Chương 200 - Sau Hủ Hóa Và Hắc Thập Tự
Chơi vài lần, Ôn Văn bỏ tẩu thuốc vào trong túi áo, vẻ mặt ghét bỏ nói với Lâm Triết Viễn: "Tuy không có tác dụng gì nhưng cũng coi như thú vị, tôi nhân từ nhận lấy vậy."
"Hơ, tôi thấy cậu khoái chí lắm mà, rõ ràng là rất thích." Lâm Triết Viễn ngoài mặt không có biểu cảm, nhưng trong lòng thì đã thầm than thở.
"Ông tự mình tới tìm tôi một chuyến, không phải chỉ vì chuyện này chứ?" Sau khi nhận tẩu thuốc, Ôn Văn vừa xoay ghế vừa nói.
Sau khi hiệp hội đổi số ghế mới, Ôn Văn lại càng thích xoay hơn.
Khóe môi Lâm Triết Viễn co rút: "Đừng có xoay nữa, ghế của cậu mà còn gãy thì tự cậu chi tiền mua ghế mới."
Ôn Văn lập tức ngừng lại, dựa vào trên ghế, mắt chớp chớp cứ hệt như một bé ngoan.
"Lần này tôi đến là muốn thông báo với cậu một chút về chuyện khu chung cư Tửu Tam kia." Nói xong, Lâm Triết Viễn ngừng một chút, sợ Ôn Văn lại làm ra chuyện gì đó mờ ám.
Ôn Văn mỉm cười: "Ông nói đi, tui nghe này."
"Hủ hóa trong khu chung cư cơ bản đã xử lý xong, nhưng trong vòng năm năm không cho phép dân chúng bình thường tiến vào."
Tuy ngoài mặt đã dọn dẹp sạch sẽ rồi nhưng ai biết sẽ có thiêu thân gì xảy ra chứ, hiện giờ nếu để người bình thường vào ở, nói không chừng chỉ vài ngày sẽ xuất hiện một đám quái vật dị dạng mất.
"Vị cấp Tai Biến kia chưa thể xác định lập trường, phán xét sơ bộ là có thiện ý, danh hiệu là 'Hắc Thập Tự', người siêu năng biết chuyện thì chú ý tin tức liên quan, nếu tin tình báo đủ quan trọng thì sẽ được hiệp hội khen thưởng."
"Hắc Thập Tự, danh hiệu này không phải quá oai phong rồi à?"
Tuy ngoài miệng Ôn Văn than vãn nhưng trong lòng lại đang suy nghĩ, có nên tự mình bán tin của mình hay không.
Tiếp đó, Lâm Triết Viễn lại nói một chút về những chuyện xử lý kế tiếp, sau khi nói xong thì nói với Ôn Văn: "Những chuyện này cậu chú ý giữ bí mật, không được tiết lộ với bất cứ ai."
Ôn Văn gật đầu, đối với tin tức liên quan tới sự tồn tại của trên cấp Tai Biến, hiệp hội sẽ tiến hành bảo mật nghiêm ngặt.
Có điều đối với người trực tiếp tham dự sự kiện thì cần để bọn họ biết những tin tức cần thiết, để đề phòng sau này xuất hiện tai họa ngầm.
"À đúng rồi, cậu có hứng thú trở thành siêu thợ săn không?"
Ôn Văn không chút do dự nói: "Đương nhiên là có rồi."
"Vậy, thứ này cho cậu." Lâm Triết Viễn đưa cho Ôn Văn một lá thư, Ôn Văn sửng sốt.
"Đây là 'Băng Hà' đưa cho cậu, thư giới thiệu tham gia sát hạch siêu thợ săn, khi thực lực của cậu đạt tới cảnh giới Đồng Hóa thì có thể tham gia cuộc sát hạch này."
Ôn Văn nhíu mày: "Không có thư giới thiệu thì không thể tham gia à?"
"Vẫn được, nhưng nếu có thư giới thiệu của 'Băng Hà' thì giám khảo có lẽ sẽ có đánh giá tốt hơn về cậu."
Nói xong, Lâm Triết Viễn rời khỏi phòng làm việc của Ôn Văn.
Vừa ra ngoài, Lâm Triết Viễn lại thò đầu trở lại, nói với Ôn Văn: "Ba ngày sau chú Cung sẽ rời khỏi thành phố Phù Dung Hà, tới nơi khác báo danh làm việc, vì thế tối mốt chúng ta tổ chức liên hoan tiễn chú Cung, đừng quên đấy."
Lần này, Lâm Triết Viễn đi thật, Ôn Văn cầm thư giới thiệu, có chút chờ mong đối với tương lai.
Thư giới thiệu này thật ra là Vương Cầm đòi Băng Hà, trong cuộc chiến ở khu chung cư, Vương Cầm đã nhìn trúng tiềm lực của Ôn Văn nên đã tới tìm Băng Hà đòi thư giới thiệu.
Cho dù là người siêu năng cảnh giới Đồng Hóa thì cũng không phải tất cả mọi người đều có tư cách trở thành siêu thợ săn.
Khác với những người siêu năng khác, phần lớn thời gian của siêu thợ săn là hành động độc lập khi không có tình huống cần trợ giúp.
Vì thế siêu thợ săn cần có năng lực đủ để xử lý những sự kiện dị thường, còn phải có năng lực tác chiến độc lập với quái vật ngang cấp.
Có thể nói, mỗi siêu thợ săn đều là chuyên gia xử lý sự kiện siêu nhiên, vì thế sát hạch cũng rất nghiêm ngặt.
Mà Ôn Văn, chắc chắn muốn tham gia lần sát hạch này.
Quái vật ở thành phố Phù Dung Hà này đã không thể thỏa mãn khẩu vị của anh nữa rồi, bên ngoài chính là trời đất càng rộng lớn hơn, nhưng phải trở thành siêu thợ săn thì anh mới có thể quang minh chính đại đi lại.
...
Sau khi tới nhà ăn Hiệp Hội Thợ Săn đóng gói một thùng thức ăn, Ôn Văn quay trở về nhà, bắt đầu luyện tập kiếm pháp.
Quyển Trụ Cột Kiếm Pháp Hiệp Hội Thợ Săn không có kiếm đạo gì cao siêu, chỉ có trụ cột, nhưng bên trong có giải thích một chút về kiếm pháp, nó đã giúp Ôn Văn được lợi không nhỏ.
Ôn Văn có được bí tịch kiếm pháp của nhân viên thu nhận, tuy đã luyện ra kiếm khí nhưng vẫn chưa thấu hiểu được hệ thống kiếm pháp.
Kiếm pháp của anh giống như một cái cây không rễ, tuy nhìn khá mạnh mẽ nhưng lại có phần bất ổn.
Nhưng bây giờ, Ôn Văn có thể từng chút bù đắp lại phần bất ổn này, bổ sung những thiểu sót về phương diện kiếm pháp này.
Trong trụ cột kiếm pháp của hiệp hội không có ý tưởng kiếm thuật linh tinh, cũng không có quan niệm về hướng kiếm pháp.
Chỉ là có thể làm thanh kiếm trong tay phát huy ra uy lực mạnh mẽ hơn mà thôi.
Kiếm pháp chỉ là phương pháp để giết địch, làm sao để đạt được sát thương lớn nhất mới là căn bản.
Sau khi có được chút hiểu biết về trụ cột của kiếm pháp, Ôn Văn cũng hiểu sâu hơn về bí tịch kiếm pháp của nhân viên thu nhận kia.
Kiếm pháp kia tổng cộng có ba mươi sáu bức hình, mỗi hình đại diện cho một dạng khí tức chuyển động.
Có thể bắn ra kiếm khí, có thể làm lưỡi kiếm càng sắc bén hơn, cũng có thể làm tốc độ vung kiếm nhanh hơn, nhiều hình vẽ kết hợp lại cũng có thể sinh ra hiểu quả khác nhau.
Hiện giờ Ôn Văn chỉ mới thông thạo được mỗi bức hình thứ nhất, nếu muốn nắm giữ thuần thục hơn thì cần phải siêng năng luyện tập hơn nữa.
Suốt buổi tối, Ôn Văn ở trong trạm thu nhận đổ mồ hôi.
Đến khi trời hừng sáng, một tia kiếm khí có màu đỏ của máu dài mấy mét vặn vẹo bắn ra từ dao găm của Ôn Văn, giống như tia chớp xẹt qua cọc gỗ ở trước mặt.
Sau đó, nửa trên của cọc gỗ chậm rãi trượt xuống.
"Ồ, uy lực của không tệ, có thể sử dụng trong chiến đấu bình thường."
"Vị tiền bối kia không lưu lại tên kiếm pháp, dùng như thế cứ cảm giác không khí phách lắm."
Ôn Văn sờ sờ cằm, bắt đầu sử dụng tới năng lực đặt tên thiên tài của mình.
"Vô danh kiếm pháp, vụ trụ kiếm pháp, tai ách kiếm pháp.... aiz... thật là phiền quá đi."
Đặt tên một hồi, Ôn Văn liền mặc kệ, trực tiếp vọt vào tắm.
Tiếp đó, anh muốn làm vài chuyện khác, có luyện tập thì cũng phải dành thời gian nghỉ ngơi.
Hiện giờ Ôn Văn muốn làm nhất đương nhiên là săn giết quái vật, nhưng sau nhiều chuyện liên tiếp xảy ra, số lượng quái vật ở thành phố Phù Dung Hà này đã giảm ít rất nhiều, mặc dù vẫn còn sót lại vài con tôm tép nhưng anh lười đi.
Còn nữa, tối mai hiệp hội sẽ tổ chức tiệc chia tay Cung Bảo Đinh, nếu bị cuốn vào sự kiện siêu nhiên thì có khả năng sẽ không thoát thân ra được.
Vì thế Ôn Văn quyết định tìm chút chuyện khác để làm, nghĩ một hồi, Ôn Văn đã quyết định.
"Dứt khoát tìm một người may mắn, để kẻ đó làm nhân viên thu nhận của mình đi, đội ngũ nhân viên thu nhận cũng nên mở rộng một chút."
Ôn Văn đặt găng tay Tai Ách lên vòng cổ nhân viên thu nhận, xung quanh bắt đầu xuất hiện những quả bong bóng, bên trong chúng chính là tin tức của người có thể chọn làm nhân viên thu nhận.
Mà Ôn Văn sẽ chọn lựa nhân viên thu nhận mới từ những quả bong bóng này.