Chương 435: Vô Đề
Mấy ngày nay Từ Khuyết đúng là ở trong tẩm cung Nữ Đế, thật sự coi thành nhà mình mà ở lại.
Toàn bộ người trong cung không có ai dám nói gì hắn, ngay cả Tử Huyên nhận được tin tức, dù có tức giận đến muốn thổ huyết, cũng không muốn đi tìm hắn nói chuyện.
Bởi vì nàng biết, người như Từ Khuyết, căn bản không thể giảng đạo lý.
Con hàng này chính là một kẻ vô lại, thích làm gì thì làm, căn bản không quan tâm đến quy củ.
Vì thế Nữ Đế vừa trở về, Tử Huyên đã vội vã chạy đến cáo trạng.
Mà Nữ Đế luôn luôn bình tĩnh, vừa nghe lời này, cũng có chút không kịp phản ứng.
Mình độc thân nhiều năm như vậy, tẩm cung kia từ lâu đã như khuê phòng của mình, trừ mình ra, hầu như chưa bao giờ có người nào vào đó, nhưng hiện tại nàng mới rời khỏi mấy ngày, lại bị tiểu từ kia chiếm.
- Tỷ tỷ, lần này ngươi thật sự không thể dễ dàng tha cho hắn, nếu không hắn muốn lên trời rồi.
Tử Huyên cả giận nói.
- Theo ta đi qua đó một chuyến.
Nữ Đế lắc đầu cười khổ, nói một tiếng rồi cất bước đi về trong cung.
Trên thực tế, nàng cũng thật sự hết cách với Từ Khuyết rồi, bởi vì nàng hiểu rõ tính cách Từ Khuyết, một tiểu tử kiêu căng khó thuần, làm chuyện gì cũng phải xem tâm trạng, nhưng hắn lại có thực lực mạnh mẽ, gây ra đại hoạ vẫn có thể chạy được.
Vì thế Nữ Đế rất coi trọng Từ Khuyết, như trưởng bối thưởng thức một vãn bối, dù cho vãn bối làm một số chuyện quá đáng, cũng có thể tha thứ.
Bởi vậy khi nàng nghe được Từ Khuyết chiếm lấy tẩm cung của nàng, phản ứng đầu tiên là kinh ngạc, rồi chính là cười khổ, cuối cùng lại không nổi giận một chút nào.
Lúc này, nàng đã quyết định khi gặp hắn sẽ không nói lời gì, nhìn xem tiểu từ kia sẽ nói như thế nào.
Nhưng sự tình vẫn vượt ngoài dự liệu của nàng và Tử Huyên.
Khi hai người trở lại tẩm cung, Từ Khuyết đứng nghiêm bên ngoài đang tẩm cung, dáng vẻ hiên ngang lẫm liệt, như hộ vệ trong cung đang canh gác tẩm cung.
Vừa nhìn thấy Nữ Đế, Từ Khuyết thoáng kinh diễm một chút, thầm than nữ nhân này thật giống thần tiên, bất luận nhìn thế nào, xem bao nhiêu lần đều không chán.
Tuy nhiên lúc này Nữ Đế chỉ cười nhạt nhìn Từ Khuyết, nhưng không nói lời nào, cái nhìn này khiến Từ Khuyết thực sự có chút chột dạ.
Hắn nhanh chóng nghiêm mặt lại, nghiêm túc nói:
- Tiểu cô nương, ngươi cuối cùng cũng trở về, mấy ngày nay ta giúp ngươi lấy lại Thủy Nguyên Quốc, lại giúp ngươi diệt trừ phản tặc, hiện tại còn thế giúp ngươi canh gác tẩm cung, sắp mệt chết ta rồi.
Canh gác tẩm cung?
Tử Huyên vừa nghe thấy lời này, suýt chút nữa đã phun ra một ngụm máu.
Nàng từ miệng một số cung nữ thái giám nên hiểu rõ, tên này vào ở tẩm cung, mỗi ngày đều nằm ở trên giường ngủ, buổi tối còn hát vang quấy nhiễu người khác, tẩm cung bị hắn làm cho rối tinh rối mù, thời gian trôi qua hắn là người tiêu sái nhất.
Thế mà hiện tại hắn lại nói là đang canh gác tẩm cung cho Thủy Hoàng?
Quá vô sỉ, quả thực là vô sỉ đến cực điểm!
Nghĩ tới đây, Tử Huyên không nhịn được nói ra:
- Ngươi đừng nói bậy nói bạ, thủ vệ hoàng cung nghiêm ngặt như vậy, tẩm cung tỷ tỷ ta cần ngươi đến canh gác chắc?
- Yêu, lời này thì không đúng à, hai ngày trước ta bắt được một nữ phi tặc ngay trong tẩm cung, còn tự xưng là Băng Ngưng hoàng hậu, ta không nói hai lời đã động thủ với nàng.
Từ Khuyết đứng đắn nói
Không ngờ khi Nữ Đế nghe nói như thế, sắc mặt hơi thay đổi, kinh ngạc nói:
- Nàng đâu? Ngươi không giết nàng chứ?
- Tâm địa ta khá mềm, bình thường ngay cả con kiến cũng không giết, thế nên ta thả nàng đi rồi.
Từ Khuyết tiếp tục khoác lác nói
Nữ Đế nghe xong, khẽ thở phào nhẹ nhõm.
Từ Khuyết nhìn thấy nàng như thế, nhớ tới lời Liễu Tịnh Ngưng nói, nàng nói đã từng là bạn tốt với Nữ Đế, bây giờ nhìn lại, có lẽ là sự thật.
- Tử Huyên, ngươi đi về trước đi, ta nói chuyện cùng Từ thiếu hiệp.
Lúc này, Nữ Đế nhìn Tử Huyên nói
- Tỷ tỷ, ngươi nhất định phải giáo huấn hắn.
Tử Huyên gật đầu nói.
Sau đó nàng còn không quên trừng Từ Khuyết một cái, rồi mới xoay người rời đi.
Từ Khuyết không hề ngại ngùng, ngược lại da mặt lại dày đến trình độ đủ để vô địch thiên hạ.
Nhưng Nữ Đế vẫn không nói gì, trực tiếp đẩy cửa đi vào trong tẩm cung, tựa hồ như muốn nhìn phòng của mình đã bị Từ Khuyết biến thành dáng vẻ gì.
Nhưng Từ Khuyết đã sớm chuẩn bị, vừa nghe tin Nữ Đế trở về, hắn đã lập tức thu thập, quét tước qua tẩm cung đến mức không còn một hạt bụi, sau đó mới ra ngoài cửa đứng giả vờ giả vịt làm bộ canh gác tẩm cung.
Nhưng sau khi Nữ Đế đi vào, vẫn không phản ứng gì, bình tĩnh đi tới trước một cái bàn, xoay người ngồi xuống.
- Tại sao đột nhiên ngươi lại đến Thủy Nguyên Quốc? Lại gây sự rồi?
Nàng nhìn về phía Từ Khuyết, không hỏi chuyện Tuyết Thành, cũng không hỏi chuyện Tam vương gia, chỉ hiền hoà cười nhạt hỏi.
Đây đại khái chính là tính cách của nàng, sẽ không dễ dàng bị chuyện khác hấp dẫn chú ý, mà chỉ quan tâm Từ Khuyết có phải lại gây ra phiền toái gì hay không.
Từ Khuyết cũng quen với tính cách này của nàng, lắc đầu nói:
- Ta là người khiêm tốn như thế, làm sao có khả năng gây chuyện được. Nói thật cho ngươi biết vậy, ta vốn đến vì long mạch, nhưng hiện tại lại có thêm một chuyện.
- Cần ta giúp không?
Nữ Đế như trước cười nhạt.
Từ Khuyết lắc đầu tiếp:
- Không phải cần ngươi hỗ trợ, mà là ngươi cần ta hỗ trợ. Liễu Tịnh Ngưng nói rồi, muốn ta giúp ngươi.
Nữ Đế vừa nghe, lời này xong thoáng run run, sau đó cười ra:
- Tiểu tử, suýt chút nữa bị ngươi lừa. Nàng không thể nói câu này được.
- Làm sao lại không thể nói chứ. Nàng nói cho ta biết, ngươi đến từ Khương gia, hơn nữa vận mệnh không tốt lắm, vì thế để ta mau mau tăng cao thực lực, giúp ngươi vượt qua cửa ải khó.
Từ Khuyết tiếp tục nói
Nữ Đế chỉ khẽ mỉm cười:
- Nếu như nàng thật sự có nói cho ngươi những câu nói này, vậy nhất định là không muốn ngươi hỗ trợ, bởi vì ngươi không giúp được.
"..." Từ Khuyết nhất thời nghẹn lời.
Đúng như Nữ Đế nói, lúc đó Liễu Tịnh Ngưng chính là để hắn không muốn hỗ trợ, bởi vì hắn giúp không được.
Nhưng chuyện này khiến Từ Khuyết càng thêm nghi hoặc, đến cùng cửa ải khó khắn gì? Tại sao hai người này đều chắc chắc mình không giúp được?
- Chuyện gì xảy ra? Nói cho ta, ta có thể giúp được ngươi.
Từ Khuyết nghiêm túc nói ra.
Nữ Đế lắc đầu một cái:
- Ngươi thật sự không giúp được. Tiểu tử, bây giờ ngươi cần phải chuyên tâm tu luyện, lấy tư chất của ngươi, tương lai còn có một vùng trời to lớn đang đợi ngươi.
- Ngươi không nói, làm sao biết ta không giúp được? Tiểu cô nương, không cần quá tự tin, không chắc ngày nào đó ta sẽ có cảnh giới cao hơn ngươi, đến thời điểm đó ngươi còn nói ta không giúp được sao?
Từ Khuyết không phục nói.
- Ta biết ngươi rất cường đại, nhưng coi như thực lực ngươi vượt qua ta, dù cho đạt đến Hợp Thể kỳ, cũng không thể nào giúp ta. Có một số việc hiện tại ngươi không nên biết, đối với ngươi không có tốt.
Nữ Đế cười nhạt, lại dặn dò:
- Còn nữa, sau này đừng tùy tiện giết người, trên tay nhiễm quá nhiều tính mạng sinh linh, đối với tương lai của ngươi sẽ không tốt.
- Chuyện tương lai ai biết được, ngươi không cho ta giúp là chuyện của ngươi, nhưng con người của ta ngươi cũng biết, từ trước đến giờ đều là nhiệt tình trợ người sống, vì thế coi như ngươi không nói, ta cũng sẽ đến để giúp.
Từ Khuyết thấy Nữ Đế không muốn nói, liền lười hỏi nhiều, trực tiếp tỏ rõ quyết tâm.
Chỉ cần sau này bắt được Liễu Tịnh Ngưng, tra hỏi một chút là có thể biết được đáp án rồi!
Nữ Đế nở nụ cười, vẫn không hề để ý, lấy ra một ngọc bài kỳ quái từ trong nhẫn trữ vật, đưa cho Từ Khuyết.
- Đây là cái gì?
Từ Khuyết sững sờ ngọc bài này không hề có gợn sóng linh khí, toàn thân óng ánh màu xanh lam, tựa như là một khối nước làm thành ngọc, vô cùng đẹp đẽ.
- Ngươi không tới vì long mạch sao? Có khối ngọc này bài, tiến vào Hoàng Lăng sẽ thuận tiện hơn rất nhiều.
Nữ Đế cười nhạt đáp.
Từ Khuyết ngạc nhiên, cười khổ nói:
- Ngươi không lo lắng Thái Sơ Thủy Linh Thảo trong long mạch bị ta hái mất sẽ ảnh hưởng đến quốc vận?
Hắn vốn đã lên kế hoạch xong đâu vào đấy rồi, lén vào Hoàng Lăng, sau khi hái được Thái Sơ Thủy Linh Thảo, sẽ tìm cho Thủy Nguyên Quốc một long mạch mới, dù không sánh được long mạch hiện tại, cũng sẽ không ảnh hưởng quá lớn tới quốc vận.
Nhưng hắn không nghĩ tới, Nữ Đế lại thẳng thắn như vậy, trực tiếp cầm ngọc bài tiến nhập Hoàng Lăng cho hắn.
- Không ảnh hưởng, tuy long mạch và vận nước có liên quan, nhưng một quốc gia có thể mãi mãi trường tồn hay không, cuối cùng vẫn phải dựa vào sức người.
Nữ Đế nói.
Nàng cũng không quan tâm đến việc có long mạch hay không, bởi vì nàng hiểu rõ, nếu người trị quốc là một kẻ tầm thường vô vi, thì cho dù có long mạch tốt, cũng không thể khiến quốc gia tồn tại lâu dài.
Từ Khuyết cũng không khách khí, trực tiếp nhận lấy lệnh bài, nói:
- Yên tâm đi, ta sẽ giúp Thủy Nguyên Quốc tìm nhiều một long mạch mới, đổi thành Hoàng Lăng mới, nhất định sẽ ảnh hưởng không lớn tới Thủy Nguyên Quốc. Hiện tại ta muốn hỏi thăm ngươi một người.
- Ai?
- Đoạn Cửu Đức!