Tôi Và Bạn Thân Cùng Xuyên Không, Sau Đó Cùng Giả Chết

Chương 3

Chương 3
Cửu hoàng tử xông vào, một cái tát làm bạn thân tôi ngã xuống.
Ngày thường, hắn là một người ôn hòa nhã nhặn, nhưng lúc này lại tức giận đến mức mặt mày dữ tợn.
"Nàng đã cho Trường Ninh ăn cái gì?! Trong bụng nàng ấy còn có đứa con của ta, sao nàng lại nhẫn tâm như vậy?! Nếu Trường Ninh có mệnh hệ gì, ta sẽ không tha cho nàng!"
Bạn thân sờ vào mặt, nhìn chằm chằm tôi đang trốn trong tủ quần áo.
Cả hai đứa cố gắng né tránh ánh mắt của nhau, nếu không sẽ cười mất.
"Cửu gia không tin thiếp, là công chúa Trường Ninh mời thiếp đến, thiếp có thể làm gì chứ?" Bạn thân nghẹn ngào nói.
Cửu hoàng tử đi đi lại lại, vẻ mặt vô cùng lo lắng: "Nàng có thể làm gì ư? Ngày thường nàng đã luôn chướng mắt Trường Ninh rồi! Thật uổng công nàng ấy còn nói với ta muốn làm hòa với nàng!"
"Nàng ấy có công với đất nước, vậy mà nàng không thể dung thứ cho nàng ấy sao?"
"Trong lòng Cửu gia, thiếp là người nhỏ nhen như vậy sao?" Bạn thân khóc càng lúc càng đau thương.
Đúng lúc đó, trong cung có người đến gọi Cửu hoàng tử vào, nói là công chúa Trường Ninh đã tỉnh.
Cửu hoàng tử vội vã rời đi.
Bạn thân kéo tôi ra khỏi tủ quần áo: "Nhanh lên, chuẩn bị đồ thôi!"
Là chính phi của Cửu hoàng tử, màn giả chết của cậu ấy phải thật hoành tráng, cả hai đứa chúng tôi bận rộn từ trên xuống dưới.
Trong cung.
Cửu hoàng tử vội vàng vào cung, liền nhìn thấy công chúa Trường Ninh nằm trên giường như một mỹ nhân bệnh tật.
Vừa thấy hắn, nàng yếu ớt ngồi dậy.
"Nàng đừng cử động, đứa bé đâu rồi?" Cửu hoàng tử hỏi.
Công chúa Trường Ninh mắt đỏ hoe, cúi đầu sờ bụng, khẽ lắc đầu.
Cửu hoàng tử trợn mắt căm hận: "Đứa bé không còn nữa sao? Trường Ninh, nàng yên tâm, ta nhất định sẽ đòi lại công bằng cho nàng!"
"Cửu ca!" Trường Ninh kéo tay Cửu hoàng tử lại, vừa khóc vừa cười.
"Thiếp gọi huynh đến là vì sợ vợ chồng hai người bất hòa, thiếp không sao, đứa bé này... vốn dĩ cũng là nghiệt chủng..."
Nàng vừa khóc, nước mắt từng giọt từng giọt rơi xuống, trông vô cùng yếu đuối.
"Thiếp vốn là một người không trong sạch, đáng lẽ phải chết ở nước địch để giữ gìn danh dự của công chúa.
"Nhưng thiếp lại có mệnh hèn, sao lại không chết đi, trở về lại vì say rượu mà có con với Cửu ca, thiếp..."
"Bây giờ cũng tốt, không có nghiệt chủng này, sau này Cửu ca và thiếp, đường ai nấy đi, chỉ mong Cửu ca và chị dâu sống bên nhau hạnh phúc."
Trường Ninh khóc và lau nước mắt, Cửu hoàng tử nhíu chặt mày.
Ma ma đứng bên cạnh nàng đột nhiên lên tiếng: "Công chúa, sao người phải chịu thiệt thòi như vậy! Rõ ràng chất độc đó là do Cửu hoàng phi hạ xuống!"
"Thái y viện đã tra ra rồi, là thuốc độc mãn tính, ít nhất phải ba đến năm ngày sau mới phát tác. Khi đó Cửu hoàng phi đã có thể gột sạch hiềm nghi, chỉ là Cửu hoàng phi không ngờ công chúa người vì có thai mà thể chất yếu hơn, nên độc tính mới phát tác ngay lập tức! Nàng ta đã tính kế người như vậy, sao người còn nói đỡ cho nàng ta?"
"Câm miệng!" Trường Ninh đợi bà ta nói xong mới nhẹ nhàng quát một tiếng: "Ta không muốn Cửu ca phải khó xử."
Cửu hoàng tử lập tức nổi cơn thịnh nộ: "Ả độc phụ đó! Ta sẽ lập tức phế nàng!"
"Cửu hoàng tử, Cửu hoàng phi nàng ấy..." Một tiểu thái giám từ ngoài đi vào.
"Nàng ấy lại muốn làm gì nữa?" Cửu hoàng tử giận dữ hỏi.
"Nàng ấy tự thiêu để chứng minh trong sạch rồi ạ."
Cửu Thiên Tuế từ ngoài đi vào, đôi mắt lạnh lùng ngày thường, lúc này lại nhuộm một màu đỏ máu, y lạnh lùng nhìn công chúa Trường Ninh, khóe môi nở một nụ cười mỉa mai.
"Công chúa Trường Ninh, nàng thật sự trúng độc sao? Hay nói đúng hơn, trong bụng nàng thật sự có con sao?"
Cửu Thiên Tuế ném bằng chứng xuống trước mặt hai người.
Công chúa Trường Ninh không hề có thai, càng không trúng độc.
Tất cả đều là một cái bẫy nàng ta đã giăng ra.
Tôi nhìn thấy bức thư tuyệt mệnh mà tôi đã để lại, trong đó tôi đã viết rõ ràng tất cả những uất ức tôi phải chịu đựng trong những ngày này.
Dù sao, tôi cũng không phải người tốt.
Cuối cùng tôi còn để lại một câu, "Lòng quân không còn, thiếp vẫn nhớ, chỉ mong thân thiếp che chở cho quân."
Kẻ ngốc cũng phải biết, tôi chết rất kỳ lạ, không đơn thuần vì tình.
Chỉ cần Sở Ngọc điều tra, y sẽ biết ai đã bắt nạt tôi, với năng lực của y, thuận theo manh mối mà điều tra ra những chuyện khác cũng là điều tất nhiên.
Cửu hoàng tử nhìn chằm chằm công chúa Trường Ninh: "Nàng hoàn toàn không có thai?"
Công chúa Trường Ninh hoảng loạn, nhưng nàng ta không kịp giải thích, Cửu hoàng tử đã quay lưng bỏ đi.
Cửu Thiên Tuế vẫy tay một cái, thái giám dưới trướng y đã trói công chúa Trường Ninh lại.
Phủ Cửu hoàng tử, lửa cháy ngút trời.
"A Sâm!" Cửu hoàng tử như phát điên, lao vào trong biển lửa.
Cửu hoàng phi và Thẩm Kiều cô cô ở kinh thành đã chết.
Ở biệt viện Giang Nam, có thêm hai quý phụ nhân vui vẻ.
Tôi và bạn thân tựa vào nhau, hạnh phúc uống trà sữa.
Bạn thân cảm khái: “Ta thấy trà sữa này, thêm chút topping vào mới ngon.”
Bên cạnh có một kỹ nam trẻ tuấn tú, mày kiếm mắt sao, vẻ mặt dịu dàng, nói: "Tỷ, tuy ta không biết topping là gì, nhưng có thể hát cho tỷnghe một khúc."
Bạn thân mắt sáng rực: "Hát đi! Ta thích nghe ngươi hát lắm!"
Ngồi bên cạnh tôi, một kỹ nam trẻ khác, vẻ mặt lạnh lùng âm u, cũng không chịu thua kém: "Kiều Kiều muội muội, ta có một tin tức, muội có muốn nghe không?"
Tôi hưng phấn nằm xuống, gối đầu lên đùi cậu ta: "Nói đi! Kể hay thì ta thương."
Cậu kỹ nam này còn hóng hớt hơn cả tôi.
Cậu ta lần này kể những chuyện mới ở kinh thành.
Tôi và bạn thân nhìn nhau. Không ngờ Cửu Thiên Tuế và Cửu hoàng tử lại không tin rằng chúng tôi đã chết.
Hồ sen trong Ngự hoa viên, quả nhiên đã bị Cửu Thiên Tuế tháo cạn nước, còn Cửu hoàng tử thì ra chiếu thư tìm người tài khắp thiên hạ.
Còn về tại sao lại ra chiếu thư. Vì Cửu hoàng tử đã lên ngôi rồi!
Khi biết tin này, tôi và bạn thân hoảng loạn một lúc.
Nhưng nghĩ đến Giang Nam cách kinh thành ngàn dặm, Hoàng thượng quản lý khắp thiên hạ, bận rộn trăm công nghìn việc, chắc hẳn sẽ không tìm đến, chúng tôi lại yên tâm.
Tiếp tục vui vẻ ở một góc Giang Nam.
"Tỷ ơi, An Sinh cầu kiến." Một gia đinh bên ngoài đi vào.
Nghe thấy tên An Sinh, bạn thân lập tức ngồi thẳng dậy, thậm chí còn nhíu mày: "Cậu ta đến làm gì?"
Tôi nghiêng đầu nhìn bạn thân.
An Sinh này cũng là một thư sinh nghèo, chẳng qua là vì gia đình gặp biến cố, cha đã mất, mẹ bệnh tật, còn có một đứa em trai gây chuyện và một bản thân tan vỡ.
Bình thường vẻ ngoài cao sang lạnh lùng, mỗi lần tìm bạn thân đều có chuyện, nhưng bạn thân tôi lại thích kiểu này.
An Sinh từ ngoài đi vào, khuôn mặt có bảy phần giống Cửu hoàng tử.
Tôi đã nói rồi, bạn thân không quên được Cửu hoàng tử, vì thế mà tôi còn gửi chó Đa Phúc qua để cậu ấy nuôi, nhưng cậu ấy lại không bao giờ thừa nhận.
Còn ngày nào cũng hỏi ngược lại tôi, chẳng lẽ tôi không nhớ Cửu Thiên Tuế sao?
Dù sao, cậu ấy không thừa nhận, tôi cũng không thừa nhận.
“Tham kiến tỷ tỷ.”
An Sinh từ ngoài tiến vào, khi hành lễ cả hai tai đều đỏ bừng. Hai chữ “tỷ tỷ” cố tình được nói ra một cách kiều diễm.

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất