Trạm Thu Nhận Tai Ách

Chương 231 - Bồi Dưỡng

Chương 231 - Bồi Dưỡng


Dáng vẻ của oan hồn phóng hỏa kia rất bệ vệ kiêu ngạo, thực lực cũng gần bằng hung linh.
Chó đầu người tuy có thể áp chế nhưng không có cách nào dễ dàng như đối phó với những quỷ hồn khác.
Xét đến cùng thì tuy chó đầu người có thể khắc chế quỷ hồn nhưng nó không có năng lực chiến đấu.
Nhưng khi có Ôn Văn ở bên cạnh thì lại khác, chỉ cần sử dụng năng lực khống chế nước của quỷ nước và năng lực đóng băng của Tần Sảng thì có thể dễ dàng bắt được con quỷ phóng hỏa kia.
Nói ra thì quỷ hồn có thể có được đủ loại năng lực, độ phong phú của chúng có thể so sánh với người siêu năng nhân loại.
Nhưng năng lực của quỷ hồn có giới hạn rất lớn, không chỉ chỉ có 1% số lượng quỷ hồn có được năng lực đặc biệt, mà chủng loại của năng lực đặc biệt thường sẽ có liên quan tới cái chết của quỷ hồn đó.
Có điều, cho dù năng lực giống nhau nhưng cách dùng của người siêu năng và quỷ hồn lại khác biệt một trời một vực.
Ví dụ như năng lực đóng băng của Tần Sảng, nếu dùng nó để đấu với Cung Bảo Đinh trước khi thăng cấp, khẳng định chỉ nửa phút là bị đốt thành tro.
Có mất tất có được, những những quỷ có năng lực đặc biệt này thường có khả năng thăng cấp cao hơn những quỷ hồn bình thường, hơn nữa cấu tạo cơ thể đặc biệt của chúng vốn đã là một năng lực mạnh mẽ rồi.
Mang theo thu hoạch suốt một đêm, Ôn Văn quay trở lại khách sạn, đóng kín cửa rồi tiến vào WC, lặng yên biến mất trong không khí.
Anh tiến hành tổng kết kế hoạch hành động tối nay, chuyện điều tra cứ điểm Đọa Thần Huyết cơ bản coi như phí công.
Nhưng nếu nơi này phòng thủ nghiêm mật như vậy thì chắc chắn nó chính là phân bộ Đọa Thần Huyết.
Hiện giờ thực lực của Ôn Văn vẫn chưa đủ, đợi đến khi anh thật sự đạt tới cảnh giới Đồng Hóa, anh sẽ bắt đầu hành động.
Về phần hành động như thế nào... đương nhiên là tố cáo rồi!
Để Hiệp Hội Thợ Săn phái người tới vây quét, sau đó anh thừa dịp hỗn loạn giải cứu nhân viên thu nhận kia.
Nói tiếp thì, tố cáo cứ điểm của tổ chức bí ẩn cấp bậc này, có lẽ Ôn Văn còn được thưởng không ít.
Ngoài ra thì chính là phần thu hoạch được từ một đêm bắt quỷ hồn.
Tổng cộng có được năm mươi sáu hạt châu oan hồn và một con quỷ hồn sắp thăng cấp thành hung linh.
Anh chuẩn bị lấy ra hai mươi viên rao bán trên website thợ săn.
Một viên đại khái có thể bán được hơn hai trăm đồng săn ma, nếu bán lẻ thì có lẽ còn cao giá hơn, hai chục viên chính là bốn ngàn tiền săn ma.
Hơn bốn ngàn tiền săn ma thì ít nhất cũng mua được một món vũ khí siêu năng thực dụng cảnh giới Nắm Giữ, có điều Ôn Văn dự định trữ tiền lại, chờ sau này sẽ mua thứ tốt.
Thật ra thì, Ôn Văn không thiếu vũ khí siêu năng.
Giống như Chước Hổ và Quần Lang vậy, nó thật ra chính là vũ khí siêu năng cảnh giới Đồng Hóa, chỉ là bình thường Ôn Văn không nỡ dùng loại đạn đặc biệt đắt đỏ của nó mà thôi, bằng không thì uy lực thật sự rất mạnh mẽ.
Lúc ban đầu Cố Phán Hề đã cho Ôn Văn hai mươi viên đạn đặc biệt, đến hiện giờ thì Ôn Văn vẫn chưa dùng được bao nhiêu.
Bởi vì bắn một phát cũng chính là bắn ra hai viên oan hồn châu...
Còn dư lại ba mươi sáu viên, Ôn Văn dự định dùng để bồi dưỡng quỷ hồn của mình.
Bởi vì hung linh gây nguy hại rất lớn lại còn không giỏi ẩn giấu, cơ bản một khi xuất hiện là sẽ bị Hiệp Hội Thợ Săn túm cổ ngay.
Vì thế Ôn Văn muốn bắt được hung linh hoang dã là rất khó, muốn có thêm hung linh thì chỉ có thể tự mình nuôi dưỡng mà thôi.
Đầu tiên Ôn Văn đi tới phòng giam Tai Hại, gặp Tần Sảng.
Lúc này Tần Sảng đang treo ngược trên trần nhà, trên người phủ đầy khí lạnh, đôi mắt xám trắng không có nhiệt độ, bất ngờ nhìn tới quả thực có chút dọa người.
Từ khi thăng cấp lên hung linh, Tần Sảng có chút đam mê với các hành vi nghệ thuật này.
Mặc dù thoạt nhìn hắn có vẻ đáng sợ nhất, thế nhưng trong số quái vật ở tầng hai này, hắn là quái vật yếu nhất.
Ôn Văn muốn thử xem nếu cho Tần Sảng ăn một lượng lớn oan hồn châu thì có thể khiến Tần Sảng biến thành quỷ hồn cấp Tai Nạn--- cũng chính là ác quỷ hay không.
Đầu tiên Ôn Văn cầm một viên oan hồn châu lắc lư trước mặt Tần Sảng, ánh mắt Tần Sảng lập tức dựng thẳng, xem ra thứ này rất có sức hấp dẫn đối với hắn.
Vì thế, Ôn Văn trực tiếp ném hạt châu cho Tần Sảng.
Tần Sảng giống như nhấm nuốt kẹo mà nuốt hạt châu, nuốt xong thì lập tức có phản ứng.
Trong ánh mắt chờ mong của Ôn Văn, Tần Sảng chổng ngược phè ra một phát đánh rắm....
Sau đó, không còn sau đó nữa!
Trong quá trình Tần Sảng ăn cơm, Ôn Văn bị vây trong trạng thái ngục đốc Tai Nạn, anh có thể rõ ràng nhìn thấy năng lượng biến hóa của hắn.
Sau khi ăn hạt châu kia, năng lượng của hắn chỉ trở nên tối tăm hơn một xíu xiu mà thôi, cho dù Ôn Văn ném hết tất cả số hạt châu này vào bụng hắn thì cũng không tốt hơn là bao.
"Thứ tốt này không cho mày ăn nữa, cho mày ăn chính là lãng phí."
Vì thế Ôn Văn xoay người bỏ đi, Tần Sảng vội vàng từ trần nhà nhảy xuống, đáng thương vươn tay với tới theo bóng lưng của Ôn Văn nhưng cuối cùng cũng không mở miệng cầu xin.
Hắn là hung linh, hắn là hung linh lạnh lẽo, không thể nào đòi ăn giống như thú cưng được!
Kết quả khi bóng dáng Ôn Văn biến mất, Tần Sảng lại bắt đầu tự đánh miệng mình, sao lại vì sợ mất mặt mà không chịu cầu xin chứ?
Không dùng trên người Tần Sảng, Ôn Văn chuẩn bị cường hóa đám quỷ hồn khác, hiện giờ tổng cộng có bốn oan hồn cấp Tai Họa trong trạm thu nhận, năng lực theo thứ tự là công kích tinh thần, trốn vào TV, khống chế nước, khống chế lửa.
Năng lực có trợ giúp lớn nhất cho Ôn Văn chính là năng lực công kích tinh thần của quỷ hồn thiếu nữ Chu Hân của cửa hàng bánh bao.
Vì thế Ôn Văn muốn bồi dưỡng cô ta trước tiên.
Này tuyệt đối không phải vì cô ta lớn lên xinh đẹp nhất đâu.
Có điều Ôn Văn không trực tiếp đưa cho Chu Huân mà ném tất cả số hạt châu kia xuống đất ở ngay trước mắt bốn quỷ hồn.
Ánh mắt của cả bốn quỷ hồn lập tức dựng thẳng, chúng nhào tới cửa phòng giam, tỏ ra khao khát.
"Cho tao một viên đi... tao đáng thương biết bao nhiêu..." Quỷ TV tóc tai bù xù dùng giọng điệu dọa người nói.
Quỷ nước cả người ướt nhẹp, vừa cắn móng tay vừa âm trầm nói: "Một viên, tao chỉ ăn một viên thôi!"
"Tao chỉ muốn liếm một cái thôi." Chu Huân trừng to mắt, hoàn toàn quên đi chuyện Ôn Văn đã siêu độ cả nhà mình.
Quỷ phóng hỏa vẫn chưa rõ tình huống có phản ứng kỳ lạ nhất, hắn gào thét với Ôn Văn: "Mau đưa chúng cho ông, bằng không ông ra ngoài đốt rụi mày!"
Đối với mấy lời kêu gào của quỷ phóng hỏa, người rộng lượng như Ôn Văn đương nhiên sẽ không tính toán, vì thế chỉ một nháy mắt quỷ phóng hỏa đã đau đớn lăn lộn dưới đất, cả phòng giam đều bị ngọn lửa bao trùm, nhưng bên ngoài thì không hề có chút độ nóng nào.
Theo uy thế nghiêm phạt quỷ phóng hỏa, Ôn Văn trầm giọng nói: "Loại hạt châu này bọn mày muốn thì được thôi, có điều phải để tao xem kết quả học tập của bọn mày, quỷ hồn có thành tích tốt nhất lần thi sau sẽ được thưởng ba viên, tốt thứ hai được thưởng một viên, đứng bét thì sẽ bị phạt, nghe rõ chưa?"
Ba quỷ hồn tới trước lập tức gật gù hệt như gà mổ thóc, mà quỷ phóng hỏa mặc dù không biết cuộc thi là gì nhưng vẫn học theo mà gật đầu liên tục.
Ôn Văn tin tưởng có phần thưởng hấp dẫn này, đám quỷ hồn nhất định sẽ cố gắng học tập, cạnh tranh để trở thành quỷ hồn hữu dụng.
Sớm muộn gì cũng có ngày năng lực của đám quỷ hồn này không còn hữu dụng với Ôn Văn nữa, khi đó Ôn Văn cần sử dụng chúng vào chuyện khác.
Tới khi chúng bị những kiến thức này triệt để tẩy não, Ôn Văn mới dám sử dụng chúng.
Về phần dùng thế nào...
Phải biết là, hiện giờ Ôn Văn có quyền lực thả quái vật trong trạm thu nhận ra ngoài!


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất