Tối Cường Trang Bức Đả Kiểm Hệ Thống

Chương 438: Vô Đề

Chương 438: Vô Đề
- Ngọc thiếp?
Đột nhiên, tất cả mọi người ở đây, gồm cả tên hồ vệ giơ tay ngăn cản Từ Khuyết kia, đồng thời biến sắc, vẻ mặt khó tin.
Một người trẻ tuổi chưa từng nghe tên, lại cầm ngọc thiếp tới tham gia buổi đấu giá.
Hắn là ai?
Lập tức, đám người đứng ở cửa đều thay đổi sắc mặt, thấp giọng nghị luận.
- Xem ra lai lịch thiếu niên này rất đáng sợ.
- Mỗi một lần Thiên Lưu Thương Hội mở buổi đấu giá, sẽ chỉ phát mười tấm ngọc thiếp ở ngũ quốc, bình quân tính ra, mỗi một nước chỉ có hai người có thể có được ngọc thiếp. Lẽ nào thiếu niên này đến từ quốc gia khác?
- Đáng tiếc trên ngọc thiếp không có tên, bằng không có thể biết được thân phận của hắn.
- Ta vừa nghe được, hắn nói hắn là Tạc Thiên Bang Vương Tư Thông.
- CMN, Tạc Thiên Bang? Vậy chẳng phải là giống Gia Cát tướng quân cùng đến từ một cái bang phái?
- Không được nha, Gia Cát tướng quân mạnh mẽ như vậy, lại không thu được ngọc thiếp, người này cùng bang phái với hắn, thế mà lại thu được.
- Xem ra đây lại là một kẻ hung hãn.
...
Dưới ánh mắt thán phục rất nhiều người, Từ Khuyết bước vào Thiên Lưu Thương Hội.
Cả tòa nhà cao năm tầng, tuy không rộng lớn giống hoàng cung, nhưng khí thế sắp vượt cả hoàng cung Thủy Nguyên Quốc.
Một bước đi vào trong, ngay lập tức có thể cảm nhận được các loại trang sức xa hoa, đèn lưu ly ở đây lại chỉ như đèn thắp sáng bình thường, một số linh dược quý giá đặt trong lư hương toát ra mùi thơm thấm ruột thấm gan, được sử dụng như đàn hương.
Bởi Từ Khuyết cầm ngọc thiếp tới, là khách hàng cao cấp nhất của Thiên Lưu Thương Hội, hắn vừa đi vào, lập tức có người đến đây dẫn đường, dẫn hắn đến một tiểu sương phòng trên lầu hai.
Gian phòng không lớn, chỉ bày một cái bàn và mấy cái ghế, nhưng đều dùng gỗ đàn tử kim sắc làm thành, toả ra từng sợi mùi hương thoang thoảng.
Mà trong phòng cũng không có vách tường, chỉ dùng vải che, từ trong phòng có thể nhìn thấy rõ tình huống dưới lầu một.
Chính giữa đại sảnh là một bình đài trống trải, bốn phía xung quanh bình đài xếp đầy ghế, lúc này có không ít người ngồi xuống, những này người là người tham dự có thân phận phổ biến nhất buổi đấu giá, chỉ cần giao mấy trăm khối Linh Thạch là có thể đi vào.
- Vương công tử, ngài ở chỗ này là có thể quan sát tất cả mọi tình huống trên buổi đấu giá, nếu ngài nhìn trúng bảo vật gì, thì có thể rung chuông đồng, kêu giá.
Lúc này, gã sai vặt dẫn đường cho Từ Khuyết đang cung kính giải thích.
- Ừm!
Từ Khuyết gật gật đầu, làm ra tư thái cao lãnh, trầm mặc ít lời.
- Vậy Vương công tử tự nhiên, có điều gì cần sai khiến có thể kêu tiểu nhân bất cứ lúc nào.
Gã sai vặt cũng vô cùng thức thời, nói một tiếng rồi cung cung kính kính lui ra khỏi gian phòng nhỏ.
Từ Khuyết đi tới trước mành vải, ánh mắt ngắm nhìn bốn phía.
Lầu hai không chỉ có một sương phòng của hắn, mà còn có chín gian phòng khác, xây dựng quanh phòng khách, khiến người trong phòng có thể nhìn rõ ràng tình huống phía dưới.
- Ồ?
Từ Khuyết vừa đi đến trước mành, lại phát hiện gian phòng đối diện cũng có một bóng người, tựa hồ đang nhìn đến hắn.
Nhưng bởi vì có mành che, không thể thấy rõ dáng dấp người đối diện kia trong gian phòng, chỉ có thể từ vóc người mà đoán ra được, đó là một người phụ nữ, tu vị đạt đến Anh Biến kỳ tầng năm, không tầm thường
- Xem ra cao thủ ở ngũ quốc thật nhiều.
Từ Khuyết khẽ mỉm cười, không quan tâm chuyện bên ngoài nữa, hắn đã quyết định, ngày hôm nay bán đấu giá cùng vật sở hữu của Nữ Đế, hắn muốn muốn mua hết.
Thời gian từng chút trôi qua, người trong đại sảnh càng ngày càng nhiều, hầu như tất cả vị trí đều có người ngồi.
Lông mày Từ Khuyết đột nhiên nhướng lên, cười hì hì, thoáng vận Chân Nguyên, song chưởng đột nhiên xuất ra, từng đạo chớp giật trong nháy mắt đan chéo, vờn quanh song chưởng của hắn, đinh đinh vang vọng.
Sau một khắc, chỉ nghe "Vèo" một tiếng, một luồng ánh sáng từ trên người Từ Khuyết thoát ra, trực tiếp lướt về phía một chỗ trong phòng khách.
Sau đó, một bóng người từ trong góc bước ra, dáng vẻ giống Từ Khuyết như đúc, nhưng tu vi cảnh giới cũng chỉ mới đạt tới Nguyên Anh kỳ tầng bảy.
- Xem ra Tam Thiên Lôi Huyễn Thân rất đáng tin, ngay cả ta cũng không phân biệt được thật giả.
Từ Khuyết tự nói.
Hắn dùng huyễn thân của mình, muốn chiếm một vị trí ở dưới lầu, hợp lực để lấy tất cả mọi thứ của Nữ Đế.
Nhưng cỗ huyễn thân này giống với hắn như đúc, hiện tại bản thể có mặt nạ da người, nhưng huyễn thân không có, nếu gặp người quen, nhất định sẽ bị người nhận ra.
- Hệ thống, huyễn thân có thể thay đổi dung mạo không?
Từ Khuyết hỏi hệ thống.
Ding, dung mạo huyễn thân có thể thay đổi tùy kí chủ, dựa vào thần hồn là có thể làm được.
- Hả? Không cần điểm Trang Bức sao?
Từ Khuyết nhất thời sững sờ, hệ thống gian thương này đổi tính rồi? Lại không cần điểmTrang Bức?
Ding, không cần điểm Trang Bức.
Hệ thống đáp lại nói.
...
Nghe được câu trả lời, Từ Khuyết ngược lại có chút không quen.
Nhưng hắn cũng không lãng phí thời gian, lúc này dùng thần hồn chuyển đến trên người huyễn thân, trong đầu tưởng tượng ra dáng vẻ một nam tử phổ thông, trong nháy mắt, dung mạo huyễn thân lập tức biến hóa.
- Ây zô, không tồi không tồi, chức năng này ta thích!
Từ Khuyết vui vẻ.
Huyễn thân có thể tùy ý biến hóa dung mạo, sau này nếu để huyễn thân đi làm chuyện xấu sẽ thuận tiện hơn nhiều.
"Kooongggg!"
Lúc này, một tiếng chuông lanh lảnh đột nhiên vang lên.
Phòng khách vốn có chút ầm ĩ, vừa nghe tiếng chuông thì lập tức yên tĩnh lại.
Sau đó, một nữ tử xinh đẹp đi ra phòng khách, trên người mặc cung trang màu đỏ, váy ngắn đến chỗ bắp đùi.
Loại trang phục này, trên địa cầu rất bình thường, nhưng ở Tu Tiên Giới, tuyệt đối là loại trang phục lớn mật.
Nữ tử mặc cung trang vừa xuất hiện, lập tức hấp dẫn ánh mắt toàn trường, đám người nhìn chằm chằm vào đôi chân dài lộ dưới váy ngắn.
- Hoan nghênh các vị đạo hữu đến đây tham gia buổi đấu giá của thương hội, buổi đấu giá lần này do tiểu nữ tử chủ trì.
Cung trang nữ tử cười nói, tiếng nói thanh thúy, mang theo âm điệu nũng nịu, khiến người nghe tê dại lỗ tai.
Trong đại sảnh có không ít tu sĩ trẻ tuổi không nhịn được nuốt nước bọt, con ngươi hừng hực.
Từ Khuyết ngồi trên lầu hai, lại nở nụ cười.
Cung trang nữ tử này cũng không đơn giản như mặt ngoài, mỗi một cử động, mỗi một câu nói, đều mang theo một loại mị công, người nào thực lực hơi yếu một chút, rất dễ dàng bị mê hoặc, thậm chí có thể trả giá lớn trong buổi đấu giá.
- Ha ha, loại trò mèo này cũng không thấy ngại mà lấy ra dùng.
Từ Khuyết khịt mũi con thường.
Tiếng nói của hắn cũng không lớn, nhưng ngoài ý muốn chính là cung trang nữ tử dưới lầu lại giống như nghe thấy, bỗng nhiên ngẩng đầu nhìn về phía Từ Khuyết bên này, khóe miệng nở một nụ cười.
Mí mắt Từ Khuyết hơi nhảy một cái, có chút yên lặng, tai nữ nhân này không khỏi quá thính rồi đi?
Nhưng cung trang nữ tử này cũng không nói thêm cái gì, chỉ nhìn thoáng qua Từ Khuyết một chút sau, sau đó dưới ánh mắt nóng bỏng của rất nhiều người, gót sen uyển chuyển bước lên bình đài trong đại sảnh.
Vài gã sai vặt cũng lập tức xếp hàng đi tới, trong tay nâng một khay ngọc lớn, trên khay dùng vải đỏ bao bọc, không thấy rõ bên trong là vật gì!
Nhưng khi gã sai vặt thứ nhất đi tới, bước đến bên người cung trang nữ tử, nữ tử vung tay nhỏ xốc lên vải đỏ.
- Bảo vật thứ nhất ngày hôm nay chúng ta muốn bán đấu giá, là pháp khí do Thủy Hoàng điện hạ tự mình luyện chế, tên là Bích Hải Vân Liên, đeo bên người có thể đề thần tỉnh não, là pháp khí cấp nhị tinh! Giá quy định là 50 ngàn Linh Thạch hạ phẩm, mỗi lần kêu giá không được thấp hơn 10 ngàn, chư vị... Bắt đầu đi!
Cung trang nữ tử cười tủm tỉm nói xong, ánh mắt nhìn về phía các tu sĩ đang ngồi xung quanh.
Rất nhiều tu sĩ trẻ tuổi vốn đến vì đồ vật của Nữ Đế, nhất thời nóng lòng muốn thử, tỏ vẻ hưng phấn chuẩn bị giơ tay kêu giá.
"Đùng!"
Nhưng chỉ trong nháy mắt, lầu hai truyền đến một tiếng chuông đồng lanh lảnh!
Sau đó, một tiếng nói mạnh mẽ truyền xuống.
- Vương Tư Thông ta ra giá một trăm vạn!

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất