Trạm Thu Nhận Tai Ách

Chương 217 - Khu Tai Nạn Mở Ra

Chương 217 - Khu Tai Nạn Mở Ra


Hiện giờ số nguyên liệu trong tay Ôn Văn có một cái sừng dài lấy được từ phòng Cung Bảo Đinh, hơn chục hạt châu có được từ hấp thu quỷ hồn, cùng với vòng tay bằng đồng, một tiêu bản bị cánh cứng và một cái khăn lụa trắng thu hoạch được từ phòng của Phùng Duệ Tinh.
Anh có thể dùng những thứ này để chế tạo, mặc dù không có kinh nghiệm nhưng nếu thất bại thì cùng lắm là vất vào lò chế tạo lại thôi, thành công thì sẽ có được vũ khí siêu năng mới.
Ngược lại nếu không làm vậy thì số nguyên liệu này sẽ không có chút giá trị nào với Ôn Văn.
Tiếp đó, Ôn Văn bắt đầu nhiệt tình chế tạo.
Trải qua vài ngày lăn qua lộn lại, Ôn Văn cuối cùng cũng chế tạo được bốn món đồ siêu năng.
Đó không phải nói tay nghề Ôn Văn cao siêu cỡ nào, mà là những món đồ này vốn đã là đồ siêu năng sẵn rồi, Ôn Văn chỉ cần kích hoạt chúng mà thôi.
Sau khi được sức mạnh cấp Tai Biến của Ôn Văn chỉnh sửa và cường hóa, năng lực của chúng mặc dù không mạnh mẽ bằng ngàn năm trước nhưng cũng có thể sử dụng như vũ khí siêu năng.
Cái sừng dài bị Ôn Văn móc rỗng, đục mấy cái lỗ, chế tạo ra một loại nhạc khí kỳ quái, bởi vì tâm tình của Ôn Văn có thể coi như khá tốt nên âm thanh mà nó phát ra cũng không quá tệ, về phần giai điệu thì thôi đừng nghĩ tới.
Có điều, một khi sử dụng siêu năng lực để thổi cái sừng dài này thì bên trong sẽ phát ra tạp âm rất khó chịu, mức độ có thể sánh với công kích sóng âm, có thể làm người bình thường ngất xỉu và người siêu năng bị ù tai.
Khuyết điểm cũng có, chính là địch ta bất phân....
Năng lực của dải lụa trắng kia là ẩn hình, thứ gì bị trùm nó lên sẽ lập tức biến mất, nếu kích thước lớn hơn một chút thì hoàn toàn có thể dùng làm áo tàng hình, đáng tiếc hiện giờ nó chỉ lớn như khăn đội đầu mà thôi.
Tiêu bản con bọ cánh cứng kia có độ cứng rất lớn, trên miệng có một loại chất độc cực mạnh, cho dù là Ôn Văn, nếu không phải trạng thái ngục ti Tai Hại thì cũng không thể nào phá hủy nổi.
Được Ôn Văn tôi luyện, con bọ cánh cứng này có thể sử dụng làm con rối, trong số những món vũ khí siêu năng, Ôn Văn thích nhất chính là con bọ này.
Sau cùng chính là vòng tay đồng thau, Ôn Văn tốn chút công sức, trực tiếp khảm hạt châu lên vòng tay.
Thì ra cái vòng tay này có thể điều khiển một người không khí ẩn hình đi làm việc, nhưng nó không có tính công kích.
Mà bây giờ nó đã sức mạnh của mười mấy oan hồn.
Bốn món này hao tốn thời gian mấy ngày của Ôn Văn, nếu không phải chúng nó vốn chính là đồ siêu năng thì có lẽ anh đã không làm được món nào cả.
Sau khi hoàn thành, Ôn Văn định làm cá mặn một phen thì cả trạm thu nhận chấn động.
"Gì đây, động đất hả?"
Năng lượng màu đen chuyển động trên phần mái nhà, hơi thở Tai Ách bao trùm lấy cả trạm thu nhận, tất cả quái vật theo bản năng bò lổm ngổm dưới đất, không dám ngẩng đầu.
Nhưng khóe miệng của Ôn Văn lại điên cuồng nhếch lên, anh biết khu Tai Nạn mà mình mong chờ đã lâu rốt cuộc cũng mở ra!
...
Thông qua cầu thang tự động lên cao, Ôn Văn đi tới trung tâm khu Tai Nạn.
Quản lý ở nơi này là một con nòng nọc khổng lồ hình thành từ nước tinh khiết, nếu như nhìn kỹ thì có thể phát hiện con nòng nọc khổng lồ này được tạo thành từ vô số con nòng nọc nhỏ.
Ừm....
Ôn Văn thì cho nó là nòng nọc, bởi vì nếu là thứ khác thì có hơi bất nhã.
Không gian trong khu trung tâm Tai Nạn thoạt nhìn lớn hơn khu Tai Hại rất nhiều.
"Càng lên cao thì diện tích lại càng lớn, Trạm Thu Nhận Tai Ách này có lẽ là kiến trúc hình nón chổng ngược... có lẽ nằm dưới đất."
Ngoại trừ lớn hơn một chút thì trung tâm đầu mối khu Tai Nạn và khu Tai Hại không có gì khác biệt, hơn nữa lần này Ôn Văn cũng không nhận được chức vụ mới.
Có điều ba chức vụ vốn có thì đều được thăng cấp.
Sự thăng cấp đầu tiên biểu hiện ở quần áo, hoa văn màu bạc trên lai đồng phục nhân viên tai hại biến thành màu vàng, hiện giờ thì phải gọi là đồng phục nhân viên thu nhận tai nạn rồi.
Ôn Văn kéo nhẹ hai cái, phát hiện sức chống đỡ của quần áo tăng lên không ít.
Sau khi suy nghĩ một phen, Ôn Văn rút ra một khẩu súng bình thường, trực tiếp nã một phát vào tay mình.
Không sai, Ôn Văn chính là không nói tiếng nào tự bắn vào mình.
Sau một tiếng vang thật lớn, đầu đạn bị bẹp dí, rơi xuống đất phát ra tiếng keng lanh lảnh.
"Ừm, không cảm thấy chấn động rõ rệt, thử lần nữa bằng đạn săn ma xem sao."
Lại một tiếng vang thật lớn trôi qua, viên đạn màu bạc trắng rơi xuống đất, mà Ôn Văn thì ôm tay nhảy nhót.
"Mình có phải bị ngu không chứ, chuyện này đáng lý ra nên để quái vật mặc quần áo rồi thử nghiệm mới đúng!"
Cơn đau đớn ngắn ngủi trôi qua, sau đó Ôn Văn nhìn lại tay mình, trên quần áo ngay cả một nếp nhăn cũng không có, nhưng chấn động của đầu đạn thì vẫn xẹt qua một chút làm Ôn Văn cảm thấy đau đớn.
Nhưng mức độ này đã đủ làm Ôn Văn vui mừng, anh nhếch môi cười.
"Quần áo này thế mà lại có thể chống đạn, có một bộ phim tên là Nhà Sư Chống Đạn, sau này mình chính là biến thái chống đạn... à không, trai đẹp chống đạn rồi!"
Ngoại trừ quần áo, chức vụ nhân viên thu nhận tai hại tăng lên nhân viên thu nhận tai nạn, quyền hạn của Ôn Văn ở trong trạm thu nhận lại một lần nữa tăng lên.
Có điều, nó không có ý nghĩa quá nhiều đối với Ôn Văn, dù sao thì quyền hạn của trạng thái ngục ti Tai Hại vốn đã cao tới đáng sợ rồi.
Nhưng sự biến hóa của dây chuyền nhân viên thu nhận thật sự đã làm Ôn Văn bất ngờ.
Sau khi chuyển năng lượng vào trong dây chuyền, phía trước sẽ xuất hiện bản đồ địa hình phạm vi 50m, trên bản đồ này sẽ chỉ định rõ vị trí của tất cả người và vật phẩm ẩn chứa sức mạnh siêu nhiên, đồng thời còn dùng màu sắc để biểu lộ cường độ khác biệt.
Bản đồ địa hình này chỉ có một mình Ôn Văn nhìn thấy, người khác cho dù có linh cảm mạnh cỡ nào cũng chỉ thấy được chút hình ảnh mơ hồ mà thôi.
Có thứ này rồi, sau này khi phải đối mặt với tình huống phức tạp, Ôn Văn sẽ có được rất nhiều lựa chọn.
"Cấp Tai Nạn đã lợi hại như vậy rồi, sau này đạt tới cấp Tai Biến thì dây chuyền sẽ biến hóa đến mức nào nữa đây."
Sau nhân viên thu nhận chính là nhân viên quản lý kho hàng, hiện giờ chức vụ này của Ôn Văn đã biến thành nhân viên quản lý kho hàng khu Tai Nạn.
Quyền hạn cũng không tăng thêm bao nhiêu, chỉ là có thể điều chỉnh phòng giam và phương thức thu nhận.
Năng lực của thẻ bài trên ngực cũng được thăng cấp giống như dây chuyền của nhân viên thu nhận, hiện giờ khi kích hoạt thẻ bài, bên ngoài cơ thể sẽ xuất hiện một tầng lá chắn bảo vệ không màu.
Sức chống đỡ của nó cũng không quá cao, tuy có thể đỡ được đạn nhưng vẫn không chắc chắn bằng quần áo của Ôn Văn.
Nhưng hiệu quả chủ yếu của lá chắn này không phải chống đạn, mà là cắt đứt ảnh hưởng tinh thần của ngoại giới đối với Ôn Văn.
Không bị ngôn từ cấm kỵ, hình ảnh đầu độc, hay thậm chí là trực tiếp quấy rối tinh thần, ngoại trừ gặp trúng sự ảnh hưởng siêu việt, ví dụ như nhìn thẳng vào Tà Thần, bằng không lá chắn này có thể phòng ngự được tất cả.
Cuối cùng chính là ngục ti Tai Hại thăng cấp trở thành ngục đốc Tai Nạn.
Sau khi trở thành ngục đốc, lực khống chế của Ôn Văn đối với trạm thu nhận lại càng mạnh hơn, hiện giờ cho dù anh không tiến vào trong trạm cũng có thể thấy rõ mọi thứ bên trong.
Hơn nữa hiện giờ Ôn Văn có thể thăng cấp cho nhân viên thu nhận và ngục tốt! Ví dụ anh có thể trực tiếp thăng cấp cho Cung Bảo Đinh trở thành nhân viên thu nhận tai hại.
Có điều, Ôn Văn tính đợi đến khi Cung Bảo Đinh lập được nhiều công lao mới tiến hành thăng cấp.
Sau đó Ôn Văn đặt tay lên vòng cổ, trực tiếp tiến vào trạng thái cấp Tai Biến, hiện giờ phải gọi là trạng thái ngục đốc Tai Nạn.
Chiếc áo choàng trên người phừng lên dữ dội như ngọn lửa đang thiêu đốt, mà phạm vi thì ít đi rất nhiều, cũng an tĩnh hơn nhiều, làm người ta cảm thấy không còn quá đáng sợ nữa.
Nhưng không có nghĩa là sức mạnh của anh suy giảm, ngược lại, Ôn Văn có thể rõ ràng cảm nhận được, so với trước kia thì hiện giờ mình mạnh mẽ hơn rất nhiều.
Nếu nói sức mạnh mà anh sử dụng trước kia chỉ là học sinh tiểu học chơi khẩu Gatling, thì hiện giờ chính là học sinh trung học đang chơi Gatling.
Tuy cùng là một loại vũ khí, nhưng hiệu quả có được hoàn toàn khác biệt.


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất