Tối Cường Trang Bức Đả Kiểm Hệ Thống

Chương 348: Thiêu Kiêu Tập Hợp

Chương 348: Thiêu Kiêu Tập Hợp
- Trời ạ, đây là pháp quyết gì?
- "Quá mạnh mẽ, hỏa diễm màu đen hóa thành cánh, quả thực là quá khủng bố!
- Chẳng lẽ là người của Hỏa Nguyên Quốc?
- Xem phương hướng của hắn, hẳn là cũng đi tới Hoàng Lăng thí luyện.
- Chúng ta mau theo, nhìn xem đến cùng là vị mãnh nhân nào.
- Ta vừa rồi nhìn thấy bóng lưng, tựa hồ giống như là thiếu niên buổi tối ngày hôm ấy nướng cánh gà.
- Đi, mau mau đi xem xem...
Rất nhiều tu sĩ đều tăng nhanh tốc độ, có người ngự kiếm mà đi, có người điều động thần câu, nhanh chóng hướng phía Hoàng Lăng chạy đi.
...
Cùng lúc đó, ở ngoài lối vào Hoàng Lăng, người đã đông nghìn nghịt.
Ngoại trừ người tới tham gia Hoàng Lăng thí luyện, có nhiều tu sĩ cũng tới xem trò vui, xung quanh còn có vô số cấm vệ canh gác, duy trì trật tự.
Hiển nhiên trận Hoàng Lăng thí luyện ngày hôm nay vô cùng quan trọng.
Tất cả mọi người đều rõ ràng, trận thí luyện này liên quan đến mấy vị hoàng tử tranh cướp vị trí Thái Tử, đến lúc đó tình cảnh nhất định sẽ rất kịch liệt, có thể sẽ xảy ra bất trắc, vì thế trong cung điều ra rất nhiều cấm vệ đến đây, chính là để tránh khỏi hoặc giảm thiểu thương vong.
Mà trận Hoàng Lăng thí luyện năm nay, khả năng cũng là một trận chiến từ trước tới nay, đồng thời cũng là một trận đặc sắc nhất.
Vài tên hoàng tử tranh cướp vị trí Thái Tử, bọn họ đều bỏ ra đánh đổi rất lớn, từng người mời tới thiên kiêu có tiếng tăm mười phần, tạo thành đoàn đội, tổ hợp thí luyện.
Dựa theo quy tắc, bên trong đoàn đội chỉ cần có một người qua ải, liền coi như toàn bộ đoàn đội thành công.
Vì thế bên trong mỗi đoàn đội, cơ bản đều có một hai tên thiên kiêu tinh anh am hiểu đối phó với một cửa ải nào đó.
Có am hiểu điều động thần câu, có am hiểu luyện chế pháp khí, những thiên kiêu này ngày thường chỉ nghe kỳ danh, không mấy khi thấy mặt, bây giờ mỗi một người đều xuất hiện ở ngoài Hoàng Lăng, có thể nói là tinh anh tập trung.
- Mau nhìn, đó là người được xưng đệ nhất thiên hạ thần câu vương, danh hào Trương Câu Vương, kỹ thuật điều động thần câu hầu như là đăng phong tạo cực!
- Trời ơi, không nghĩ tới Trương Câu Vương đều đến rồi, hơn nữa cùng Nhị Hoàng Tử đứng chung một chỗ, nói vậy là y đến giúp đỡ Nhị Hoàng Tử rồi.
- Chờ đã, các ngươi xem Bát Hoàng Tử bên kia.
- Đậu phộng, chính là là thần câu chi quỷ Tề Vân Phi, làm sao y cũng tới rồi?
- Tên này có thần hồn vô cùng cường hãn, có người nói kỹ thuật điều động thần câu, không kém Trương Câu Vương chút nào.
- Chuyện đó tính là gì? Các ngươi xem Đại Hoàng Tử bên kia cũng tới một vị mãnh nhân.
- Híttt... đệ nhất thiên tài của Linh Bảo Các, Cao Kiều Giới!
- Thần câu của tên này là thần câu tốt nhất toàn bộ Kim Nguyên Quốc, nghe nói là trấn các chi bảo của Linh Bảo Các, nếu y đến, những người khác còn so thế nào?
- Xem ra cửa thí luyện thứ nhất này đều ngọa hổ tàng long, đáng giá chờ mong.
Mọi người liên tục kinh ngạc thốt lên, phát hiện càng ngày càng nhiều thiên kiêu tinh anh thanh danh truyền xa, bọn họ đều kích động không thôi.
Thế nhưng rất nhanh, cũng có người chú ý tới Tam Hoàng Tử bên kia, không khỏi bắt đầu nghi hoặc.
- Các ngươi xem người bên phía Tam Hoàng Tử, tựa hồ cũng không có khả năng ứng phó được cửa thứ nhất.
- Nghe nói Tam Hoàng Tử tìm Tạc Thiên Bang Từ Khuyết hỗ trợ, có người nói thực lực điều động thần câu của tên kia cũng rất mạnh, hơn nữa còn có một cái thần câu có thể biến hình.
- Nhưng tên kia không phải đã mất tích sao? Mấy ngày nay Tam Hoàng Tử cùng Thất Công Chúa đều không có cách nào tìm tới tung tích của hắn.
- Xem ra Tam Hoàng Tử lần này bị thiệt thòi rồi.
- Đúng rồi, tuy nói mỗi một cửa đều có tiêu chuẩn cố định có thể đi vào Hoàng Lăng, nhưng mà lần này quan hệ đến việc tranh cướp vị trí Thái Tử, đều dựa theo thứ tự mỗi một cửa để tích lũy điểm, người cuối cùng đạt điểm cao nhất, chính là Thái Tử.
- Haizz, xem ra Tam Hoàng Tử lần này là không chiến đã thất bại rồi.
Rất nhiều người đều lắc đầu.
Cửa ải này nếu như bỏ qua cơ hội lấy điểm số tốt, vậy cửa đằng sau liền rất khó lại đoạt về rồi, đến lúc đó vị trí Thái Tử, chỉ sợ cũng không còn liên quan đến Tam Hoàng Tử nữa!
Mà đám người Tam Hoàng Tử cùng Thất Công Chúa giờ khắc này cũng lo lắng như bị lửa đốt.
Hai ngày này, bọn họ tìm Từ Khuyết ròng rã hai ngày, nhưng không ai biết tung tích của hắn ở đâu.
Có người nói một lần cuối cùng thấy hắn qua lại, là ở trong hoàng cung bắt một tên thái giám, nhưng sau đó tung tích lại hoàn toàn không có.
- Cái tên này... Đến cùng chạy đi đâu rồi?
Tam Hoàng Tử lo lắng nói.
Hai ngày nay y nghe Thất Công Chúa kiến nghị, triệt để đem hi vọng đánh cược ở trên người Từ Khuyết, vận dụng quyền lực đối kháng cùng Lang Kiếm Tông.
Cũng bởi vì như vậy, lệnh truy nã của Lang Kiếm Tông đối với Từ Khuyết mới không đến Hoàng thành nhanh như vậy.
Nhưng bây giờ Từ Khuyết biến mất rồi, việc này làm y vô cùng sốt ruột, có loại cảm giác tiền mất tật mang.
Đôi mi thanh tú của Thất Công Chúa cũng nhíu chặt, trong mắt tràn đầy lo lắng.
Nàng nhẹ giọng nói: "Dựa theo thám tử báo, Từ công tử tiến vào hoàng cung tựa hồ là ác chỉnh Nhị hoàng huynh một cái, ngày đó không ít người đều nghe thấy Nhị hoàng huynh ở trong tẩm cung rít gào. Đáng tiếc tin tức bị phong toả, không người nào biết phát sinh chuyện gì.
- Lẽ nào... Từ Khuyết đã chịu độc thủ của Nhị hoàng huynh?
Một tên hoàng tử kinh ngạc nói.
Thất công chúa khẽ lắc đầu:
- Hẳn là sẽ không, lấy thực lực của Từ công tử, không thể vô thanh vô tức bị bắt như thế.
- Vậy hắn đi đâu đây? Chẳng lẽ thu chỗ tốt của những người khác rồi, cố ý không xuất hiện?
Một hoàng tử khác hồ nghi nói.
Nội tâm của mấy người cũng lập tức chìm xuống, đây mới là chuyện mà bọn họ lo lắng nhất.
Nhưng Thất Công Chúa lại hết sức bình tĩnh, trầm giọng nói:
- Bằng vào hiẻu biết của ta đối với Từ công tử, hắn không giống loại người như vậy.
- Thất Hoàng muội, ngươi mới cùng hắn trò chuyện qua mấy lần, sao có thể dễ dàng tin hắn như thế đây?
- Đúng rồi, cái gọi là biết người biết mặt nhưng không biết lòng, Từ Khuyết này khẳng định không đơn giản như ngươi nghĩ đâu.
- Xem con chó bên cạnh hắn kia liền biết, chó kỳ hoa tất có chủ kỳ lạ, con chó kia hai ngày nay khắp nơi gây sự, nháo xong liền chạy, náo Hoàng thành đến xấu xa bẩn thỉu.
Vài tên hoàng tử lắc đầu nói, cho rằng lựa chọn để Từ Khuyết hỗ trợ, chính là một chuyện sai lầm.
Tam Hoàng Tử cũng khẽ thở dài một cái, nếu Từ Khuyết không đến, y lần này sẽ thua lớn.
Thất Công Chúa cũng bị vài tên huynh trưởng nói tới có chút á khẩu không trả lời được, trên thực tế trong lòng nàng cũng vô cùng thấp thỏm.
Dù cho nàng tin tưởng Từ Khuyết, nhưng thế gian rất nhiều chuyện đều chỉ xem kết quả, nếu ngày hôm nay Từ Khuyết lỡ hẹn, nàng chẳng khác nào là hại Tam Hoàng Huynh mất đi hi vọng tranh cướp vị trí Thái Tử.
"Ầm ầm!"
Nhưng mà, đúng lúc này, một tiếng sấm rền, đột nhiên từ trên vòm trời nổ vang, kinh động mọi người ở đây.
Mọi người đều ngẩng đầu nhìn lại, chỉ thấy một bóng người, sau lưng mang theo một đôi cánh lửa to lớn mười mấy trượng, dưới chân điều động lôi điện, đang ngang trời bay tới.
Chính là Từ Khuyết!
Khí thế của hắn bàng bạc, anh tư thần võ, bóng người tiêu sái, trong nháy mắt tác động nội tâm của vô số nữ tu ở đây.
Thất công chúa cũng hơi choáng váng, sau đó nhẹ nhõm nở nụ cười, triệt để thở phào nhẹ nhõm.
Nàng vẫn mang khăn che mặt như trước, không nhìn thấy dung mạo, nhưng có thể nghe thấy nàng nhẹ nhàng nở nụ cười, nói ra:
- Hắn rốt cục đến rồi.
"Ầm!"
Dưới một tiếng vang thật lớn, Từ Khuyết giống như một viên sao băng lôi điện, rộng rãi từ trên trời giáng xuống, tầng tầng rơi xuống đất.
Tất cả mọi người đều trở nên động dung.
Loại phương thức ra trận này, quả thực thô bạo lăng nhân, quá chấn động khiến người sợ hãi.
Như muốn dùng một chữ để khái quát, vậy thì chính là quá soái.

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất