Chương 41 Mình kết hôn rồi
"Thi Kỳ...”
"Không được phép tìm lý do, không được phép nói dối, nói rõ tất cả!"
Diệp Thiên Hạ không biết phải nói như thế nào, vì vậy cô quyết định đi thẳng vào vấn đề: "Mình kết hôn rồi."
“Cái gì?” Lưu Thi Kỳ như bị sét đánh ngang tai.
Cô ấy nghĩ đến vô số lý do, nhưng không ngờ lại là thế này.
"Thiên Hạ? Cậu không bị sốt đó chứ?"
“Mình rất bình thường.” Diệp Thiên Hạ nhìn thẳng về phía trước, mỉm cười gật đầu.
“Cậu kết hôn rồi!” Lưu Thi Kỳ vẫn không thể tin được.
"Ừ."
Lưu Thi Kỳ sững sờ, sau đó tận tình khuyên bảo: "Mình biết cậu khó chịu chuyện của Tiêu Cẩn, nhưng cậu không thể lấy hạnh phúc của mình ra để đùa được."
Diệp Thiên Hạ nắm chặt tay lái, bình tĩnh nói chuyện tập đoàn Diệp thị bị phá sản cho Lưu Thi Kỳ nghe.
"Hóa ra tin tức là thật? Thấy bác Diệp phủ nhận, mình còn tưởng rằng đó là tin đồn..."
"Mẹ của Tiêu Cẩn ghi hận nên nói với phóng viên."
"Nhà họ Tiêu đúng là không có người tốt! Lòng lang dạ sói! Cũng may cậu và Tiêu Cẩm đã từ hôn."
Diệp Thiên Hạ cười cười.
"Vậy chồng mới cưới của cậu là bạn của Mộ Triêu Dương và Đường gì gì đó sao?"
"Ừ."
"Hóa ra là vậy." Lưu Thi Kỳ thở dài, sau đó hào hứng nói: "Thiên Hạ, giá trị con người của chồng cậu cao lắm đúng không? Anh ấy đẹp trai không? Tính tình thế nào? Có đối xử tốt với cậu không?
Diệp Thiên Hạ nhìn lên trời, cô không biết phải trả lời câu này như nào.
"Khi nào có cơ hội sẽ cho cậu gặp mặt."
"Không cần, chỉ cần cho mình xem ảnh của anh ấy là được."
"Không có ảnh."
"..."
-
Quay trở lại Lam Bảo Loan, vừa mới đẩy cửa bước vào, chị Lưu lo lắng chạy ra đón.
"Mợ chủ, cô về rồi, cậu chủ đã gọi rất nhiều cuộc điện thoại cho cô đấy."
Diệp Thiên Hạ nhướng mày: "Anh ấy gọi điện làm gì?"
"Cậu chủ không liên lạc được với cô, sợ cô xảy ra chuyện, hỏi cô đã về chưa."
Lúc này Diệp Thiên Hạ mới nhớ ra điện thoại của cô đã sập nguồn.
"Tôi biết rồi, lát nữa tôi sẽ gọi cho anh ấy."
Diệp Thiên Hạ về phòng sạc pin, sau đó bấm gọi cho Đông Phương Tước.
Nhưng tiếng tút tút vang lên rất lâu vẫn không thấy anh nghe máy.
Cô nhíu mày, anh đang giận cô hay là đang bận?
Cô tắm rửa thay đồ ngủ xong, chuẩn bị ngủ một giấc thật ngon.
Lúc này điện thoại đột nhiên vang lên.
Cô nhướng mày, đã muộn như vậy rồi còn ai gọi video cho cô.
Diệp Thiên Hạ cầm máy lên, đang định tắt máy.
Nhưng người gọi đến là Đông Phương Tước!
Do dự một lúc lâu, cô chỉnh lại quần áo ngủ, lúc này mới ấn nghe máy.
Khuôn mặt tuấn tú khiến người ta ghen ghét đột nhiên xuất hiện ở trước mặt.
Đông Phương Tước đứng bên cửa sổ trong văn phòng, cô có thể nhìn thấy bầu trời xanh ở đằng kia.
"Vừa rồi tôi đang họp nên không mang theo điện thoại di động."
Gương mặt tuấn tú phóng đại khiến Diệp Thiên Hạ cảm thấy hơi khó đối mặt, cô để điện thoại ra xa một chút, cười cười: "Không sao, tôi nghĩ anh đang bận."
Đông Phương Tước ngồi xuống sô pha, ưu nhã bắt chéo chân, nheo mắt hỏi: "Tối nay em đi đâu, sao không nghe điện thoại?"
Diệp Thiên Hạ day trán, nói: "Tôi đi ăn với Thi Kỳ, điện thoại hết pin."
Đông Phương Tước mỉm cười hài lòng: "Khá thành thật."
Diệp Thiên Hạ cứng họng: “Anh biết rồi còn hỏi?”
Chắc chắn là Đường Như Phong và Mộ Triêu Dương đã nói cho anh biết.
"Tôi muốn nghe chính miệng em nói cho tôi biết."
"..."
"Thiên Thiên."
"Hả?"
"Tôi nhớ em."
C42 -