Chương 343: Ta Là Người Nhị Hoàng Tử Phái Tới
Kiểm tra đồng hồ nước là cái quỷ gì?
Vài tên thái giám đang sững sờ, sau đó cũng bình tĩnh lại, dù sao người trong cung không nói như vậy.
- Đây là tẩm cung của Nhị Hoàng Tử điện hạ, những người không liên quan không được xông loạn, đi nhanh đi!
Một tên thái giám có thân phận lên tiếng, trầm giọng quát.
Từ Khuyết đứng ở ngoài cửa, lông mày hơi nhíu, cười nói:
- Tại hạ phụng mệnh của Nhị Hoàng Tử điện hạ đến, giúp đỡ mấy vị thu dọn đồ đạc.
- Cái gì?
Vài tên thái giám lần thứ hai sững sờ.
Nhị Hoàng Tử điện hạ lại phái người ngoài đến giúp đỡ?
Không đúng, việc này khẳng định không đúng.
Lúc này, lão thái giám cầm đầu hồ nghi nói:
- Nhị Hoàng Tử điện hạ cũng không nói chúng ta phải thu dọn đồ gì, ngươi là người phương nào?
Từ Khuyết nhất thời liền vui vẻ.
Không bảo các ngươi thu dọn đồ đạc?
Mở mắt nói mò à, bản bức vương đứng ở bên ngoài đều nghe rõ ràng đấy.
Hắn nín cười ý, thấp giọng nói:
- Tại hạ mang nhẫn trữ vật đến, để thu lấy những trân bảo kia, nếu mấy vị không tin cũng không sao, nhưng sau này nếu điện hạ trách tội xuống... Tại hạ không có cách nào đâu.
Vài tên trong phòng nghe thấy lời này, đều bị doạ nhảy dựng lên.
Chẳng lẽ thực sự là người được Nhị Hoàng Tử điện hạ phái tới ?
- Lưu tổng quản, làm sao bây giờ?
Mấy tên thái giám hai mặt nhìn nhau, không quyết định được.
Lão thái giám Lưu tổng quản cầm đầu, rất có kinh nghiệm, trầm ngâm nói:
- Lời người này nói, nghe không giống như làm bộ! Nhị Hoàng Tử điện hạ cũng rõ ràng mấy người chúng ta không thể mang đi nhiều đồ vật như vậy, vì thế nên phái người mang nhẫn trữ vật lại đây, cũng không phải không thể.
- Đúng rồi, chúng ta có thể kiểm tra nhẫn trữ vật hắn mang đến trước, nếu thật sự là chiếc nhẫn của Nhị Hoàng Tử điện hạ, thì việc này hắn không phải giả rồi.
- Các ngươi cứ tiếp tục thu dọn đồ vật đi, ta đi mở cửa.
Mấy người thương lượng đơn giản một phen, quyết định xem nhẫn trữ vật mà Từ Khuyết mang đến trước.
"Kẹt kẹt!"
Một thái giám cảnh giác mở cửa ra, nhìn Từ Khuyết đứng ngoài phòng, hơi run run, thầm hỏi sao lại là một thiếu niên?
Từ Khuyết giơ lên nhẫn trữ vật trong tay, vẻ mặt nghiêm túc nói:
- Đây là nhẫn tữ vật của Nhị Hoàng Tử điện hạ, không giả được, bên trong còn có xiêm y bình thường Nhị Hoàng Tử điện hạ mặc, nếu không tin, các ngươi có thể tự mình tra kiểm tra.
Ánh mắt vài tên thái giám đều quét tới, sau đó trở nên động dung.
- Thực sự là nhẫn trữu vật của điện hạ.
- Mặt trên viên Hắc Diệu Thạch này có khắc tên Nhị Hoàng Tử điện hạ.
- Hơn nữa còn có khí tức của điện hạ, nhẫn này là hàng thật, đúng là của điện hạ.
Mấy người lập tức buông bỏ nghi ngờ đối với Từ Khuyết, thi nhau chắp tay cười nói:
- Tiểu huynh đệ, vừa nãy nếu chúng ta có đắc tội, xin ngươi thứ lỗi.
- Không sao không sao, mọi người đều làm việc cho Nhị Hoàng Tử điện hạ, ta hiểu các ngươi. Nhìn thấy các ngươi làm việc cẩn thận như thế, ta cũng cảm thấy vui mừng thay Nhị Hoàng Tử điện hạ.
Từ Khuyết cũng chắp tay cười nói, lập tức rút ngắn khoảng cách với vài tên thái giám.
Sau đó hắn lại nói bừa mấy câu, nói Hoàng Thượng biết Nhị Hoàng Tử điện hạ ẩn giấu trân bảo, chuẩn bị phái người đến kiểm tra, vì thế hiện tại phải mau chóng dời đi vật sở hữu.
Mấy người vừa nghe, nhất thời cũng gấp.
Chẳng trách Nhị Hoàng Tử lại phát tới mật lệnh khẩn cấp như vậy, hóa ra là Hoàng Thượng muốn phái người lại đây.
- Nhanh, mau mau chuyển!
- Nhưng nhẫn trữ vật của Nhị Hoàng Tử điện hạ cũng không chứa được nhiều đồ như vậy, những đồ trong mật thất ít nhất cũng cần vài cái nhẫn trữ vật.
Hai tên thái giám phát sầu nói.
Từ Khuyết vung tay lên:
- Không sao, Nhị Hoàng Tử điện hạ giao cho ta rất nhiều nhẫn trữ vật, mọi người mau dọn đồ vật đi, cần phải tạo nên dáng vẻ nghèo rớt mồng tơi để cho Hoàng Thượng xem.
- Hóa ra Nhị Hoàng Tử điện hạ đều đã chuẩn bị thỏa đáng, quá tốt rồi!
Mấy người nghe xong nhất thời mừng lớn, mừng rỡ vô cùng, bắt đầu di chuyển vật phẩm quý giá trong tẩm cung.
Từ Khuyết đứng một bên chỉ huy.
- Bên này bên này, đúng, tất cả vật đáng tiền, chúng ta đều phải mang đi.
- Sứ Thanh Hoa chuyển tới!
- Ồ, đây là cái gì? Cái bô? Bô bằng ngọc? Cái này thì không cần, mùi quá thúi!
- Những chậu hoa kia cũng thu lại, đúng, đều thu lại, chúng ta nhất định phải để Hoàng Thượng biết, Nhị Hoàng Tử điện hạ chính là người nghèo rớt mồng tơi, ngay cả chậu hoa cũng không nuôi nổi, là một người vô cùng cần kiệm, ái quốc yêu dân.
Từ Khuyết vội vàng chỉ huy, bận bịu trước sau cướp đoạt tất cả đồ vật trong tẩm cung.
Lúc này, một thái giám từ trong mật thất đi ra, cẩn thận từng li từng tí nâng một cái hộp, để ở một bên, tựa hồ như không muốn để Từ Khuyết nhìn thấy.
Nhưng ánh mắt Từ Khuyết vốn rất tinh, lập tức tập trung vào tên thái giám này.
Tên thái giám chết bầm này nhìn khẩn trương như thế, khẳng định là vật tốt.
Nếu là thứ tốt, đương nhiên không thể bỏ qua...
- Đứng lại, ngươi cầm vật gì đấy, ta xem một chút! Đừng giấu, nếu Nhị Hoàng Tử điện hạ có thể giao nhẫn trữ vật cho ta, chẳng lẽ các ngươi còn không tin ta sao? Yên tâm đi, mọi người đều là người mình, không cần giữ bí mật!
Từ Khuyết nói một hồi, mới lấy được hộp kia từ trong thái giám.
Kết quả hắn vừa mở ra, trong nháy mắt liền há hốc mồm.
Bên trong một đống vải nhỏ màu sắc rực rỡ, trên đó còn toả ra một mùi thơm ngát nhàn nhạt.
- Ta kháo, đây là thứ gì thế? Cái yếm? Tại sao có thể có nhiều yếm như vậy? Ngươi nói cái gì? Đây là Thái hậu? Khặc khặc, thu lại mau, bỏ vào đây này!
Từ Khuyết phát hiện ra chuyện ghê gớm, tam quan suýt chút nữa đều sụp đổ.
Nhị Hoàng Tử này biến... thái, lại còn có loại sở thích đáng sợ này, lén lút sưu tầm yếm của Thái hậu.
Nếu không phải do thái giám lấy từ trong mật thất ra, hắn còn không phát hiện bí mật lớn này.
- Lần này có trò hay rồi.
Khóe miệng Từ Khuyết giương lên, tiếp tục vơ vét.
Đối với lần "Xét nhà" này, một chút tỗi lỗi Từ Khuyết cũng không có.
Tuy rằng Trang Bức và hô hấp quan trọng như thế, thế nhưng xưa nay Từ Khuyết sẽ không tùy tiện Trang Bức, cũng sẽ không tùy tiện bắt nạt một người tốt.
Trước khi đến hắn đã tìm hiểu dân ý một phen, biết Nhị Hoàng Tử này luôn luôn không được lòng dân, cả ngày chỉ biết nghĩ đủ biện pháp cướp đoạt mồ hôi nước mắt của nhân dân, tàng trữ của cải trân bảo, chính là để tranh đoạt ngôi vị hoàng đế.
Quả nhiên đến tẩm cung này, đồ tốt mà Nhị Hoàng Tử trữ đúng là không ít.
Vì thế đối với loại hoàng tử đen tối này, Từ Khuyết sẽ không khách khí với y, nếu đã đến Tàng Bảo khố của y rồi, đương nhiên phải thực hành chính sách "Chuyển sạch, lừa sạch, trộm sạch".
...
Mấy người trong tẩm cung đều bận tối mày tối mặt, sau khi Từ Khuyết chứa đầy đồ vào nhẫn trữ vật, lại gọi ra hệ thống, đem tất cả đồ vật tới trong kho trữ vật trong hệ thống.
Từ khi hệ thống thăng cấp đến phiên bản 3.0, không gian trữ vật đã lớn đến mức kinh người, đừng nói chỉ chứa ít đồ này, cho dù cầm toàn bộ vật trong tẩm cung cất vào cũng không có vấn đề gì.
Nhưng Từ Khuyết nhận mình là một người có điểm mấu chốt, mang đi toàn bộ tẩm cung nhất định sẽ kinh động quá nhiều người, vì thế tạm thời không chuyển cung điện.
Đúng, tạm thời không chuyển!