Chương 378: Thổ Mộc Hai Quốc Bị Trộm
Cấm vệ thám tử đem âm thanh ép đến thấp nhất, cẩn thận từng li từng tí một nói ra tất cả mọi chuyện của Từ Khuyết ở Hỏa Nguyên Quốc.
Kim Hoàng nghe xong triệt để bối rối.
Nhưng mà hai người cũng không biết, lúc bọn họ đang nói chuyện, Husky không biết lúc nào, đã lén lén lút lút trốn ở phía sau bọn họ, nghe thấy toàn bộ cuộc đối thoại.
Kim Hoàng không hề phát hiện, khó có thể tin nhìn cấm vệ hỏi:
- Ngươi là nói... Từ thiếu hiệp, vốn là phò mã của Hỏa Nguyên Quốc? Thế nhưng gặp phải Hỏa Hoàng ám hại, vì thế trở lại báo thù, còn đem phi tử, em gái cùng với con gái của Hỏa Hoàng đều...
- Đúng, thuộc hạ lấy tính mạng đảm bảo, chuyện này là chính xác trăm phần trăm.
Cấm vệ vô cùng kiên định nói.
Kim Hoàng nghe xong, lập tức im lặng.
Đồng thời, trong lòng ông ta ngược lại cũng âm thầm thở phào nhẹ nhõm.
Dù sao ông ta cũng không có làm ra chuyện gì có lỗi với Từ Khuyết, vì thế còn có thể duy trì trấn định.
Nhưng ánh mắt của ông ta lại không tự chủ được quét về phía trên đỉnh núi, rơi vào trên người Thất Công Chúa vẫn đi theo phía sau Từ Khuyết.
- Tiểu tử này, sẽ không phải là dụ Tiểu Thất bỏ trốn cùng hắn chứ?
Trong lòng Kim Hoàng có chút không yên.
Lúc này, một bóng đen đột nhiên đến gần, thấp giọng nói:
- Không sai không sai, bản thần tôn cũng lấy tính mạng đảm bảo, tiểu tử kia tuyệt đối có thể làm ra được việc này.
- Hả?
Kim Hoàng cùng thám tử lập tức sững sờ, tiếp đó biến sắc, bị Husky đột nhiên chui ra làm cho sợ hết hồn, đột nhiên lùi về sau một bước, kinh ngạc nhìn Husky hỏi:
- Ngươi... ngươi đến lúc nào?
Husky trừng con mắt gian giảo, như không có chuyện gì nói ra:
- Ta đến lúc nào không quan trọng, quan trọng chính là, các ngươi phải cẩn thận, tên Từ Khuyết kia tuyệt đối là một nhân vật nguy hiểm, nhìn ai người đó mang thai!
Nhìn ai người đó mang thai? Có cần khoa trương như vậy không? Lông mày của Kim Hoàng cùng thám tử đều không khỏi nhíu lại.
- Husky, xem ra ngươi lại muốn bị siết cổ.
Đột nhiên, âm thanh của Từ Khuyết truyền tới.
Husky lúc này biến sắc, liền muốn chạy đi.
Nhưng ngay sau đó, cái vòng cổ màu vàng trên cổ nó kia, trong nháy mắt kịch liệt thu nhỏ lại.
- Gào ~
Husky lập tức kêu thảm một tiếng, đầu lưỡi lệch qua bên mép, hai con ngươi trợn lên sắp rơi ra ngoài, trực tiếp "Ầm" một tiếng, ngã trên mặt đất lăn lộn.
- Gào, dừng... dừng tay!
- Bản thần tôn sai rồi!
- Thật sự sai rồi!
- Ta có tội!
- Ta không phải là người!
Husky kêu thảm thiết.
- Ây...
Kim Hoàng cùng thám tử đều bị một màn bất thình lình này làm cho có chút kinh ngạc.
Lại quay đầu nhìn về phía trên đỉnh núi.
Từ Khuyết vẫn đứng ở trên đỉnh núi, tùy ý gió lạnh thổi áo bào hắn, trong miệng đang thầm đọc pháp quyết, dùng sức dằn vặt Husky.
- Dám nói xấu ở sau lưng ta? Trước tiên niệm mười canh giờ đi.
Hắn hờ hững nói với Husky.
Mặt mũi Husky tràn đầy nước mắt, khóc thành chó, hô lớn:
- Đừng mà, ta sai rồi, vừa rồi là hai tên này trước tiên nói xấu ngươi, bản thần tôn nhất thời hồ đồ, mới thêm thắt vài câu. Hai người này mới là tội nhân cầm đầu.
Khóe miệng của Kim Hoàng cùng thám tử lập tức co giật.
Mẹ nó, con chó này quá vô sỉ rồi! Nên siết chết nó!
Từ thiếu hiệp siết quá hay!
...
Từ Khuyết vẫn tiếp tục đứng trên đỉnh núi, vừa hứng gió, vừa niệm pháp quyết giáo huấn Husky.
Đồng thời, âm thanh thông báo của hệ thống liên tiếp vang lên trong đầu.
Điểm Trang Bức của hắn lại tăng lên không ít, dĩ nhiên đem hơn một vạn điểm Trang Bức lúc trước dùng để thuê Iron Man, triệt để thu hồi về.
Hơn nữa, ở trong ánh mắt chấn động của mọi người, điểm Trang Bức của hắn còn đang không ngừng tăng lên.
Tất cả mọi người đều đối với chuyện hắn tiêu diệt Hỏa Hoàng, cảm thấy ngơ ngác cùng khó có thể tin, tâm tình tự nhiên thật lâu không cách nào bình tĩnh lại.
Mà dưới chân núi, Thái hậu bên trong thần câu, từ lâu đối với Từ Khuyết kinh động như gặp thiên nhân.
Trước đây nàng chỉ cảm thấy Từ Khuyết cũng chỉ là am hiểu điều động thần câu mà thôi.
Cũng không biết rằng một chuyến này đi xuống, Từ Khuyết cùng con chó kia, lại phá huỷ hết thảy cấm chế bên trong Hoàng Lăng.
Mà bây giờ, thám tử lại mang đến tin tức kinh người này.
Thiếu niên trẻ tuổi kia, đã giết chết Hỏa Hoàng.
Thái hậu khó có thể tin tưởng được chuyện như vậy, nhưng lại rất rõ ràng, thám tử mang về, cũng không thể là tin tức giả.
...
Lúc này, trên đỉnh núi.
Lại một tên thám tử đột nhiên "Phù phù" một cái, quỳ trên mặt đất, chắp tay nói ra:
- Hồi bẩm Hoàng Thượng, thuộc hạ từ Thổ Nguyên Quốc trở về... Cũng có chuyện quan trọng báo cáo, có quan hệ cùng Tạc Thiên Bang!
Một thám tử khác ở bên cạnh vừa nghe thấy thế, hơi sững sờ, cũng trực tiếp quỳ xuống đất, nói:
- Hồi bẩm Hoàng Thượng, thuộc hạ từ Mộc Nguyên Quốc trở về, cũng hỏi thăm được một tin tức có quan hệ với Tạc Thiên Bang!
- Ồ?
Kim Hoàng lập tức ngẩn ra, thủ đô của Thổ Nguyên Quốc cùng Mộc Nguyên có tin tức về Tạc Thiên Bang, chẳng lẽ là Tạc Thiên Bang hoạt động ở hai quốc gia này?
Nhưng mà Từ Khuyết ở trên đỉnh núi, cũng vừa hay nghe thấy hai tên cấm vệ thám tử kia nói, lập tức cũng kinh ngạc.
Chính mình cũng còn chưa đi Mộc Nguyên Quốc cùng Thổ Nguyên Quốc, làm sao hai người này còn có thể từ hai quốc gia xa xôi kia, hỏi thăm được tin tức của Tạc Thiên Bang?
Chẳng lẽ uy danh của Tạc Thiên Bang đã truyền khắp thiên hạ?
- Các ngươi hỏi thăm được cái gì?
Kim Hoàng cau mày hỏi.
Tất cả mọi người cũng bị đều bị hấp dẫn sự chú ý, đều đưa mắt nhìn sang.
Dù sao cũng là có quan hệ với Tạc Thiên Bang, rất nhiều người đều đối với bang phái của Từ Khuyết cảm thấy có hứng thú, muốn biết bang phái này đến tột cùng là có thành tựu gì.
Nhưng tin tức mà hai tên thám tử nói ra, lại để tất cả mọi người ở đây, bao gồm cả Từ Khuyết đều sững sờ.
Dựa theo lời bọn họ nói.
Mấy ngày nay, thủ đô của Thổ Nguyên Quốc cùng Mộc Nguyên Quốc phát sinh chuyện trộm cướp trọng đại.
Hoàng Lăng của hai quốc gia bị người đào thông, Thái Sơ Thổ Linh Thảo cùng với Thái Sơ Mộc Linh Thảo bên trong long mạch, trước sau trong vòng ba ngày, bị cùng một người đánh cắp.
Mà người này chính là Đoạn Cửu Đức tiếng xấu lan xa trong truyền thuyết kia!
- Đoạn Cửu Đức? Các ngươi xác định là y xuất hiện?
- Trời ạ, ta vẫn cho rằng đây chỉ là một lời đồn, không nghĩ tới thật sự có người này.
- Thật đáng sợ, trong đồn đãi, thực lực của người kia cực kỳ mạnh mẽ, nhưng lại ưa thích làm chuyện trộm gà bắt chó.
- Bên trong ngũ quốc, căn bản không ai có thể ngăn cản y!
Mọi người ở đây đều kinh ngạc thốt lên, so với nghe được chuyện Từ Khuyết tiêu diệt Hỏa Hoàng còn muốn chấn động hơn.
Dù sao Đoạn Cửu Đức trong truyền thuyết, quá mức kỳ hoa cùng mạnh mẽ, bọn họ đều rất khó tin tưởng thế gian thật sự sẽ có loại cao nhân kỳ hoa này.
Nhưng Từ Khuyết lại triệt để há hốc mồm rồi.
Đoạn Cửu Đức đào Thái Sơ Linh Thảo của Mộc Nguyên Quốc cùng Thổ Nguyên Quốc đi rồi?
Chuyện này... Chuyện này xử lý thế nào đây?
Ít đi hai cây linh thảo, làm sao phục sinh Tiểu Nhu được?
Từ Khuyết có chút khó có thể tiếp thu sự thực này.
...
Lúc này, Kim Hoàng lại nhíu mày, hỏi:
- Các ngươi không phải nói là hỏi thăm được tin tức liên quan tới Tạc Thiên Bang sao? Như thế nào lại liên quan tới Đoạn Cửu Đức rồi?
Thám tử vội vàng đáp:
- Hồi bẩm Hoàng Thượng, có người ở bên trong Hoàng Lăng phát hiện Đoạn Cửu Đức kia khắc xuống một hàng chữ. Y tự xưng là Tạc Thiên Bang Đoạn Cửu Đức, là sư phụ của Từ thiếu hiệp, hơn nữa còn nói... Nếu như Từ thiếu hiệp muốn lấy về những cây linh thảo kia, liền đi tìm y.
- Cái... Cái gì?
Tất cả mọi người lập tức ngây người như phỗng, hoàn toàn ngốc ở tại chỗ.
Đoạn Cửu Đức... lại là sư phụ của Từ thiếu hiệp?
Trời ạ, chuyện này không được rồi nha.
Chẳng trách cảm thấy Từ thiếu hiệp này luôn hành sự quái lạ như vậy.
Hóa ra lại là đệ tử của Đoạn Cửu Đức.
Hai người thêm vào một khối, chẳng phải là thành tổ hợp "Khuyết Đức" sao?
Lập tức, tất cả mọi người đều sững sờ nhìn về phía Từ Khuyết.
...
Nhưng mà Từ Khuyết cũng sửng sốt một chút, tiếp đó, suýt chút nữa phun một ngụm máu ra ngoài.
Ta cmn lúc nào là đệ tử của Đoạn Cửu Đức rồi?
Trước đây chỉ là Trang Bức thôi, nhưng bây giờ... Chỉ bằng tiếng xấu lan xa của lão gia hoả này, có tư cách làm sư phụ của ta sao?
Mẹ nhà ngươi Đoạn Cửu Đức, ngươi chờ đó cho ta!