Tối Cường Trang Bức Đả Kiểm Hệ Thống

Chương 281: Đưa Toàn Bộ Cho Các Ngươi Rồi

Chương 281: Đưa Toàn Bộ Cho Các Ngươi Rồi
Ầm!
Một loại lực lượng mạnh mẽ bộc phát ra, một gợn sóng vô hình bao phủ tứ phương, cự kiếm đột nhiên đánh về phía Tư Đồ Thương.
Trong nháy mắt tốc độ và lực lượng mà hắn bộc phát r tiếp khiến tất cả mọi người đều sững sờ.
Ngay cả Tư Đồ Thương cũng bị cơn sóng vô hình kia trùng kích, thân hình đột nhiên ngưng lại, trên mặt hiện lên vẻ hoảng sợ.
Y cách Từ Khuyết gần nhất, cảm nhận rõ nhất tu vi thật sự của Từ Khuyết —— Nguyên Anh kỳ tầng chín!
- Demacia vạn tuế!
Từ Khuyết không hề che giấu thực lực của, lực lượng của Nguyên Anh kỳ tầng chín trong chớp mắt bộc phát ra, lúc này hắn có cảm giác vô cùng thoải mái, quả thực là không gì sánh nổi, phối hợp với câu "Demacia vạn tuế"quả thực là đem việc Trang Bức làm đến cực hạn.
Có bệnh không?
Đương nhiên là không có bệnh rồi!
"Ầm!"
Sau một khắc, lực lượng mà cự kiếm truyền đến trực tiếp đánh bay Tư Đồ Thương, cả người y đập ầm ầm xuống vách đá, vách đá lập tức bị lõm vào.
Tư Đồ Thương "Phốc" một tiếng, miệng phun ra một ngụm máu lớn, sắc mặt trở nên trắng bệch.
Nhưng y không chữa thương, vẻ mặt tràn đầy sợ hãi nhìn Từ Khuyết, y không thể tin.
- Sao... Làm sao có thể, Nguyên Anh kỳ tầng chín! Ngươi... Ngươi là ai?
Tư Đồ Thương run giọng hỏi.
Lúc này, mọi người ở đây cũng kịp phản ứng lại, Tết vừa ra tay, khí thế ẩn giấu trong nháy mắt bộc phát ra.
Nguyên Anh kỳ tầng chín, ở trong đám người vốn tự xưng là tinh anh này, tuyệt đối là độc nhất vô nhị, là tồn tại khiến tất cả mọi người đều ngưỡng mộ.
Dù sao, cường đại như Kiếm Thần Chi Tử Diệp Trường Phong thì bây giờ cũng mới từ Nguyên Anh kỳ tầng ba đột phá đến Nguyên Anh tầng bốn, Từ Khuyết còn trẻ như vậy, nhưng đã có tu vi Nguyên Anh kỳ tầng chín, cho dù cho không am hiểu kiếm quyết, những vẫn đủ để nghiền ép Diệp Trường Phong.
Thời khắc này, tất cả mọi người đều nín thở, vẻ mặt ngơ ngác.
Thậm chí những trưởng lão của đại tông phái kia cũng sững sờ ở tại chỗ, trước sau đều khó có thể tin.
Hóa ra con hàng này mới thật sự là giả heo ăn hổ. Rõ ràng đã là Nguyên Anh tầng chín, thế mà còn đến tranh giành cùng những Nguyên Anh tầng ba, bốn.
Ding, chúí chủ Ding mạnh mẽ trang bức thành công, thu được 160 điểm trang bức!
Ding, chúc mừng kí chủ Ding mạnh mẽ trang bức thành công, thu được 180 điểm trang bức!
Tiếng hệ thống thông báo vang lên.
Khóe miệng Từ Khuyết giương lên, cưỡng ép trang bức cũng là trang bức, chỉ cần là trang bức, vậy thì nhất định phải làmưng cưỡng ép trang bức phải chú ý một chút hỏa hầu, phải có chừng có mực, không thể thừa thãi, nói đơn giản... Chính là trang bức xong là phải chạy.
- Các vị đạo hữu, trước tiên tại hạ tiến vào Kiếm Trủng dạo quanh một chút, đúng rồi, mấy lão gia hỏa Anh Biến kỳ có muốn đi vào dạo quanh không?
Từ Khuyết cười híp mắt nhìn về phía trưởng lão của mấy tông phái ở đây.
Sắc mặt những người này nhất thời chìm xuống, trong lòng vô cùng căm tức.
Khá khen cho tên tiểu tử ngông cuồng không coi ai ra gì này, cái gì gọi là lão gia hoả Anh Biến kỳ?
Không thể kêu một tiếng tiền bối sao?
Có phải là muốn gây sự không?
- Anh Biến kỳ đều không đi vào, xem ra cấm chế trong Kiếm Trủng này có hạn chế nha, được thôi, thế thì những người trẻ tuổi chúng ta tự mình dạo quanh vậy, thừa dịp đi vào tìm Diệp Trường Phong luận bàn một chút. Dù sao ta là người Tạc Thiên Bang, chính là dám dũng cảm khiêu chiến như thế! Cáo từ!
Từ Khuyết nói xong, vung trường bào một cái, xoay người bước đến cửa vào Kiếm Trủng, đương nhiên, còn không quên thu hồi chiếc xe thể thao đậu ở bên đường kia.
Cuồng vọng như vậy!
Thủ đoạn như vậy!
Mọi người ở đây không biết tại sao đều cảm thấy da đầu tê dại.
Cấm chế trong Kiếm Trủng, Anh Biến kỳ không thể đi vào, nhưng tên này lấy tu vi Nguyên Anh kỳ tầng chín đi vào, sợ rằng thật sự sẽ gây ra chuyện lớn.
Nhưng đại đa số người cũng không lo lắng, dù sao những tinh anh trong tông phái hoặc gia tộc của bọn họ, đều có cường giả Nguyên Anh kỳ tầng chín bên cạnh bảo hộ để tránh có chuyện bất ngờ phát sinh.
"Vèo!"
Lúc này, Từ Khuyết đã bước đến lối vào Kiếm Trủng, hắn đột nhiên vung tay lên, chân nguyên tuôn ra bao phủ tứ phương.
Sau một khắc, trong ánh mắt ngơ ngác của tất cả mọi người, Từ Khuyết từ trong kho hàng hệ thống chuyển ra mấy trăm thanh cổ kiếm, dùng chân nguyên lực trói buộc lại, trôi nổi giữa không trung.
Rồi cứ nghênh ngang như thế đi về lối vào, bình yên vô sự xuyên qua cấm chế.
Tất cả mọi người đều cảm thấy tức ngực đau đầu, có xúc động muốn thổ huyết.
Xưa nay họ chưa từng gặp người nào lớn lối như thế, quá điên cuồng.
Cấm chế trong Kiếm Trủng chỉ cần một thanh kiếm cổ là có thể thuận lợi thông qua, thế mà ngươi một hơi lại lấy ra mấy trăm thanh cổ kiếm, ngươi muốn khoe khoang đúng không?
Bây giờ cẩn thận nhớ lại, dường như từ lúc vừa bắt đầu ra sân, tên này đều tùy tiện như thế.
Đầu tiên là lấy ra xe thể thao, sau đó mở miệng muốn chiến đấu với Diệp Trường Phong, kết quả Trương Lập Vân còn phải khách khí với hắn.
Ai có thể ngờ tới tên này là tồn tại Nguyên Anh kỳ tầng chín.
Với cảnh giới này, sợ rằng có hai người Diệp Trường Phong cũng không đánh lại hắn, huống chi tên này còn không phải người bình thường, có thể một hơi lấy ra mấy trăm thanh cổ kiếm.
Dựa theo một trăm thanh cổ kiếm trăm năm để tính, cái tên này đã đoạt đi tiêu chuẩn của Kiếm Trủng thử luyện mấy trăm năm kế tiếp!
Tên này thật thiếu đạo đức!
Quá thiếu đạo đức rồi!
Chỉ vì mình khoe khoang một chút, đã chặt đứt cơ duyên của kiếm tu ở Kim Nguyên Quốc mấy trăm năm.
Nhưng tên này thậm chí còn dám bất kính với cả Kiếm Linh như thế, làm sao có khả năng... Lấy ra nhiều cổ kiếm như vậy đây?
Đây mới là mấu chốt mà các trưởng lão của các môn phái ở đây đều không nghĩ ra, chẳng lẽ, ngay cả Kiếm Linh cũng sợ hắn?
Rất nhiều lão giả đấm ngực thổn thức:
- Thực sự là thói đời bạc bẽo, lòng người sâu thẳm, vì sao hắn phải cắt đứt cơ duyên của người khác như vậy?
- Loại chuyện thất đức này, sao hắn có thể làm được, mấy trăm năm sau đám tinh anh kia lấy gì để tham gia thử luyện?
- Đáng hận, nếu không phải lo lắng đến cấm chế của Kiếm Trủng, lão phu đã ra tay, đoạt lấy cổ kiếm trên người hắn từ lâu rồi!
Đùa gì thế ? Đoạt cổ kiếm của ta?
Từ Khuyết vừa bước một chân qua cấm chế, nghe thấy mấy người nói như thế, thân thể đột nhiên dừng lại, chậm rãi xoay người lại.
Mí mắt mọi người co giật, thầm nói gia hỏa thiếu đạo đức kia lại muốn gây chuyện gì nữa?
Từ Khuyết khẽ nhếch khóe miệng:
- Các ngươi muốn những cổ kiếm này đúng không? Phải nói sớm chứ, không nói ra thì ta làm sao biết các ngươi muốn! Đến đây đi, ta lấy hết ra đưa cho các ngươi.
Cái gì?
Cái tên này lại đột nhiên có lương tâm, trả cổ kiếm về?
Những trưởng lão ở đây nghe vậy, cảm thấy sững sờ, trái tim bắt đầu thả lỏng rộng một chút.
Nhưng bọn họ sao có thể biết Từ Khuyết nói xong lời này liền gọi hệ thống, dặn nó:
- Hệ thống, để lại một thanh cổ kiếm, thu toàn bộ những cái khác về 99%!
Ding, thu về thành công, chúc mừng kí chủ thu được hai ngàn điểm luyện khí tinh hoa, đã dự trữ!
"Xèo!"
Trong khoảnh khắc, ngoại trừ thanh kiếm Từ Khuyết đang cầm trên tay, những cổ kiếm còn lại đột nhiên lóe lên giữa không trung, trực tiếp co lại, hóa thành mấy trăm cây châm, lơ lửng giữa trời.
Không chờ mọi người phản ứng, Từ Khuyết đột nhiên nở một nụ cười tà ác:
- Đến đây đi các vị, Tạc Thiên Bang ta gửi các ngươi một món lễ vật lớn! Đi ra đi, Bạo Vũ Lê Hoa!
Dứt tiếng, hắn xoay tay một cái, mấy trăm cây cổ kiếm hóa thành châm, đột nhiên xuyên qua hư không, như mưa rào dày đặc bắn về phía mọi người!

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất