Chương 324: Tìm Hiểu Ngọn Ngành
- Cái gì?
Trong sương phòng, sắc mặt của vài tên hoàng tử khẽ hơi ngưng trọng, đều nhìn về phía Thất công chúa, đều có chút ngạc nhiên.
Thất công chúa cười nhạt:
- Đại tiểu thư của Linh Bảo Các có chút giao tình cùng ta, ngày hôm nay các nàng nói cho ta, Kiếm Trủng thí luyện xảy ra chút bất ngờ, nếu bây giờ ta không nói, ngày mai các ngươi cũng sẽ nhận được tin tức.
- Kiếm Trủng thí luyện có chuyện ngoài ý muốn? Chuyện gì thế?
Các hoàng tử kinh ngạc nói.
Kiếm Trủng thí luyện tuy nói chỉ là một cái thí luyện, nhưng cũng có không ít các tông phái gia tộc cực kỳ coi trọng, cũng sẽ có cường giả Anh Biến kỳ ở đó, làm sao có khả năng xuất hiện chuyện ngoài ý muốn?
Thất công chúa nói ra:
- Có người nói là một thiếu niên tự xưng là Tạc Thiên Bang Takumi Fujiwara, tên thật là Từ Khuyết, một thân một mình nhiễu loạn toàn bộ thí luyện. Hắn ở bên trong Kiếm Trủng chém giết Lang Kiếm Tông Kiếm Thần Chi Tử Diệp Trường Phong, kể cả vài tên hộ đạo giả đều chết ở trong tay hắn!
- Cái gì? Sao có thể có chuyện đó?
Vài tên hoàng tử sững sờ, bỗng từ trên ghế đứng lên, trợn to con mắt, khó có thể tin.
Lang Kiếm Tông Kiếm Thần Chi Tử Diệp Trường Phong.
Danh tự này đối với với bọn họ mà nói, không xa lạ gì, thậm chí còn có một vị hoàng tử cùng Diệp Trường Phong có quan hệ không tệ, cũng rõ ràng thực lực của y mạnh mẽ đến đâu.
Đồng thời địa vị của Diệp Trường Phong ở Lang Kiếm Tông cực cao, làm sao có khả năng lại bị giết chết?
- Chuyện không chỉ như vậy.
Thất công chúa dừng một chút, tiếp tục nói:
- Người này sau khi rời đi Kiếm Trủng, điều động một loại thần câu chưa từng thấy bao giờ, biến hình thành một cái cương thiết cự nhân, đánh giết không ít người của các tông phái gia tộc, cuối cùng liền lục Trưởng lão của Lang Kiếm Tông cũng chết ở dưới tay hắn, bị một chiêu trọng thương!
"Híttt!"
Vài tên hoàng tử lúc này hít vào một hơi khí lạnh, chấn kinh đến mức nói không ra lời.
Trưởng lão Lang Kiếm Tông, vậy cũng là tồn tại Anh Biến kỳ tầng bốn tầng năm, hơn nữa Kiếm Quyết tuyệt vời, thủ đoạn thảo phạt ác liệt, một cao thủ mãnh liệt như vậy, lại chết ở trong tay một tên vô danh tiểu tốt?
- Hoàng muội, Tạc Thiên Bang Từ Khuyết kia, chẳng lẽ là Anh Biến kỳ? Không đúng, ngươi vừa rồi không phải nói là thiếu niên sao?
Tam Hoàng Tử hơi nhướng mày, nghi ngờ nói.
Thất công chúa lắc lắc đầu:
- Từ Khuyết kia là Nguyên Anh kỳ tầng chín! Nhưng hắn lợi dụng thần câu biến thành cương thiết cự nhân, thực lực kịch tăng, sau khi dùng một chiêu trọng thương Lục Trưởng lão Lang Kiếm Tông, một con chó bên cạnh hắn xông lên đá chết Lục Trưởng lão!
- A?
Các hoàng tử lập tức há hốc mồm.
Một con chó?
Đá chết trưởng lão Lang Kiếm Tông?
Chuyện này... Sao có thể?
- Chuyện này chính xác trăm phần trăm, vì thế thiếu niên kia lai lịch bất phàm, đặc biệt cái thần câu này của hắn, ngay cả Linh Bảo Các đều cảm thấy vô cùng không đơn giản.
Thất công chúa nói, sắc mặt có chút nghiêm nghị.
Tam Hoàng Tử lần nữa nhíu mày, trầm giọng nói:
- Việc này không thể để cho Nhị hoàng huynh cùng Bát hoàng huynh bọn họ biết, không đúng, bọn họ chẳng mấy chốc sẽ biết, bây giờ... chúng ta cần tiên phát chế nhân.
- Không sai, nếu như người nướng cánh gà kia, chính là Tạc Thiên Bang Từ Khuyết, chúng ta phải lôi kéo trước một bước.
Thất công chúa gật đầu nói.
Nhưng nàng vừa nói đến, sắc mặt của vài tên hoàng tử lập tức liền trở nên hơi quái lạ.
- Thất Hoàng muội, ngươi là nói... Lôi kéo Từ Khuyết kia?
Tam Hoàng Tử không hiểu nói.
Những hoàng tử khác cũng tỏ vẻ mê hoặc, nghi ngờ nói:
- Vì sao phải lôi kéo hắn? Việc này không thể làm!
- Đúng vậy Thất Hoàng muội, như lời ngươi nói, hắn tiêu diệt Lang Kiếm Tông Kiếm Thần Chi Tử, còn có một vị Trưởng lão, nếu như lôi kéo hắn, chẳng phải là trực tiếp đối địch với Lang Kiếm Tông?
- Không chỉ như vậy, ngươi vừa mới nói hắn còn giết không ít người, nếu bây giờ chúng ta lôi kéo hắn, nhất định sẽ đối nghịch cùng các đại tông phái gia tộc, chuyện này đối với Tam hoàng huynh đến lúc tranh cướp vị trí Thái tử, là cực kỳ bất lợi.
- Mấy vị hoàng huynh nói không sai.
Thất công chúa cười nhạt một tiếng, nhẹ giọng nói:
- Tuy rằng hắn đắc tội với nhiều người như vậy, nhìn như cả thế gian đều là kẻ địch, cùng đường mạt lộ! Nhưng các ngươi đã nghĩ tới hay chưa, bên dưới loại bước ngoặt này, vì sao hắn còn dám tới Hoàng thành? Đồng thời rêu rao như vậy, hiển nhiên là không sợ bị đuổi giết!
Lời này vừa nói ra, vài tên hoàng tử lập tức ngẩn ra.
Thất công chúa tiếp tục nói:
- Tình huống như thế, bình thường cũng chỉ có hai loại khả năng! Hoặc là người kia là người điên, hoặc là... là bởi vì hắn hoàn toàn chắc chắn có thực lực, sau lưng có lai lịch lớn.
Vài tên hoàng tử nghe thấy vậy, đều im lặng, suy nghĩ.
- Thất Hoàng muội, ngươi nói tiếp đi!
Tam Hoàng Tử nhìn về phía công chúa, chân thành nói.
- Tam hoàng huynh, ta ngược lại cảm thấy, ngươi có thể mượn cơ hội lôi kéo người này. Dù sao bây giờ dưới loại thế cuộc này, cùng với không có phần thắng chút nào đi theo những hoàng huynh khác tranh cướp sự giúp đỡ của Lang Kiếm Tông cùng các đại tông phái, chẳng bằng... buông tay một kích.
Thất công chúa nói xong, sắc mặt của vài tên hoàng tử ở đây đều ngưng lại.
Tuy nói bọn họ hiểu rất rõ vị hoàng muội này, cực kỳ thông tuệ, lại vô cùng lớn mật.
Nhưng không nghĩ tới, lại lớn mật đến trình độ như thế này, lại chỉ vì một lời đồn đại, đã muốn đem hết thảy tiền đặt cược, đặt ở trên người một thiếu niên không rõ lai lịch, lại gây thù hằn vô số.
Buông tay một kích?
Theo Tam Hoàng Tử xem ra, y cảm thấy mình tựa hồ còn chưa tuyệt vọng đến trình độ như thế.
- Thất hoàng muội, ý nghĩ này của ngươi có chút cực đoan rồi.
Tam Hoàng Tử lắc lắc đầu, ngưng trọng nói:
- Vạn nhất chúng ta đánh cược sai, đó là triệt để thất bại thảm hại. Hơn nữa... Ta thực sự không nghĩ ra, ngoại trừ Thiên Hương Cốc cùng Vấn Đạo Phái, còn có thế lực nào là có thể cường thịnh bằng Lang Kiếm Tông.
- Tam hoàng huynh, những năm này ta ở bên ngoài du lịch, học được một cái đạo lý, chính là sơn ngoại hữu sơn, nhân ngoại hữu nhân. Mặc dù Lang Kiếm Tông ở ngũ quốc chúng ta rất mạnh, nhưng mà ở hải ngoại, chung quy cũng chỉ là một tiểu tông phái mà thôi.
- Ngươi là nói... Từ Khuyết kia, khả năng đến từ hải ngoại?
- Ta không xác định.
Thất công chúa nhàn nhạt lắc đầu, ánh mắt hơi lấp loé, xuyên thấu qua cửa sổ, nhìn kỹ đường phố xa xa.
Đám hoàng tử còn lại cũng đều im lặng, chỉ có tên thái giám kia quỳ trên mặt đất, cả người đổ mồ hôi lạnh.
Từ chuyện vừa nãy Thất Công Chúa nhắc tới sự tích về Tạc Thiên Bang Từ Khuyết, gã liền suýt nữa bị doạ điên rồi.
Tên kia, thì ra mạnh như vậy, mình vừa rồi chẳng phải là suýt chút nữa đã chết?
Nghĩ đến câu "Nếu không phải là có đứa nhỏ ở đây" kia của Từ Khuyết, thái giám này lập tức lại không nhịn được nghĩ đến mà sợ hãi, thậm chí tràn ngập cảm kích đối với đứa nhỏ kia.
Gã đường đường là đại nội thái giám bên trong hoàng cung, lại được một đứa bé cứu mạng, chuyện này làm sao xem cũng có cảm giác buồn cười, thế nhưng giờ nhớ tới lại thấy nghĩ mà sợ.
- Như vậy đi, chúng ta cùng đi xuống, tận mắt kiến thức Tạc Thiên Bang Từ Khuyết kia, đến cùng có lai lịch gì! Cùng với việc ở đây suy đoán lung tung, không bằng... Tự mình đi, tìm hiểu ngọn ngành!
Lúc này, Tam Hoàng Tử đột nhiên đứng lên nói rằng.
- A?
Thái giám vừa nghe thấy thế, thân thể đột nhiên run run một cái, mặt cắt không còn hột máu, trực tiếp sợ vãi tè rồi.
Chuyện này... Lần này làm sao bây giờ?
Thân phận của mấy vị hoàng tử tôn quý cỡ nào, sao có thể đi tới con phố đó?
Hơn nữa, thiếu niên kia nếu là Tạc Thiên Bang Từ Khuyết trong miệng Thất công chúa, một kẻ hung ác như vậy, mình mới vừa rồi còn mắng hắn, nếu bây giờ lại trở về, chẳng phải là tự tìm đường chết sao?
Chuyện này... Chuyện này thực sự quá nguy hiểm rồi!
- Tiểu Lý Tử, ngươi kêu cái gì thế? Mau mau lên dẫn đường, cùng bổn hoàng tử đi một chuyến!