Tối Cường Trang Bức Đả Kiểm Hệ Thống

Chương 434: Nữ Đế Trở Về

Chương 434: Nữ Đế Trở Về
Từ Khuyết đã sớm đoán được Nữ Đế không phải là con gái của tiên hoàng, khí chất của nàng quá mức đặc thù, tuyệt đối khổng phải nơi như Thủy Nguyên Quốc có thể bồi dưỡng ra.
Hơn nữa lúc trước Tịnh Ngưng cũng đã từng nhắc nhở hắn, Nữ Đế đến từ Khương gia.
Khương gia ở đâu? Có bao nhiêu cường đại?
Từ Khuyết chưa bao giờ biết.
Cẩn thận hồi tưởng, Từ Khuyết cũng nhận ra mình hầu như không hiểu gì về Nữ Đế, hiện tại lại thấy Tam vương gia nhắc tới việc này, nhất thời hứng thú, muốn hỏi dò y tình huống cụ thể.
Nhưng Tam vương gia cũng sững sờ, lai lịch của Nữ Đế?
Chuyện này y thật sự không biết, y chỉ biết Nữ Đế không phải là nữ nhi ruột thịt của tiên hoàng, còn nàng đến từ đâu, vì sao giả mạo con gái của tiên hoàng, Tam vương gia lại hoàn toàn không biết.
- Nàng có lai lịch ra sao không quan trọng, quan trọng là, bản vương có thể chứng minh nàng không phải thân sinh cốt nhục của tiên hoàng.
Tam vương gia trầm giọng nói.
Từ Khuyết nhất thời không vui.
Chứng minh em gái ngươi à, ai cần ngươi chứng minh?
Nhưng Tam vương gia lại tiếp tục nói:
- Gia Cát thiếu hiệp, bản vương rất yêu thích ngươi, vốn định hôm nay sẽ đi tìm ngươi, không nghĩ tới ngươi lại tự tìm tới cửa. Nhưng hiện tại cũng không muộn, nếu ngươi có thể liên thủ cùng bản vương, dựa vào binh lực hiện tại của bản vương, cộng với bí mật Nữ Đế không phải là con gái của tiên hoàng, nhất định có thể thành công đoạt được ngôi vị hoàng đế. Đến thời điểm đó ngươi muốn cái gì, bản vương đều có thể cho ngươi.
- Muốn em gái ngươi ý! Cái gì cũng không biết, còn không ngại mà dám lãng phí thời gian của ta!
Từ Khuyết căm tức nói
Hiện tại Tam vương gia còn chưa biết việc y tạo phản đã truyền khắp Hoàng thành, lúc này còn muốn nỗ lực thuyết phục Từ Khuyết cùng y tạo phản.
Nhưng Từ Khuyết chỉ hứng thú với lai lịch của Nữ Đế, nếu Tam vương gia đã không biết, vậy thì không cần giữ lại nữa.
- Làm càn, ngươi...
Tam vương gia trợn mắt lên, ngơ ngơ ngác ngác bị mắng một trận, y có chút bối rối.
- Càn em gái ngươi ấy! Chết đi!
Từ Khuyết không kiên nhẫn, vung lợi kiếm qua cổ Tam vương gia.
Hắn nếu đã muốn giết một người đáng chết, căn bản sẽ không do dự.
Tam vương gia biến sắc, muốn thoát khỏi khóa Huyền Thiết, nhưng sau khi bị Husky đạp một phát, y đã bị thương nặng, cộng với việc kinh mạch bị Huyền Thiết phong tỏa, y căn bản không thể nhúc nhích.
- Dừng tay, lẽ nào ngươi không muốn thăng quan phát tài sao? Chỉ cần bản vương trở thành Đế Hoàng, ngươi nhất định có thể hưởng thụ thiên tài địa bảo mãi không dứt.
Tam vương gia quát.
Hai mắt Từ Khuyết nhắm lại, cười lạnh nói:
- Ta không thiếu thiên tài địa bảo, ta chỉ thiếu pháp quyết.
- Pháp quyết đương nhiên cũng có, tất cả pháp quyết ở trong cung, tùy ngươi chọn!
Tam vương gia lại hô lên, không cam lòng chết đi như thế.
- Trong cung thì thôi, ta nói với Thủy Hoàng một câu cũng có thể tùy ý chọn, còn ngươi ấy hả, ta sẽ tiền trảm hậu tấu.
Từ Khuyết nói xong, vung lợi kiếm trong tay lên, như sao băng xẹt qua yết hầu Tam vương gia, lưu lại một vết máu.
- Không phải chỉ là một tên phế Vương gia thôi sao, còn dám phản lại Nữ Đế nhà ta.
Từ Khuyết hừ một tiếng, xoay người rời đi.
- A...
Tam vương gia trừng lớn hai mắt, há hốc mồm, con ngươi dần dần trở nên ảm đạm, hoàn toàn mất mạng.
Giải quyết một Tam vương gia, đối với Từ Khuyết mà nói cũng không phải đại sự gì, nhưng đối với người ở Hoàng thành thì đây chính là một chuyện kinh thiên động địa.
Bất kể như thế nào, thân phận Tam vương gia trước sau vẫn là người hoàng thất, coi như là tạo phản, cũng không tới lượt một tướng quân tùy ý chém giết.
Nhưng Từ Khuyết cứ thế giết chết, giết xong còn lấy hết mọi thứ trong Vương phủ.
Cuối cùng ngay cả Thập Nhị Thiếu Hoàng thành cũng khó thoát một kiếp, sau khi tên này nhận được tin tức, cố gắng trốn khỏi Hoàng thành, nhưng vì giữa hai chân sưng lên một khối lớn, chạy không nhanh, bị Husky mang theo Tuyết Thành quân đuổi theo, bị một chân chó đạp chết.
Nó vốn dự định tạo ra danh tiếng lùng bắt đào phạm, nhưng lại ra chân quá nặng, tựa hồ cũng không nghĩ tới Thập Nhị Thiếu Hoàng thành lại yếu như vậy, đạp một chân lại chết.
Dân chúng Hoàng thành đều hiện lên vẻ kinh sợ.
- Lần này xảy ra đại sự rồi.
- Gia Cát tướng quân tiền trảm hậu tấu, giết Tam vương gia, bây giờ con chó hắn nuôi kia cũng giết chết Tiểu vương gia.
- Đây cũng được xem như diệt môn rồi.
- Đúng đấy, nói thế nào đi nữa, Thập Nhị Thiếu Hoàng thành cũng là nam tử trẻ tuối cuối cùng của hoàng thất, thế mà bị giết như thế, vấn đề này rất nghiêm trọng.
- Sau khi Thủy Hoàng trở về, sợ rằng sẽ công bằng xử lý, Gia Cát tướng quân cùng con chó kia, có ít nhất một bên phải chịu trừng phạt.
- Gia Cát tướng quân sẽ không có chuyện gì, dù sao hắn đã lập được đại công, mà Tam vương gia vốn muốn tạo phản, những nguyên nhân này gộp lại đủ để hắn lấy công chuộc tội.
- Vậy bị phạt khẳng định là con chó kia rồi.
...
Mọi người ở Hoàng thành đều nghị luận sôi nổi.
Kết quả Husky cũng nghe được những lời nói bóng gió này, lúc này liền biết đã xảy ra vấn đề rồi, suốt đêm chạy đến ngự thiện phòng trộm một đống đồ ăn, sau đó bỏ trốn.
Trước khi đi còn không quên vu cáo Từ Khuyết, nói là Từ Khuyết sai khiến nó giết Thập Nhị Thiếu, lúc nào mọi người ở Hoàng thành có thể trả lại trong sạch cho nó thì nó sẽ trở lại.
Từ Khuyết nghe được câu nói này, không nói gì lắc đầu, cũng lười quan tâm đến nó, trực tiếp trở về trong cung.
Những ngày này Tử Huyên cũng chưa từng tìm hắn để hỏi gì, hai ngày Từ Khuyết nhàn nhã dạo chơi, đem hơn trăm bản pháp quyết tìm được từ phủ Vương gia, thu về hệ thống, sau khi đổi thành tinh hoa công pháp, để "Tam Thiên Lôi Huyễn Thân" thăng cấp.
Hơn năm mươi bản pháp quyết lúc trước khiến "Tam Thiên Lôi Huyễn Thân" đạt đến 3o% độ thuần thục, lần này hơn 100 bản pháp quyết, lại chỉ có thể tăng 4o% độ thuần thục, cuối cùng gộp lại, cũng mới đạt được 7o%.
Từ Khuyết ngoại trừ mắng hệ thống gian thương ra, cũng chỉ có thể nhẫn nhịn xuống.
Dù sao độ thuần thục 7o% cũng không phải ít, với cảnh giới Nguyên Anh kỳ tầng mười của Từ Khuyết bây giờ, nếu biến ảo ra huyễn thân, cảnh giới huyễn thân cũng có thể đạt đến Nguyên Anh kỳ tầng bảy, thực lực vẫn hết sức khủng bố.
...
Hai ngày sau, Nữ Đế đã trở về.
Điều khiển một phi kiếm sáng chói, giống như một vị thần, huy mang loá mắt, từ không trung đáp xuống Hoàng thành.
Bách tính và tu sĩ trong thành đều cúi người cung nghênh, sự kính yêu xuất phát từ nội tâm cùng hô vang:
- Cung nghênh Thủy Hoàng điện hạ trở về.
Nữ Đế khẽ mỉm cười, ngón tay ngọc nhẹ nhàng vung lên, một ánh xanh bay ra, một sức mạnh ngăn cản đám người muốn quỳ xuống.
Sau đó, nàng nhẹ nhàng cất bước, hành động đoan trang mà tao nhã, nhìn như rất chậm, kì thực mỗi một bước bước đi, nàng đã thuấn di được hơn một nghìn mét, đi về phía hoàng cung.
Không chờ nàng đến hoàng cung, Tử Huyên đã xuất hiện trước mặt Nữ Đế, kể lại những chuyện Từ Khuyết làm mấy ngày qua, đặc biệt về chuyện liên quan tới Tam vương gia.
Nữ Đế khẽ lắc đầu, cười nhạt nói:
- Không sao, việc này ta đã biết.
- Tỷ tỷ, chuyện này cứ không nói gì như thế sao? Người hắn giết là Tam vương gia cùng Tiểu vương gia, trong thành đã nói bóng nói gió, nếu ngươi không xử lý, sẽ có người nói là ngươi đang thiên vị hắn.
Tử Huyên kinh ngạc nói.
Nàng cho rằng thanh danh của Nữ Đế vô cùng quan trọng, tuy rằng chuyện Từ Khuyết làm cũng không tính là quá mức, nhưng ít nhất cũng phải trừng phạt mang tính chất tượng trưng, nếu không khó có thể ngăn chặn miệng một ít người trong thành!
Nữ Đế bình tĩnh cười nói:
- Người khác ta có thể phạt, thế nhưng hắn... Ta không phạt nổi.
Nói xong, nàng lại ngẩng đầu nhìn hoàng cung một chút, nhẹ giọng hỏi:
- Hắn ở đâu rồi? Còn ở trong cung không?
- Hắn đương nhiên vẫn ở trong cung, hơn nữa còn coi hoàng cung là nhà mình rồi.
Tử Huyên kêu lên.
- Như thế cũng không sao cả.
Nữ Đế cười nhạt như trước.
- Nhưng mấy ngày nay, hắn đều ở trong tẩm cung của ngươi đó! Điều này cũng không sao ư?
Tử Huyên vừa nói ra lời này, nụ cười trên mặt Nữ Đế trong nháy mắt cứng lại.

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất