trò chuyện.
- Gần đây thực sự là không yên ổn, đầu tiên là phò mã đến trả thù, sau đó Tạc Thiên Bang lại phái người đi trộm Hoàng Lăng.
- Đây nhất định là có chuẩn bị mà đến, trước khi phò mã xuất hiện, họ đã phái Lý Bạch đi ra để thăm dò? Tạc Thiên Bang này thật sự khó lường, tất cả người trong bang đều là tinh anh.
- Nhưng vẫn không có tác dụng gì, từ khi Hỏa Hoàng hạ lệnh truy bắt Lý Bạch, người kia đã biến mất rồi, phò mã cũng chạy mất, bây giờ chỉ còn Trương Khởi Linh tiến vào Hoàng Lăng, hơn nửa là tự tìm đường chết.
- Đúng thế, nhìn qua thì tưởng là Hỏa Hoàng bị mất mặt, nhưng kết quả là Tạc Thiên Bang lại tổn thất một anh tài, hai người khác thì đang chạy trốn.
- Nhưng hôm nay là ngày Nữ Đế Thủy Nguyên Quốc tới chơi, trong thành phòng vệ nghiêm ngặt, có lẽ là do lo lắng sẽ có người của Tạc Thiên Bang đến gây sự.
- Còn không phải sao, ngay cả dân chúng đều cũng có lệnh không được ra ngoài, tiểu thương ở phố lớn ngõ nhỏ trong thành, cũng là do cấm vệ chúng ta giả trang.
- Đáng tiếc, chúng ta ở đây không thể nhìn thấy vị Nữ Đế kia, nghe đồn dung mạo nàng khuynh quốc khuynh thành, còn có khí phách của bậc hoàng đế.
- Ha ha, lúc này nếu người của Tạc Thiên Bang dám tới gây sự, khẳng định là chắp cánh cũng khó thoát.
- hế, đến lúc đó nói thế nào thì Nữ Đế cũng sẽ ra tay, thêm cả Hỏa Hoàng nữa, sợ rằng có mười tên Từ Khuyết cũng vô dụng.
...
Hai tên cấm vệ vừa nói chuyện vừa cười to.
Từ Khuyết bất ngờ xuất hiện từ phía sau hai người, khóe miệng nhếch lên một nụ cười lạnh:
- Có thật không? Mười Từ Khuyết cũng vô dụng sao?
- Hả?
- Người nào?
Hai tên cấm vệ nghe thấy thế đều biến sắc, nhanh chóng xoay người lại.
Nhưng Từ Khuyết không muốn phí lời, nhanh chóng tung ra hai nắm đấm, trực tiếp đánh lên mặt hai người.
"Ầm!" "Ầm!"
Hai tên cấm vệ không có cơ hội phản kháng lại, ngã xuống đất hôn mê tại chỗ.
Nếu là tu sĩ bình thường, tuyệt đối không thể làm đến bước này, nhưng Từ Khuyết tu luyện Minh Vương Trấn Ngục thể đã có hai thuộc tính viên mãn, thân thể cứng như đá, cường độ một cú đấm không thua một chiêu pháp quyết cường hãn.
Nắm đấm có lực lượng như núi đánh lên mặt hai người, cũng may hai tên cấm vệ này đều đạt đến cảnh giới Nguyên Anh kỳ, bằng không sớm đã bị một quyền đánh đến nổ đầu.
- Thủy Hoàng với Hỏa Hoàng các gì, cho dù các hoàng đế khác đến ta cũng không sợ.
Từ Khuyết vỗ tay một cái, trừng mắt nhìn hai tên cấm vệ đã ngất đi một chút, đang chuẩn bị cất bước rời đi, trong mắt đột nhiên lóe lên linh quang, ánh mắt rơi vào lệnh bài bên hông hai người!
Cấm vệ, giả dạng tiểu thương?
- Khà khà, lần này thú vị rồi đây.
Từ Khuyết nở nụ cười, vung tay lên, hút lấy lệnh bài bên hông hai tên cấm vệ vào trong lòng bàn tay.
Sau đó, tay hắn khẽ bấm niệm pháp quyết, cởi trâng phục cấm vệ trên người một người, đổi lên người mình, sau đó dùng thủy nguyên lực hóa thành rắn nước, nhanh chóng trói hai tên cấm vệ lại, nhẹ nhàng nhấc lên, ném vào nhà kho trong biệt uyển của Nhã phu nhân.
Trước khi đi còn thuận tiện tạo ra một tiểu cấm chế, tránh để hai người chạy trốn hoặc là bị người phát giác.
Làm xong tất cả những chuyện này, Từ Khuyết hóa thân thành cấm vệ hoàng cung, bên hông đeo một khối lệnh bài bên trên có viết chứ "Cấm", nghênh ngang đi ra ngoài.
Nhưng trước đó phải thay đổi dung mạo một chút, Từ Khuyết không thể không bỏ ra 20 điểm Trang Bức mua một tấm mặt nạ da người phổ thông, lúc này cũng không cần quá đẹp trai, trực tiếp mua một tấm mặt nạ của người phổ thông là được.
Một đường đi đến đường cái, rất nhiều con đường đều rất vắng vẻ.
Dân chúng cả thành đều bị cấm đi ra ngoài, khiến Hoàng thành giống như một tòa thành trống.
Chỉ có cửa thành rộng rãi kia là vô cùng náo nhiệt, nơi nơi giăng đèn kết hoa.
Đây là những con đường lớn để nghênh tiếp Nữ Đế.
Rất nhiều tiểu thương ở hai bên đường phố buôn bán như thường lệ, bày sạp hàng, một số đội cấm vệ cũng thỉnh thoảng đi qua trên đường.
Trên mặt rất nhiều người mang theo vẻ hưng phấn, tựa như không hề lo lắng người của Tạc Thiên Bang đến gây sự, mà là đều đang chờ mong Thủy Nguyên Quốc Nữ Đế đến.
Một số người khác lại có sắc mặt nghiêm nghị, ánh mắt cảnh giác nhìn quanh bốn phía, phòng ngừa có người đi ra gây sự.
Từ Khuyết nhìn tình hình này thì nụ cười:
- Tên cẩu Hoàng Đế kia cũng thật biết chơi, lại tìm một đám cấm vệ giả làm tiểu thương, còn không tiếc dùng thủ đoạn để che dấu tu vi của bọn họ, đây là muốn chờ ta xuất hiện rồi chơi ta một vố sao?
Không thể không nói, một chiêu này đúng là rất có trình độ.
Những cấm vệ kia giả làm tiểu thương, mỗi người đều là cao thủ Nguyên Anh kỳ, che giấu tu vị như vậy, cộng với việc tu sĩ thường không đề phòng phàm nhân, nếu như những cấm vệ giả làm tiểu thương này trong chớp mắt xông lên, đúng là có khả năng khiến người khác trở tay không kịp.
Nhưng Từ Khuyết đã nhìn thấu tất cả, trên mặt mang theo ý cười nhàn nhạt, hắn đang muốn tìm cơ hội trà trộn vào trong đội cấm vệ!
Lúc này, một tên thủ lĩnh cấm vệ nhìn về phía Từ Khuyết, hắn cất bước đi tới, đồng thời cau mày quát lên:
- Tên đang ngẩn người kia, mau mau lại đây, vừa vặn còn thiếu hai tiểu thương, ngươi theo ta đi thay y phục.
Vừa nói chuyện, tên thủ lĩnh cấm vệ vừa ném một cái áo thô bình thường cho Từ Khuyết, tay chỉ vào một quán thịt heo ở ven đường nói:
- Ngươi phụ trách làm bộ bán thịt.
Ta XXX.
Từ Khuyết trợn trắng hai mắt, tuấn như thế, ngươi lại dám để ta bán thịt heo ở ven đường?
Thế nhưng sau khi sờ sờ mặt nạ da người mới, Từ Khuyết yên lặng xoay người, nhanh chóng đổi trang phục thành áo thô, trong tay cầm một cái dao mổ heo, đi đến vị trí được xắp xếp.
Không phải hắn cảm thấy gương mặt mình giống đồ tể giết lợn, mà là cảm thấy có thể tương kế tựu kế, Hỏa Hoàng chơi ám chiêu như thế, hắn cũng có thể chơi lại.
- Tìm người giả thành tiểu thương đối phó ta? Hắc hắc, vậy thì ta sẽ tự mình làm một tiểu thương, khiến ngươi không ứng phó kịp.
Từ Khuyết cứ như vậy ngụy trang thành một đồ tể giết lợn, ngụy trang giữa đoàn người, chờ lúc Hỏa Hoàng xuất hiện, mượn ám chiêu này của ông ta để nhục nhã ông ta.
Đến đây đi, mau tới đi, Hỏa Hoàng ngu ngốc!
Dao mổ heo của ta rất khó nhịn rồi!
Các lão tổ tông của ngươi cũng không kiềm chế nổi nữa mà muốn ra ngoài nhảy múa rồi!
...
Từ Khuyết càng nghĩ càng thấy kích thích, lần này hắn làm màu chắc rồi.
"Vù!"
Đang lúc này, trên cửa thành Hoàng thành đột nhiên vang lên một tiếng kèn lệnh vang khắp tứ phương!
Tất cả mọi người đều quay đầu nhìn lại.
Một lão thái giám cưỡi ngựa vào thành, đột nhiên ghìm lại dây cương, dồn khí đan điền, cất cao giọng hộ:
- Thủy Nguyên Quốc Huyền Vũ Hoàng Đế giá lâm!