Chương 355: Chúng Ta Lại Nợ Từ Thiếu Hiệp Một Lời Xin Lỗi
Tiếp tục trận thí luyện này?
Mọi người ở đây vừa nghe thấy vậy, lập tức liền sửng sốt.
Tên này là bị choáng váng rồi sao?
Tất cả mọi người đều cảm thấy, hoặc là chính mình nghe lầm, hoặc chính là Từ Khuyết bị điên rồi.
Hoàng Thượng cho cơ hội thí luyện một lần nữa, đổi là người bình thường nghe xong, đến cảm thấy là vinh hạnh lớn lao cùng ngạc nhiên mừng rỡ, nhưng hắn lại không muốn?
- Xong, tiểu tử này khẳng định vừa rồi đã bị va tới choáng váng.
- Không, hắn không ngốc, hắn rất là thông minh.
- A, lời này có ý gì?
- Như thế mà ngươi cũng không hiểu sao? Tên này chắc chắn là cảm thấy không thể thắng, cho nên muốn mượn cơ hội này, danh chính ngôn thuận thua trận!
- CMN, hắn cũng quá tâm cơ rồi!
...
Rất nhiều người đều kinh hãi nghị luận ầm ĩ, cuối cùng giống như là nhìn ra Từ Khuyết là muốn thừa cơ hội này để thua trận thí luyện này, lập tức tỏ vẻ xem thường nhìn về phía Từ Khuyết.
Mà mấy người Tam Hoàng Tử cùng Thất Công Chúa cũng há hốc mồm.
Nguyên bản nghe thấy Hoàng Thượng nói sẽ cho Từ Khuyết cơ hội thi đấu lại, đánh đổi cũng chỉ là trừng phạt 100 trượng mang tính chất tượng trưng mà thôi.
Nhưng kết quả là tên này lại còn nói phải tiếp tục trận thí luyện này.
Đại ca, người ta cũng đã gần đến giữa sườn núi rồi, ngươi còn tiếp tục cái khỉ gì nữa?
- Tiểu tử này đến cùng là muốn giở trò quỷ gì?
- Xong, ta đoán hắn khẳng định là không muốn chịu 100 côn trượng kia, vì thế tình nguyện thua cuộc cũng không muốn chịu bị đánh.
- Tên này thực sự là quỷ nhát gan, 100 côn trượng đối với hắn mà nói, căn bản chỉ như gãi ngứa mà thôi, hắn sợ cái gì!
Vài tên hoàng tử tỏ vẻ lo lắng, quan hệ của bọn họ với Tam Hoàng Tử là thân cận nhất, Vì thế vẫn luôn là phe phái của Tam Hoàng Tử, hi vọng Tam Hoàng Tử có thể đoạt được vị trí Thái Tử!
Nhưng bây giờ ngay ở cửa thứ nhất, liền bị Từ Khuyết gây ra phiền toái, vạn nhất liền mười người đứng đầu đều không lấy được, những cửa ải sau thì coi như Tam Hoàng Tử toàn bộ đoạt được hạng nhất, cũng không có cách nào thắng được vị trí Thái Tử.
- Thất muội, ngươi nói hắn đến cùng là muốn làm cái gì? Chẳng lẽ là có kế hoạch gì đó sao?
Tam Hoàng Tử bình tĩnh nói!
Dù sao vừa nãy y cũng có thể thấy, Từ Khuyết là muốn thắng, nếu không phải bị Nhị Hoàng Tử ra tay ngăn cản, cửa ải này Từ Khuyết hoàn toàn có cơ hội bắt lấy vị trí số một.
Nhưng tình huống bây giờ như thế, Từ Khuyết lại tiếp tục dự thi, đừng nói là người thứ nhất, có thể ở trong vòng một canh giờ chạy xong toàn bộ hành trình hay không rất khó nói.
- Ta... Ta cũng không biết nữa!
Thất Công Chúa vào lúc này cũng lộ ra vẻ hoang mang, hoàn toàn không đoán ra Từ Khuyết đến cùng là muốn làm cái gì.
Tam Hoàng Tử hơi dừng lại một chút, cuối cùng lắc lắc đầu:
- Thôi, trước tiên yên lặng xem tình hình đi, thần câu của bên Nhị hoàng huynh cũng đã bị phá huỷ, y nhất định sẽ yêu cầu thi đấu lại.
...
Đúng như dự đoán, Nhị Hoàng Tử vừa nghe thấy Từ Khuyết nói phải tiếp tục thí luyện, lập tức liền cuống lên, lúc này hướng Kim Hoàng hô:
- Phụ hoàng, nhi thần đã biết sai, hy vọng có thể một lần nữa thí luyện, đồng thời bảo đảm tuyệt đối sẽ không ra tay quấy rầy nữa.
- Một lần nữa thí luyện cái rắm! Ngươi làm như vậy, có công bằng đối với những khác người không?
Từ Khuyết lúc này trừng mắt lên, nghĩa chính từ nghiêm nói:
- Thí luyện quan trọng như vậy, ngươi nói thi đấu lại liền thi đấu lại sao, việc này là không tôn trọng đối với những người khác. Nếu như thí luyện, vậy thì phải bảo đảm công bằng công chính công khai, tuyệt không thể bởi vì ngươi là hoàng tử mà chó chuyện đặc thù được.
Nói đến đây, Từ Khuyết nhìn về phía Kim Hoàng, quang minh lẫm liệt nói:
- Hoàng Thượng, ta mãnh liệt khiển trách loại ý nghĩ ích kỷ này của Nhị Hoàng Tử. Trận thí luyện này phải tiếp tục tiến hành.
Ngươi nhìn, nhìn các đồng chí đang dự thi kia nỗ lực biết bao.
Đến bây giờ vẫn còn đang cắn chặt hàm răng nỗ lực, loại tinh thần kiên trì không buông tha ước mơ này, quả là khiến người ta cảm động! Nếu như bây giờ đột nhiên nói muốn thí luyện lại một lần nữa, bọn họ đều sẽ thất vọng biết bao? Vì thế việc tổ chức lại trận thi đấu này, tuyệt đối không thể!
Từ Khuyết tận tình khuyên nhủ khuyên.
Vào đúng lúc này, trên người hắn giống như có một luồng thánh quang, bao phủ thế gian.
Tất cả mọi người ở đây đều há hốc mồm.
Thì ra tên này... là sợ nếu thí luyện một lần nữa sẽ không công bằng đối với những người khác.
Mà nói thế cũng rất có đạo lý, thời điểm như thế này lại bắt đầu thí luyện lại từ đầu, đối với những người khác xác thực là rất không công bằng.
Dù sao thí luyện đều đã tiến hành một lúc rồi, thần hồn của rất nhiều tu sĩ đều tiêu hao không ít, không thích hợp thí luyện lại một lần nữa.
Nhưng mà... tên này lúc nào trở nên tốt như vậy?
Chuyện này không giống như tác phong của hắn.
- Chẳng lẽ là chúng ta hiểu lầm Từ thiếu hiệp?
- Trước đây ta cảm thấy hắn là một tên vô sỉ, nhưng bây giờ, tại sao đột nhiên cảm thấy hắn mới thật sự là người tốt?
- Đúng rồi, loại lòng dạ đại nghĩa vô tư này, thử hỏi ở đây có ai có thể làm được?
- Xem ra chúng ta thật sự nhìn lầm Từ thiếu hiệp, kỳ thực hắn là người tốt chân chính.
- Chúng ta vừa rồi còn cười nhạo hắn, thực sự là không đúng rồi!
- Không sai, chúng ta lại nợ Từ thiếu hiệp một lời xin lỗi... Hả? Tại sao lại nói tới đây?
- Từ thiếu hiệp, xin lỗi!
- Từ thiếu hiệp, xin lỗi!
Lập tức, bên trong ngọn núi ở Hoàng Lăng, càng ngày càng nhiều tu sĩ la lớn, chân thành xin lỗi Từ Khuyết.
Lúc này bọn họ đều bị loại lòng dạ này của Từ Khuyết chinh phục.
Ở trong Tu Tiên giới lãnh khốc vô tình này, thật vất vả mới xuất hiện một người tốt, thực sự rất dễ dàng khiến người ta cảm động.
Mọi người lập tức cảm thấy Từ Khuyết trước mắt mới là một luồng gió mát trong Tu Tiên giới.
...
Ding, chúc mừng kí chủ Từ Khuyết Trang Bức thành công, thu được 230 điểm Trang Bức!
Ding, chúc mừng kí chủ Từ Khuyết Trang Bức thành công, thu được 260 điểm Trang Bức!
Ding, chúc mừng kí chủ Từ Khuyết trang một cái "Vô sỉ" bức, đặc biệt khen thưởng 800 điểm Trang Bức!
...
Lúc này, trong đầu Từ Khuyết đã liên tiếp vang vọng lên âm thanh thông báo của hệ thống.
Trong lòng hắn mừng rỡ nở hoa, trên mặt vẫn mang theo vẻ đàng hoàng trịnh trọng, hướng mọi người chắp tay nói:
- Các vị khách khí, tại hạ chỉ là làm chuyện nên làm, các ngươi không cần xin lỗi!
- Từ công tử! Chuyện này... Đây là vì sao? Lần thí luyện này là cuộc chiến then chốt quan hệ đến Tam hoàng huynh ta có thể cạnh tranh đến vị trí Thái Tử hay không. Vừa rồi phụ hoàng đưa ra ý cho thi đấu lại, cơ hội tốt như vậy, sao ngươi có thể...
Rốt cục, nhìn thấy hành động của Từ Khuyết, Thất Công Chúa cũng không nhịn được nữa, vội truyền âm cho Từ Khuyết, hy vọng có thể thừa dịp Kim Hoàng còn chưa thay đổi chủ ý, khuyên Từ Khuyết tiếp thu thí luyện một lần nữa.
Thế nhưng, Từ Khuyết căn bản cũng không đáp lại nàng, làm bộ giống như không nghe thấy truyền âm, hướng về Thất Công Chúa bên này tiện tiện nở nụ cười, thậm chí còn làm một cái "A" tư thế thắng lợi.
- Từ công tử...
- Từ công tử! Ngươi đang nghe chứ? Có thể nghe một lời của ta hay không?
- Từ công tử! Việc này không thể hồ đồ được...
...
Từ Khuyết im lặng không nói, càng làm cho lòng Thất Công Chúa loạn tùng phèo, cũng mặc kệ nhiều như vậy, vẫn không ngừng truyền âm cho Từ Khuyết.
Mà Từ Khuyết rốt cục không chịu nổi sự quấy nhiễu này, lúc Thất Công Chúa truyền âm lần thứ hai mươi bảy liền trả lời lại.
- Xin lỗi...
Đây là âm thanh của Từ Khuyết.
Vừa nghe đến âm thanh vang lên trong đầu, trong lòng Thất Công Chúa đầu tiên là vui vẻ, song khi nàng nghe rõ Từ Khuyết nói chính là "Xin lỗi", trong lòng nhất thời chìm xuống.
Xin lỗi?
Tại sao hắn nói xin lỗi đây? Lẽ nào...
Thất Công Chúa còn chưa kịp phản ứng lại, âm thanh của Từ Khuyết lại vang lên:
- Xin lỗi! Đối tượng mà ngài truyền âm không nằm trong vùng phủ sóng, xin truyền lại sau...