Chương 07:
“Tôi là con trai thì sinh bằng cách nào?!”
Cái này với cái kia có liên quan gì đến nhau?
Giang Trì ngây ra, hình như không ngờ tới đáp án của câu hỏi này.
Tôi giật lấy miếng giẻ trên tay cậu ấy, quay đầu đi một cách giận dỗi.
Anh chàng này không thật sự muốn kết hôn với tôi đấy chứ?
Bởi vì bất kể là nói chuyện thuê nhà hay kết hôn, hay vừa nãy là sinh con, vẻ mặt cậu ấy đều rất nghiêm túc, hoàn toàn không giống như đang nói đùa. Hơn nữa, Giang Trì là người vốn dĩ không biết đùa.
Để đảm bảo mọi chuyện không phát triển nghiêm trọng hơn, tôi quyết định tránh mặt.
Tôi nói với Giang Trì: “Chúng ta chỉ là bạn cùng lớp, bạn cùng bàn.”
Mấy ngày sau, chỉ cần thấy Giang Trì hé môi định mở lời, tôi lập tức nằm gục xuống bàn giả vờ ngủ.
Ngay cả khi cậu ấy đưa bài kiểm tra cho tôi, tôi cũng chỉ nhẹ nhàng cầm lấy một góc bài rồi rút ra khỏi tay cậu ấy, sợ chạm phải tay cậu ấy.
Trước những hành động đó, Giang Trì bất lực cũng chỉ có thể chấp nhận.
Tôi cứ tưởng cậu ấy đã chấp nhận rồi.
Tôi đã lầm.
Nhìn Giang Trì xách đồ đạc lỉnh kỉnh từ ký túc xá đối diện chuyển vào ký túc xá của chúng tôi, tôi mới phát hiện ra mấy ngày im lặng vừa rồi của cậu ấy là để âm thầm thực hiện một chiêu lớn.
“Cậu đến ký túc xá của chúng tôi làm gì?”
Cuối cùng tôi không kìm được mà chủ động hỏi cậu ấy.
Giang Trì thản nhiên lấy đồ đạc của mình ra khỏi túi lớn túi nhỏ, sắp xếp gọn gàng trên mặt bàn, ngồi vào bàn bắt đầu dọn dẹp.
“Tôi và Dương Phi Minh đổi ký túc xá rồi, bây giờ chúng ta là bạn cùng lớp, cùng bàn và cùng phòng.”
“Tại sao?”
“Tôi hỏi cậu ấy rồi, cậu ấy đồng ý.”
“Không thể nào!”
Dương Phi Minh trong ký túc xá rất thân thiết với mọi người, nhất là tôi, cái miệng cậu ấy líu lo, chỉ muốn dính lấy tôi mà nói chuyện, sao có thể nói đổi là đổi?
Tôi gọi điện thoại thoại thoại video cho Dương Phi Minh ngay trước mặt Giang Trì.
“Cậu đang ở đâu?”
Đầu dây bên kia có chút ồn ào.
“Căng tin chứ đâu, ê, khoan đã, người phía trước cậu nhìn chút đi, sao thế Chương Thiêm?”
“Cậu đồng ý đổi ký túc xá với Giang Trì à?”
“À, đúng, đúng, tôi đồng ý, cậu ấy nói nếu tôi đồng ý đổi chỗ với cậu ấy thì cậu ấy sẽ gửi cho tôi bí kíp thi qua cấp 4.
Sao thế, cậu không nỡ xa tôi à? Cô ơi, cho một phần cơm thịt heo xào chua ngọt ạ! Haizz, không sao, tôi sang ký túc xá của mấy cậu chơi nhiều hơn là được mà?
Ngay đối diện thôi, cách có hai mét, mở hai cửa ký túc xá ra thì cũng chả khác gì thông phòng.
Chỉ là tôi không biết tại sao Giang Trì lại đổi với tôi, đũa đây, cảm ơn! Ê, mà đúng rồi, lần trước cậu nói cậu hôn…”