Chương 389: Đơn Phương Tàn Sát
Ầm ầm ——!
Tiếng nổ kinh thiên động địa ầm ầm vang vọng tứ phương.
Toàn bộ chiến trường trong phút chốc bị ánh lửa bao phủ, đất rung núi chuyển, vô số băng giáp binh sĩ hoàn toàn bị hỏa diễm nuốt chửng.
Uy lực Phật Nộ Hỏa Liên, dù cho bị suy yếu những vẫn cực kỳ khủng bố.
Huống chi, trên người Từ Khuyết còn một quyển Sách Chiêu Hồn mãn cấp, có thể phóng to 30 lần uy lực hỏa liên, cho dù bị suy yếu cũng không thể suy yếu đến đâu, uy lực vốn có của bản thân nó vẫn khủng bố như vậy.
Hai đội ngũ băng giáp quân vây giết Từ Khuyết, lúc này bị nổ tung tại chỗ, băng giáp trên người cũng vỡ vụn, giống như thân thể cũng bị bốc hơi lên thành từng sợi sương trắng.
Vô số tiếng kêu thảm thiết vang lên giữa chiến trường.
Hơn một nghìn sinh mệnh, dưới uy lực của hỏa liên kia đều ngã xuống, đến thi thể cũng không lưu lại, hoàn toàn bị bốc hơi.
Đến tận khi hỏa diễm biến mất, ở giữa chiến trường biến thành trống rỗng.
Tưng khối tuyết động, dưới tác động của nhiệt độ cao đều bị hòa tan, trong nháy mắt hóa thành nước, rồi bốc hơi lên, mặt đất chuyển thành màu hoả hồng.
...
Trong nháy mắt, tất cả mọi người hoàn toàn choáng váng.
- Chuyện này... Làm sao có khả năng?
Tướng lĩnh băng giáp quân ngơ ngác tại chỗ, kinh ngạc thốt lên.
Hắn không thể tin được loại tình cảnh này, rõ ràng trên núi tuyết chịu ảnh hưởng của cấm chế, nhưng thiếu niên Nguyên Anh kỳ tầng chín này vẫn có thể triển khai pháp quyết đáng sợ như thế.
Trên tường thành Tuyết Thành, Tư Đồ Hải Đường cùng lão giả mặc áo trắng cũng trợn to mắt, vô cùng khiếp sợ.
Mới đầu bọn họ đều cảm thấy dù Từ Khuyết triển khai pháp quyết cũng không thể giết được bao nhiêu người, dù sao hắn chỉ có tu vi Nguyên Anh kỳ tầng chín, trên núi tuyết còn có cấm chế.
Nhưng hiện tại, hai đội băng giáp quân tinh nhuệ lại bị hắn dùng một chiêu hủy diệt hơn nửa nhân số, chuyện này nhất thời khiến tất cả mọi người đều có cảm giác như đang nằm mơ.
- Đáng sợ, người này đến tột cùng có lai lịch gì, sao có thể nắm giữ thủ đoạn kinh khủng như thế?
Lão giả mặc áo trắng vô cùng chấn động, lão hít vào một ngụm khí lạnh, tiếp tục nói:
- Trong tình huống chịu ảnh hưởng của cấm chế còn có thể đánh ra một chiêu có uy lực như thế, nếu... nếu không bị cấm chế ảnh hưởng, chỉ bằng một chiêu này, chẳng phải ngay cả cường giả Anh Biến kỳ cũng mất mạng?
- Nếu không có cấm chế ảnh hưởng, ta cũng không thể đỡ được một chiêu này.
Tư Đồ Hải Đường gật đầu, trên mặt biểu hiện vẻ nghiêm nghị và kiêng kỵ.
Lấy cảnh giới Anh Biến kỳ tầng hai, nàng cảm giác được một chiêu kia của Từ Khuyết khủng bố cỡ nào.
- CMN, tiểu tử, đây là pháp quyết gì? Tại sao bản thần tôn chưa từng thấy?
Husky cách đó không xa vừa tránh được một đám băng giáp quân truy kích, cũng kinh ngạc thốt lên một tiếng.
...
Nhưng mà, lúc này trong lòng Từ Khuyết cũng cảm thấy rất kinh ngạc.
- Tại sao lại như vậy?
Hắn không khỏi kinh ngạc nói.
Mọi người ở đây hơi run run.
Tại sao lại như vậy?
Lẽ nào chính hắn cũng không nghĩ tới sẽ tạo thành uy lực lớn như vậy sao?
Chẳng lẽ có cao nhân trong bóng tối tương trợ?
Nhưng sau một khắc, Từ Khuyết lại tức giận hô lớn:
- Tiên sư nó, các ngươi ai động chân động tay thế? Phật Nộ Hỏa Liên của ta tại sao lại có uy lực nhỏ lại?
Bạch!
Tất cả mọi người trong nháy mắt yên lặng như tờ.
Loại uy lực này, vẫn còn nhỏ?
Đây đã là tính mạng hơn một ngàn người, băng giáp quân tinh nhuệ đấy, ngươi dùng một chiêu mà diệt hết tất cả, ngươi còn nói là uy lực nhỏ?
Lập tức, trong lòng những băng giáp quân kia nhất thời dâng lên một loại sợ hãi.
Ở trong mắt bọn họ Từ Khuyết dường như đã trở thành quái vật.
Loại thực lực vượt quá nhận thức của bọn họ, khiến cho những người bọn họ vốn dày dặn kinh nghiệm trên chiến trường, cũng bắt đầu sinh ra một nỗi sợ hãi, sĩ khí lập tức giảm mạnh.
Dù sao uy lực pháp quyết mà Từ Khuyết triển khai ra, không thể dùng từ tiêu diệt để hình dung, đây hoàn toàn chính là một phương tàn sát.
Một chiêu giết chết hơn một ngàn người, vậy hơn vạn băng giáp quân này, chẳng phải chỉ cần mười chiêu là xong?
Như thế này còn đánh thế nào?
...
Thực tế thì Từ Khuyết cũng không hề khoác lác.
Uy lực sau khi Phật Nộ Hỏa Liên nổ tung, thực sự không đạt đến mức hắn mong muốn.
Dù sao hắn mới là người hiểu rõ Phật Nộ Hỏa Liên nhất, hơn nữa còn được Sách Chiêu Hồn bổ trợ, một chiêu Phật Nộ Hỏa Liên này đủ để đánh trọng thương cường giả Anh Biến Kỳ tầng sáu.
Nhưng hiện tại lại chỉ tạo thành chút thương tổn ấy, chỉ giết được hơn một ngàn người, uy lực phía sau hoàn toàn không lan ra đươc, hỏa diễm đã trực tiếp biến mất, tại sao lại như vậy?
Ding, qua kiểm tra, ở gần đây có cấm chế cường đại, kí chủ đang ở biên giới cấm chế nên chịu ảnh hưởng, bất kỳ pháp quyết nào đều không thể phát sinh uy lực hoàn chỉnh!
Lúc này, tiếng hệ thống trả lời vang lên trong đầu Từ Khuyết.
Lúc này Từ Khuyết mới hiểu ra.
Mẹ nó, hóa ra gần đây có cấm chế, chẳng trách chỉ giết được hơn một ngàn người, quá đáng tiếc.
- Cấm chế quá nhiều, đúng là không tiện.
Hắn tiếc nuối lắc lắc đầu, lòng bàn tay lại "Vèo" một cái, hai cỗ dị hỏa lại xuất hiện, không ngừng bốc lên.
Đám băng giáp quân nhìn thấy tình cảnh này, trên mặt vốn tràn đầy vẻ sợ hãi, trong nháy mắt lại tăng thêm một phần.
Mẹ nó, lại tới nữa?
Ngươi không cần tiêu hao Chân Nguyên ư?
Vừa mới triển khai xong pháp quyết uy lực khủng bố như thế, nghỉ ngơi một chút cũng không cần, lập tức lại triển khai tiếp một lần?
Băng giáp quân vốn có khí thế dâng cao, chỉ trong chớp mắt sĩ khí hầu như giảm mạnh xuống, trong lòng bọn họ tràn ngập nỗi sợ hãi.
Nhưng sau khi hai cỗ dị hỏa xuất hiện trên tay Từ Khuyết, đột nhiên hắn thoáng dừng lại, khẽ cau mày, dáng vẻ có chút do dự.
Nếu uy lực của hỏa liên hai màu bị áp chế, có nên dùng tới hỏa liên ba màu không? Nhưng dùng hỏa liên ba màu có thể gây ra động tĩnh quá to lớn hay không, nhỡ may gây ra tuyết lở thì không tốt.
...
Nhưng dáng vẻ này của hắn rơi vào lạc trong mắt của mọi người, lại đã biến thành một ý nghĩa khác.
- Hắn dừng lại?"
- Khẳng định là Chân Nguyên trong cơ thể không đủ!
- Không sai, triển khai loại pháp quyết mạnh mẽ này, Chân Nguyên nhất định tiêu hao rất lớn.
- Hiện tại hắn nhất định là đang nhân cơ hội khôi phục, đừng cho hắn cơ hội, mọi người nhanh giết hắn!
Đám băng giáp quân ở gần lại bắt đầu rục rịch, cho rằng đây là một cơ hội tốt để vây giết Từ Khuyết.
Ngay cả tên tướng lĩnh băng giáp quân cũng sáng ngời hai mắt.
Líc trước y còn ở kiêng kỵ pháp quyết của Từ Khuyết, nhưng hiện tại nhìn thấy tình huống này, y cũng cảm thấy cơ hội đã tới.
- Chúng tướng sĩ, theo bổn tướng quân tiêu diệt người này! Giết...
Tướng lĩnh cao giọn to, mạnh mẽ thúc vào ngựa băng dưới chân, tay cầm một trường kích Huyền Băng, khí thế hùng hổ giết tới Từ Khuyết.
Tướng quân tự thân xuất mã, sĩ khí của đám băng giáp quân kia nhất thời lại dâng cao, cùng nhau gào thét "Giết", rồi nhằm về phía Từ Khuyết.
- Không được, nhanh cứu thiếu niên kia! Người này có thực lực như thế, đây là hi vọng duy nhất giúp chúng ta bảo vệ Tuyết Thành!
Lão giả mặc áo trắng trên tường thành Tuyết Thành vội vàng thốt lên.
Sắc mặt Tư Đồ Hải Đường cũng cứng lại, trong tay nắm chặt Phương Thiên Kích, đang muốn nhảy từ trong Tuyết Thành ra cứu Từ Khuyết.
Vèo!
Nhưng đúng lúc này, Từ Khuyết đứng giữa chiến trường đột nhiên vung tay lên, nâng lên dị hỏa trong lòng bàn tay, trôi nổi trước người mình.
Sau đó lòng bàn tay lại vạch một đường "Xoạt" một tiếng, một dị hỏa màu đen đột nhiên xuất hiện, chính là Bát Hoang Phá Diệt Diễm, dị hỏa thứ sáu trên bảng xếp hạng dị hỏa.
Khi cỗ dị hỏa vừa xuất hiện, hai dị hỏa lúc trước cũng hoàn toàn náo động, khí tức cuồng bạo tỏa ra từ ba loại dị hỏa trong nháy mắt bao phủ toàn trường.
Tiếp đó bàn tay Từ Khuyết bỗng nhiên nắm vào không trung.
"Ầm!"
Ba loại dị hỏa trong nháy mắt bị ép đến cùng một chỗ, hai tay Từ Khuyết mạnh mẽ nhấn một cái, mười ngón lại nhanh chóng bắt đầu đè ép lên.
- Cái... Cái gì?
Lão giả mặc áo trắng và Tư Đồ Hải Đường trên tường thành ngây người tại chỗ.
Mọi người ở đây cũng trợn to hai mắt, ngây người như phỗng.
Hóa ra tên này không phải thiếu thốn Chân Nguyên, mà là muốn dung hợp ba loại hỏa diễm.
Mẹ nó chứ, lần này đúng không vậy?
Hai loại hỏa diễm đã khủng bố như vậy, hiện tại ba loại vào nhau, chẳng phải là muốn nghịch thiên?
- Giá... Giá... Giá...
"Giết..."
Lúc này, tướng lĩnh Băng Giáp quân vốn chiến ý mười phần, đang cưỡi ngựa băng, uy phong lẫm lẫm mang theo một đám băng giáp quân giết tới Từ Khuyết.
Nhưng thấy Từ Khuyết bắt đầu dung hợp ba cỗ dị hỏa, vẻ mặt y trong nháy mắt trắng xám, lúc này nhanh tay tinh mắt kéo lại dây cương, rồi cao giọng hô lớn:
- Ô...