Chương 390: Phản Công
- Híiiii...
Tướng lĩnh băng giáp quân nhanh chóng ghìm dây cương, dùng sức khiến ngựa băng dừng lại, không dám chạy tới chỗ Từ Khuyết nữa.
Hiện tại y vô cùng kinh hãi.
Ba loại hỏa diễm dung hợp mà thành pháp quyết, uy lực sẽ khủng bố đến mức nào?
Lúc này lại xông tới, có khác gì đi tìm chết đâu?
- Tản ra, nhanh, toàn bộ đều tản ra cho ta!
Lúc này, tướng lĩnh quay đầu ngựa, nhanh chóng chạy về sau, đồng thời hô lớn với đám băng giáp quân phía sau.
Rào!
Băng giáp quân nhanh chóng giải tán, vốn bọn họ còn duy trì trận hình lúc tác chiến, trong nháy mắt đã tan rã.
Các tướng sĩ nhanh chóng lao ra theo các hướng khác nhau, vội vàng điều động ngựa băng, bay vọt đi, muốn nhanh chóng rời xa Từ Khuyết.
Dù sao Phật Nộ Hỏa Liên của Từ Khuyết có phạm vi oanh tạc quá lớn, nếu như băng giáp quân ở chung một chỗ, thương vong nhất định sẽ rất lớn.
Nhưng khi bọn họ tản ra, trên thành tường Tuyết Thành, ánh mắt của Tư Đồ Hải Đường và lão giả mặc áo trắng lại sáng ngời.
- Cơ hội tới rồi!
- Thừa dịp bọn họ tự loạn trận cước, chính là cơ hội tốt để chúng ta phản kích.
Tư Đồ Hải Đường giơ binh phù lên, anh tư hiên ngang, lớn tiếng quát:
- Tuyết Thành quân nghe lệnh, bày trận, chuẩn bị theo bản tướng giết ra ngoài.
"Rõ!" Các tướng sĩ vốn vô cùng uể oải trong Tuyết Thành, lúc này tinh thần chấn động, cùng hô vang.
Thời khắc này, sĩ khí của bọn họ đã bị đốt lên.
Cùng lúc đó, Từ Khuyết đã bắn ra hỏa liên ba màu, phối hợp với Sách Chiêu Hồn mãn cấp bổ trợ uy lực.
"Ầm ầm ——!"
Uy lực ba loại dị hỏa dung hợp bộc phát ra vô cùng kinh thiên động địa, uy lực so với hỏa liên hai màu cường đại hơn nhiều.
Khói lửa hầu như bao trùm một nửa chiến trường, hư không xuất hiện một cỗ khí lãng khổng lồ, tầng tầng tuyết đọng bị nhấc lên.
Toàn bộ chiến trường tựa như bắn lên vô số mảng tuyết lớn, vô số băng giáp quân chưa kịp chạy xa, đều bị ngọn lửa thiêu cháy thành tro bụi, tan theo gió.
Không biết lúc nào Husky đã lén lút trốn ra xa, nhưng phương hướng nó trốn không đúng, xui xẻo lọt vào bán kính nổ của hỏa liên, bị hất tung tại chỗ, đầu chó cắm vào tuyết, gào thét.
Một tia hỏa diễm đã bắt lên lông ở mông nó, trực tiếp đốt cháy.
- Gào gừ...
Husky cắm đầu trong tuyết kêu lên những tiếng cực kỳ bi thảm.
Nhưng lúc này, băng giáp quân phân tán hơn lúc trước, hơn nữa còn chịu ảnh hưởng của cấm chế trên núi tuyết, áp chế uy lực một chiêu Phật Nộ Hỏa Liên của Từ Khuyết.
Dù cho uy lực của hỏa liên ba màu mạnh mẽ đến đâu, thì cũng chỉ có thể nổ trong nháy mắt, hủy diệt được hơn một nghìn băng giáp quân.
Sau đó hỏa diễm từ từ bị dập tắt trong tuyết bên, không thể tiếp tục lan rộng ra.
Nhưng kết quả này, vẫn khiến mấy ngàn tên băng giáp quân còn lại sợ vỡ mật.
Bọn họ chinh chiến sa trường nhiều năm như vậy, chưa bao giờ từng gặp phải pháp quyết có uy lực như thế, một chiêu diệt hơn ngàn người, trận chiến như thế sao tiếp tục đánh được?
Tất cả mọi người đều điên cuồng chạy loạn, sắc mặt trắng bệch, vô cùng chật vật.
Trước khi Từ Khuyết đến, thắng lợi dường như đã nằm trong tay bọn họ, băng giáp quân vốn được coi là bất bại, nhưng hiện tại vừa đối mặt với Từ Khuyết, chỉ một chiêu của hắn đã có thể diệt nhiều người như vậy, cộng lại cũng sắp đạt tới mức ba ngàn người tử vong.
Loại chiến đấu này, vốn không thể tiếp tục tiếp tục đánh.
- Tại sao lại như vậy...
- Hắn là ai? Thế gian còn có loại pháp quyết này?
- Chúng ta xong rồi, ngày hôm nay đều phải chết ở nơi này rồi!
- Tên kia tuyệt đối không chỉ có tu vi Nguyên Anh kỳ, thực lực như vậy, chỉ có Băng Ngưng hoàng hậu mới có thể đánh với hắn một trận...
Vô số băng giáp quân mê mang tự hỏi, tâm trí vô cùng sợ hãi.
"Ầm!"
Lúc này, cửa Tuyết Thành vốn đóng chặt, đột nhiên lại mở ra, một đám tướng sĩ đôi mắt ửng hồng, giống như nổi điên, điên cuồng vọt ra, khí thế cuồn cuộn!
"Giết ——!"
Tư Đồ Hải Đường khống chế một đầu rồng nước, anh khí mười phần, thể hiện vô cùng nhuần nhuyễn câu "Mày liễu không thua đấng mày râu".
Nàng xung phong đi đầu, dẫn theo vô số tướng sĩ Tuyết Thành,
Xông về những băng giáp quân mà Từ Khuyết đã đánh tan, bắt đầu một hồi phản công!
...
Từ Khuyết lại bình tĩnh đứng tại chỗ, trong đầu liên tiếp vang lên tiếng hệ thống thông báo.
Ding, chúc mừng kí chủ Từ Khuyết Trang Bức thành công, khen thưởng 380 điểm Trang Bức!
Ding, chúc mừng kí chủ Từ Khuyết Trang Bức thành công, khen thưởng 420 điểm Trang Bức!
...
Ding, chúc mừng kí chủ Từ Khuyết giết chết tu sĩ Kim Đan kỳ, thu được 50 ngàn kinh nghiệm cùng một viên Kim Đan!
Ding, chúc mừng kí chủ Từ Khuyết giết chết tu sĩ Kim Đan kỳ, thu được 50 ngàn kinh nghiệm cùng một viên Kim Đan!
Ding, chúc mừng kí chủ Từ Khuyết giết chết tu sĩ Nguyên Anh kỳ, thu được 20 vạn kinh nghiệm!
...
Thêm cả hỏa liên hai màu giết tu sĩ lúc trước, Từ Khuyết tổng cộng giết hơn ba ngàn người, điẻm Trang Bức tăng lên không ít, tổng giá trị trực tiếp đột phá 3 vạn, đạt đến hơn 31,000 điểm!
EXP cũng tăng cao đến mức đáng sợ, sắp đạt tới 30 triệu EXP, trong khoảnh khắc giúp Từ Khuyết đột phá Nguyên Anh kỳ tầng mười, trực tiếp đạt đến viên mãn, hơn nữa còn dư 18 triệu EXP, dự trữ trong ao kinh nghiệm.
Ding, chúc mừng kí chủ thăng cấp, cảnh giới hiện tại là Nguyên Anh kỳ tầng mười!
Ding, vì kí chủ chưa vượt qua Ngũ Cửu Thiên Kiếp, EXP còn dư sẽ được dự trữ đến ao kinh nghiệm!
Ding, trải qua tính toán, Ngũ Cửu Thiên Kiếp sẽ đến sau mười ngày, độ khó cấp Địa Ngục, mong kí chủ chuẩn bị sẵn sàng!
Khi thông báo cuối cùng của hệ thống vang lên, trong lòng Từ Khuyết cực kỳ kích động.
Cuối cùng cũng chờ được đến giờ phút nầy, khoảng cách đến Anh Biến kỳ, chỉ kém một bước.
Chỉ cần mười ngày sau vượt qua được Ngũ Cửu Thiên Kiếp, hắn có thể bước vào cảnh giới kia, hoàn toàn lột xác, đến thời điểm đó đừng nói xưng bá ngũ quốc, san bằng ngũ quốc cũng không có vấn đề gì.
- Bày trận, nhanh bày trận!
Lúc này, trên chiến trường truyền đến tiếng gầm giận dữ.
Chỉ thấy tên tướng lĩnh băng giáp quân có cảnh giới Anh Biến Kỳ tầng hai kia đang cưỡi ngựa băng, ra lệnh cho hơn một nghìn tên băng giáp quân Nguyên Anh kỳ bên người, tạo thành một phòng tuyến.
Có tướng lĩnh chỉ huy, băng giáp quân vốn đang ngổn ngang chật vật nhanh chóng điều chỉnh hàng ngũ, lập thành sát trận, bắt đầu phòng vệ.
Rất nhiều tướng sĩ Tuyết Thành điên cuồng xông lên truy sát, nhưng đối mặt với băng giáp quân một lần nữa điều chỉnh tốt hàng ngũ, bọn họ liền có một trận chiến khó khăn.
Dù sao cũng bị ảnh hưởng bởi cấm chế trên núi tuyết, hơn nữa Chân Nguyên tiêu hao, những tướng sĩ Tuyết Thành này vốn đã uể oải, lúc này dù cho sĩ khí cao đến đâu, cũng không ngăn nổi băng quân tinh nhuệ này.
Rất nhanh, băng giáp quân đã ra tay đoạt lại một chút ưu thế.
Nhưng Tuyết Thành quân cho dù yếu hơn, cũng không phải không có sức đánh một trận.
Dưới sự chỉ huy của Tư Đồ Hải Đường, bọn họ cũng nhanh chóng lập thành sát trận, vây quanh băng giáp quân, đánh ra viễn trình pháp quyết để thảo phạt, song phương bắt đầu đánh nhau không phân cao thấp.
Biểu hiện của Tư Đồ Hải Đường rơi vào trong mắt Từ Khuyết, khiến hắn không khỏi cảm khái.
- Nữ nhân này thực sự là không tệ, nếu ở trái đất khẳng định là một nữ cường nhân, còn ở giới này, đây tuyệt đối là tướng lĩnh trời sinh.
Từ Khuyết tự lẩm bẩm một câu.
Cho dù hắn khiến vô số băng giáp quân trọng thương, nhưng băng giáp quân vẫn là đội quân tinh nhuệ.
Mà trạng thái của đám Tuyết Thành quân này, hoàn toàn chính là một đám tạp quân, nhưng dưới sự chỉ huy của Tư Đồ Hải Đường lại có thể đánh ngang tay cùng băng giáp quân.
Chuyện này đủ để chứng minh năng lực cầm quân của Tư Đồ Hải Đường không giống người thường.