Chương 233 - Sức Mạnh Triết Học Hoàn Chỉnh
Hai ngày sau, Ôn Văn không còn tới dò xét sơn trang Lệ Thủy nữa, ngược lại cả ngày ngồi xổm trong khách sạn, ngay cả cửa lớn không bước ra nửa bước.
Việc chủ yếu mà Ôn Văn phải làm chính là trả lời vấn đề triết học.
Anh lôi vòng tay triết học trong xó ra, chuẩn bị kích hoạt cả mười hai hạt châu, khai phá sức mạnh hoàn chỉnh của nó.
Sau đó đặt vòng tay vào trong kho hàng thu nhận, thông qua găng tay Tai Ách sử dụng là có thể tránh được tác dụng phụ của nó.
Nếu toàn bộ sức mạnh của vòng tay có thể làm thực lực Ôn Văn tăng mạnh thì kế hoạch giải cứu của anh đã có thể bắt đầu rồi.
Tới ban đêm, Ôn Văn sẽ ra ngoài săn quỷ hồn, thu thập oan hồn châu.
Nỗ suốt ba ngày, tất cả quỷ hồn dễ đối phó của thành phố Diên Lăng cơ bản đều đã bị Ôn Văn biến thành hạt châu rồi.
Trưa ngày thứ ba, khu trung tâm khu Tai Nạn của trạm thu nhận.
Đối diện Ôn Văn là một nhà triết học có làn da ngăm đen với mũ trùm màu đỏ và quần lót hình cờ liên bang.
"Chúc mừng Ôn tiên sinh, cậu đã thông qua khảo nghiệm của mười hai người bọn tôi, có tư cách kế thừa sức mạnh triết học!"
Sau đó nhà triết học trìu mến nắm tay Ôn Văn nói: "Từ nay về sau, cậu chính là Ôn- đại triết học- Văn!"
Dứt lời, ông hóa thành một vệt sáng rồi chui vào vòng tay của Ôn Văn, mười hai hạt châu cùng lóe sáng.
Hiện giờ Ôn Văn đã có được toàn bộ sức mạnh của mười hai nhà triết học!
Ôn Văn hít sâu một hơi, đặt vòng tay triết học vào kho hàng thu nhận.
"Chỉ một hạt thôi đã làm mình biến thành cơ thể biến thái kia, cả mười hai hạt thì sẽ thành dạng gì đây..."
Sau đó, chọn đặt vòng tay triết học vào một chiếc nhẫn, búng tay một cái kích hoạt năng lực của vòng tay.
Sức Mạnh Mười Hai Tầng Triết Học!
Chỉ trong nháy mắt, lấy Ôn Văn làm trung tâm, một luồng khí không biết từ đâu bắn ra làm Ôn Văn giống như đầu nguồn của ngọn gió.
Đó không phải là gió mà là một năng lực khi vòng tay triết học được kích hoạt toàn bộ.
Khí thế triết học!
Vòng tay triết học không phải một vật thu nhận chuyên về cường hóa sức mạnh, trước đây khi chiếm được vòng tay này, những nhà triết học kia đều có sức mạnh có thể tổn thương quỷ hồn.
Có điều ở trên người một vị triết học thì không quá rõ ràng, mười hai vị gộp lại thì rõ ràng hơn, thậm chí có thể xem là năng lực cấp Tai Nạn bậc nhất.
Ôn Văn có thể hoàn toàn nắm giữ khí thế triết học này, dùng nó để công kích, giống như là nội lực trong cách truyện tiểu thuyết võ hiệp vậy.
Hơn nữa khí thế này có tác dụng khắc chế rất mạnh đối với những nguồn năng lượng tiêu cực.
Ngoại trừ khí thế triết học, Ôn Văn còn phát hiện sức mạnh của mình cũng tăng lên rất nhiều.
Cơ thể giống như bị đúc bằng sắt thép, Ôn Văn không hề nghi ngờ là cho dù bị đạn săn ma trực tiếp bắn trúng thì cơ thể này vẫn không bị tổn hại xí xi nào.
Sau đó anh quay lại đấm tới trước một quyền ngang, bên ngoài nắm đấm giống như đột phá thứ gì đó, sau đó liền nghe thấy một tiếng nổ mạnh, quyền phong sắc bén bất ngờ quét ngang tới trước một khoảng mười mét!
Loại sức mạnh này...
Ôn Văn tưởng tượng một chút, quyền này nếu như đánh vào thân người thì chia năm xẻ bảy là cái chắc.
"Cảm giác... nếu như so với Lâm Triết Viễn thì còn mạnh hơn... rất có thể là mức thượng tự của cảnh giới Đồng Hóa..."
Sau đó Ôn Văn lại lắc đầu, anh nhớ tới thợ săn thượng tự 'Băng Hà'.
Dòng sông băng vây lấy toàn bộ khu chung cư và sức mạnh khủng khiếp hệt như cắt rau gọt dưa kia, hiện giờ tuy anh rất mạnh nhưng nếu so với Băng Hà thì vẫn còn chênh lệch rất rõ ràng, vì thế có lẽ phải là trung tự trong cảnh giới Đồng Hóa.
Có điều vòng tay triết học cũng không phải không thiếu sót.
Mặc dù đã thông qua găng tay Tai Ách sử dụng nhưng thể chất của chính bản thân Ôn Văn cũng bị biến mất, xem ra thể chất này có tính biệt lập rất mạnh.
Có điều Ôn Văn cũng không quá quan tâm, bởi vì cho dù cộng lại tất cả các thể chất của anh thì cũng không mạnh bằng thể chất của vòng tay triết học.
Hơn nữa thể chất không thể dùng nhưng năng lực của quái vật ở chiếc nhẫn có thể sử dụng thì cũng không tính là yếu hơn quá nhiều.
Thế nhưng...
Điều duy nhất làm Ôn Văn không thoải mái chính là hình tượng sau khi sử dụng thể chất này.
Hiện giờ anh cao tới hơn hai mét, da có màu đồng, thân dưới mặc một cái quần da khảm nạm đầy đinh tán kim loại và một đôi ủng da có phong cách tương tự.
Mà nửa người trên thì không có quần áo, chỉ có vài sợi dây lưng màu đen, trên mặt là một cái mặt nạ màu đen lộ ra mắt và cằm.
Nói chung thì hình tượng này có phong cách hoàn toàn trái ngược với hình tượng vốn có của Ôn Văn.
Có điều, ít nhất thì vẫn thoải mái hơn hình thái trần truồng chạy nhông nhông lần trước.
Có sức mạnh này, kế hoạch giải cứu của mình đã có thể bắt đầu rồi."
Anh cầm lấy huy hiệu nhân viên thu nhận, trước mặt xuất hiện vài cái bong bóng, hàng trên cùng chính là thanh niên bị giam trong sơn trang Lệ Thủy.
Xem lướt qua các sự lựa chọn nhân viên trong khu vực này, điều làm Ôn Văn cảm thấy bất ngờ là Sở Vĩ cũng nằm trong số bong bóng đó.
Có điều Ôn Văn tạm thời không để ý tới Sở Vĩ, ngón tay anh chạm vào chiếc bong bóng trên cùng.
Vì thế, Ôn Văn ở trạng thái linh hồn trực tiếp xuất hiện trong địa lao tối lờ mờ.
Địa lao này có diện tích không tới mười mét vuông, còn không bằng phòng giam nhỏ nhất trong trạm thu nhận của Ôn Văn.
Sau đó, Ôn Văn nhìn người trẻ tuổi đang ngủ trong góc tường.
Nhìn thấy cậu ta ở nơi này, Ôn Văn thả lỏng rất nhiều.
Nếu cậu ta đã gia nhập Đọa Thần Huyết thì Ôn Văn còn nghĩ cách cứu viện cái rắm gì nữa.
...
Hoành Ảm đã bị bắt tới đây bốn tháng rồi.
Cậu là sinh viên năm nhất của trường luật, cha là luật sư, bắt đầu từ trung học đã khá phản nghịch, bởi vì cha luôn bận rộn với công việc nên không có thời gian bầu bạn với hai mẹ con.
Mãi đến một ngày, cha cậu nghỉ phép, cả nhà bọn họ cùng đi du lịch.
Nhưng không ngờ cả đoàn du lịch bị một đám người không rõ thân phận có năng lực kỳ quái trói lại bắt tới rừng sâu núi thẳm, muốn dùng máu của bọn họ để hiến tế cho thứ gì đó.
Đám người vô tội bị cắt đứt động mạch, hất máu lên một viên đá kỳ quái.
Mà cha mẹ của Hoành Ảm trong tình huống đó đã chết ở ngay trước mặt Hoành Ảm.
Đến lượt Hoành Ảm, cậu bị đâm thủng cổ họng, máu phun vào tảng đá kia.
Sau đó, tảng đá đó đã nổ tung!
Cả đám quái nhân kia đều đau đớn vật vã, mà vết thương của Hoành Ảm thì dần dần tự lành lại.
Sau đó thợ săn tới, chém giết hết đám quái nhân, xóa đi ký ức của Hoành Ảm.
Nhưng Hoành Ảm chỉ bị mất ký ức vài ngày thì khôi phục lại, đồng thời còn quyết tâm muốn giết chết đám quái vật kia!
Vì thế, Hoành Ảm vẫn luôn âm thầm rèn luyện chính mình, hơn nữa còn tìm kiếm tung tích thợ săn.
Đáng tiếc ngoại trừ thì bởi vì Hoành Ảm không có năng lực đặc biệt gì nên không được Hiệp Hội Thợ Săn chú ý tới.
Một đứa bé không được huấn luyện chuyên nghiệp như Hoành Ảm, muốn tìm kiếm Hiệp Hội Thợ Săn căn bản là không có khả năng.
Hướng xoay chuyển xuất hiện lúc Hoành Ảm hai mươi tuổi, cậu ta thức tỉnh được năng lực thuộc về mình, mà cũng ngay hôm đó hắn bị Đọa Thần Huyết nhốt vào địa lao này, bị hành hạ suốt bốn tháng.
Thế nhưng Hoành Ảm không khuất phục, cậu muốn tìm cơ hội, trả thù triệt để!