Chương 437: Tuyệt Đối Không Gây Sự
"Kẹt kẹt!"
Cửa phòng đột nhiên mở ra.
Từ Khuyết vẫn đang gõ cửa, một tay suýt chút nữa đã gõ lên khuôn mặt trắng nõn tinh xảo như ngọc của Nữ Đế.
Cũng may hắn kịp dừng tay, cười khan nói:
- Nghe nói ngươi muốn bán đấu giá đồ vật?
Nữ Đế vô cùng bình tĩnh, không hề bị kinh hãi, trên mặt mang theo ý cười ôn hòa, gật đầu nói:
- Không sai, trải qua vài lần đại chiến, Thủy Nguyên Quốc xuất hiện rất nhiều nạn dân, cần có Linh Thạch và ngân lượng để giúp nạn thiên tai.
- Chuyện như vậy ngươi phải đi tìm ta chứ, trên người ta nhiều nhất chính là tiền, Linh Thạch cũng có, ngươi tránh ra chút, ta lấy hết ra cho ngươi.
Từ Khuyết nói, muốn lấy Linh Thạch và ngân lượng từ trong kho trữ vật hệ thống ra.
Nữ Đế đột nhiên giơ tay nhỏ, cười nhạt nói:
- Tiểu tử, không cần như vậy, Linh Thạch ngươi hãy giữ lại, tương lai rất nhiều nơi sẽ phải dùng đến lượng lớn Linh Thạch. Chuyện của Thủy Nguyên Quốc, ta muốn tự mình xử lý.
- Tiểu cô nương, ngươi quá khách khí. Ta thật sự có rất nhiều Linh Thạch.
Từ Khuyết nói.
Nhưng Nữ Đế vẫn kiên quyết, nàng hi vọng một mình xử lý chuyện Thủy Nguyên Quốc, không muốn để Từ Khuyết nhúng tay.
Từ Khuyết lại nhớ tới lời nói của Liễu Tịnh Ngưng, nói hắn không cần có quá nhiều quan hệ với Nữ Đế, bằng không tương lai chắc chắn bị liên luỵ.
Có lẽ cũng bởi vì như vậy, Nữ Đế nhìn như ôn hòa, trên thực tế luôn có ý cự người ngàn dặm, chuyện gì nàng cúng muốn độc lập, không muốn có quá nhiều liên luỵ cùng bất luận người nào.
Từ Khuyết đã xem như một ngoại lệ, năm đó ở trên Tháp Linh Vực hắn đã nhìn hết toàn thân Nữ Đế, nên vô hình rút ngắn được một chút khoảng cách.
Sau đó hắn lại xuất ra nhiều thứ kỳ kỳ quái quái, cái gì mà cánh gà nướng đậu hủ thúi, còn hung hăng chém giết Lão Sát Thần Thiên Sát cùng Hỏa Hoàng, khiến Nữ Đế nổi lên tâm tư mến mộ người tài.
- Không bằng như vậy đi, ta đem đồ vật của ngươi đều mua lại, tuyệt đối cao hơn giá đấu giá, thế nào?
Từ Khuyết tiếp tục nói, muốn giúp Nữ Đế một chút.
Đương nhiên, nguyên nhân trọng yếu nhất là hắn không cho phép vật tùy thân của Nữ Đế bị người khác bán đấu giá đi.
Nữ Đế vẫn lắc đầu nở nụ cười:
- Chỉ là một ít trang sức phổ thông, ngươi mua lại cũng vô dụng, hơn nữa đồ vật đã đưa tới phòng đấu giá, không lấy lại được.
- Cái gì? Đã đưa tới phòng đấu giá?
Từ Khuyết nhất thời cuống lên.
Nữ Đế bị dáng vẻ này của Từ Khuyết chọc cười, chỉ là một chút trang sức, không cần sốt sắng như vậy chứ?
Nàng không nhịn được cười, nhẹ giọng nói:
- Tiểu tử, ngươi mau trở về tu luyện đi, nếu như ta không đoán sai, chẳng mấy chốc nữa ngươi sẽ độ thiên kiếp.
- Tiểu cô nương, ngươi như thế là không được, hiện tại còn quan tâm đến thiên kiếp làm gì, loại chuyện nhỏ này tùy tùy tiện tiện là có thể giải quyết, hiện tại trọng điểm là buổi đấu giá, nhanh, nói cho ta buổi đấu giá diễn ra ở đâu?
Từ Khuyết sốt ruột nói, chỉ lo đi trễ, đồ vật sẽ bị người mua mất.
- Ngươi không thể đi.
Nữ Đế lắc đầu nói.
- Tại sao?
Từ Khuyết buồn bực, dựa vào cái gì ta không thể đi, lẽ nào dung mạo xinh đẹp thì có thể bắt nạt người sao?
Nhưng Nữ Đế không tiếp tục nói gì nữa, chỉ nhìn hắn rồi cười không nói.
Từ Khuyết lập tức phản ứng lại, gò má đỏ lên, vội vỗ ngực nói:
- Yên tâm, ta tuyệt đối không làm hỏng chuyện đâu.
Hiển nhiên Nữ Đế đang sợ sau khi Từ Khuyết đi tới, buổi đấu giá sẽ không tiến hành được.
Dù sao hắn đi tới chỗ nào cũng muốn gây phiền toái, thực sự khiến người ta không thể yên tâm.
- Hiện tại uy danh của ngươi ở Hoàng thành không thấp hơn ta.
Nữ Đế cười nhạt nói, một lời vạch trần tất cả.
Với uy danh hiện tại cảu Từ Khuyết, xác thực không có ai dám đắc tội hắn, nếu hắn thật sự đi tới buổi đấu giá, mở miệng kêu giá thì có ai dám tranh với hắn?
- Ngươi đã quên lần đầu tiên gặp ta sao? Dịch dung thuật của ta rất tinh xảo.
Từ Khuyết nở nụ cười, từ trong kho hệ thống lấy ra mặt nạ da người "Hồ Ca", trực tiếp dán lên trên mặt.
Nữ Đế hơi kinh ngạc, nhìn chằm chằm Từ Khuyết nhìn một lúc, rồi cười nhạt nói:
- Khuôn mặt này không thích hợp với ngươi, không có sức sống bằng dáng vẻ của chính ngươi.
- Đó là đương nhiên, mọi người đều đã nói, một chữ 'Soái là để hình dung cuộc đời của ta. Được rồi, ngươi mau nói cho ta biết buổi đấu giá cử hành ở đâu đi, ta đến đó, thuận tiện đi mua một số pháp quyết.
Từ Khuyết thúc giục.
Nữ Đế nở nụ cười, cũng không kiên trì nữa, lật tay lấy ra một thiếp mời bằng ngọc vô cùng tinh xảo, ngọc xanh trong sáng, tỏa ra ánh sáng lung linh, mỏng như giấy mở ra, toả ra từng sợi linh khí.
- Thiên Lưu Thương Hội? Chính là toà nhà lớn ở chợ trung tâm Hoàng thành sao? Ta đi qua đó ngay.
Từ Khuyết nhìn chữ trên ngọc thiếp, nở nụ cười hỏi.
Mấy ngày trước hắn tới Tam vương gia phủ xét nhà, hắn đã đi ngang qua Thiên Lưu Thương Hội, ấn tượng khắc sâu.
- Nhớ kỹ, không được bại lộ thân phận của ngươi, cũng không nên chọc phiền phức, thế lực sau lưng Thiên Lưu Thương Hội rất to lớn, sau khi ngươi đi tới, phải tuân thủ quy củ của bọn họ.
Nữ Đế trịnh trọng dặn dò.
- Được, ta từ nhỏ đã tuân thủ luật pháp, tuyệt đối sẽ không gây chuyện.
Từ Khuyết sảng khoái đáp ứng, rồi nhanh chóng xoay người chạy đi, bay ra bên ngoài hoàng cung.
Nữ Đế vội vàng dặn dò:
- Chờ đã, tiểu tử, còn có chuyện quan trọng nhất, không nên giết người!
- Hả? Ngươi nói cái gì? Tín hiệu ở chỗ này không được, trở lại rồi nói đi! Gặp lại!
Từ Khuyết làm bộ không nghe, dưới chân sấm chớp đan chéo, thân hình trong nháy mắt biến mất phía chân trời.
Nữ Đế nhìn theo bóng lưng hắn, bất đắc dĩ lắc đầu cười một cái, rồi gọi một cung nữ đến, nhẹ giọng nói:
- Ngươi tìm người đi Thiên Lưu Thương Hội thông báo một chút, nói trẫm có chuyện quan trọng, không tới tham gia buổi đấu giá được.
- Vâng ạ.
Cung nữ chậm rãi lui xuống.
...
...
Rất nhanh, Từ Khuyết mở ra hai cánh hắc diễm, dưới chân giẫm sẫm chớp, trên không trung vang lên một tiếng ầm, trong nháy mắt bay về phía chợ trung tâm Hoàng thành.
Chợ trung tâm rất đông người, dù cho đường phố rộng rãi đến đâu, người đi đường vẫn nối liền không dứt.
Đặc biệt ở Thiên Lưu Thương Hội, rất nhiều nhà phú quý quyền thế thu được tin tức, Nữ Đế lấy ra một vài thứ để bán đấu giá, ngoại trừ mấy món đồ tùy thân, trong đó còn có một ít thiên tài địa bảo, có cả pháp khí cao cấp.
Với nhân khí và thân phận Nữ Đế, tùy tiện lấy ra một món đồ, đều sẽ được rất nhiều người trẻ tuổi trong thành hoan nghênh.
Bởi vậy lần này người tham gia buổi đấu giá, đa số là trẻ tuổi, đương nhiên, cũng có một số cường giả ra trận, dù sao buổi đấu giá không chỉ bán đồ vật của Nữ Đế, cũng có người lấy ra chí bảo.
"Vèo!"
Lúc sau, Từ Khuyết từ trên không hạ xuống.
Hắn thay đổi một gương mặt mới, mặc quần áo khác, lúc này Từ Khuyết giống như một lãng tử trong giới tu tiên, có khí chất tiêu sái bất kham.
Gương mặt lúc này của hắn có dáng vẻ của "Hồ Ca", tuấn lãng phi phàm, hắn vừa xuất hiện, lập tức hấp dẫn không ít ánh mắt người ở đây, rất nhiều nữ tu sĩ đều liếc mắt nhìn hắn, vô cùng quan tâm!
Nhưng lúc này Từ Khuyết lại không quan tâm tới việc Trang Bức, nhanh chóng chạy tới cửa lớn Thiên Lưu Thương Hội, thấy buổi đấu giá tựa như còn chưa bắt đầu, mới thở phào nhẹ nhõm.
Lúc này, một gã hộ vệ ở cửa vươn tay ra, ngăn cản hắn, mặt không thay đổi nói:
- Mời các hạ đưa ra thiệp mời, tự báo họ tên.
Hai mắt Từ Khuyết nhắm lại, lấy ra thiếp ngọc, đồng thời cười nhạt nói:
- Tại hạ Tạc Thiên Bang Vương Tư Thông.