Trạm Thu Nhận Tai Ách

Chương 292 - Căn Cứ Thu Nhận

Chương 292 - Căn Cứ Thu Nhận


Lại chờ thêm tầm nửa tiếng, phần lớn thợ săn thông qua sát hạch cũng từ tòa nhà kia ra ngoài, tiến vào đại sảnh.
Xuyên qua cửa sổ nhìn lại, tòa nhà kiểm tra kia đã bắt đầu đóng kín, xem ra sát hạch đã kết thúc.
Ôn Văn đếm sơ số người trong đại sảnh, có khoảng hai mươi mấy người không thể thông qua phần sát hạch thứ hai.
Có thể tới tham gia sát hạch siêu thợ săn thì không có người nào là người yếu cả, nhưng có một số ít người siêu năng tồn tại vấn đề tâm lý nghiêm trọng, bọn họ không thể giữ được lý trí trong tình huống cực đoan, vì thế không có tư cách trở thành siêu thợ săn.
Cửa lớn mở ra, Tuân Thanh đạp trên thanh kiếm dài màu tím của mình từ trên không trung bay vào, đứng trước mặt mọi người.
Lần này, Tuân Thanh đã chuyển thành tóc dài màu tím, trên người mặc áo khoác dài màu đỏ, cả người trông đặc biệt cợt nhả.
"Vì sao ở trong tòa nhà mà ổng vẫn phải dùng phi kiếm vậy chứ, với lại còn chưa hết ngày mà ổng đã biến thành dáng vẻ khác rồi!" Người than thở chính là Sở Vĩ, hiện giờ Ôn Văn đã không còn tâm tình để than thở nữa rồi.
Tuân Thanh đạp trên kiếm bay lên giữa không trung, ngón tay nhịp nhịp: "Tôi đếm thử xem nào, chậc, còn hơn một trăm chín mươi người, năm nay có không ít người thông qua hai vòng sát hạch đầu nhỉ."
Tiếp đó Tuân Thanh đáp xuống đất, trừng mắt với mọi người, khi thế mạnh mẽ tỏa ra làm mọi người cảm thấy áp lực rất lớn, sau đó giọng nói của hắn trở nên trầm thấp, nghiêm nghị.
"Phần sát hạch thứ ba chính là phần cuối cùng, cũng là phần sát hạch nguy hiểm nhất, lần này mọi người sẽ phải đối mặt với nguy hiểm thật sự, người yếu có thể chết bất cứ lúc nào, nếu như sợ thì bây giờ còn có cơ hội rời đi."
Lời nói của Tuân Thanh chẳng những không dọa được nhóm siêu thợ săn, ngược lại càng làm bọn họ cuồn cuộn ý chí chiến đấu, khí thế cũng bộc phát ra ngoài, trong những khí thế khác biệt đó, bắt mắt nhất chính là người phụ nữ trẻ tóc vàng.
Khí thế của cô ta giống như một thanh kiếm dài vàng rực, sắc bén không gì sánh bằng, khí thế đó đã gần xấp xỉ với Tuân Thanh!
Tuân Thanh tản khí thế đi, cười nói: "Mọi người đã làm xong chuẩn bị, vậy thì lên máy bay đi, trường thi phần sát hạch thứ ba không ở nơi này."
Nói xong, Tuân Thanh chắp tay sau lưng điều khiển kiếm bay ra khỏi đại sảnh, mà ở bên ngoài đại sảnh đã đậu vài chiếc máy bay vận chuyển.
Lời Tuân Thanh nói khi nãy không phải vì chèn ép lòng hăng hái của mọi người, mà là kích thích ý chí chiến đấu của nhóm thợ săn.
Sau phần sát hạch thứ hai, phần lớn nhóm thợ săn đều bị suy sụt cảm xúc, nếu như dùng tâm tình gà mờ này tham gia phần sát hạch thứ ba, thật sự sẽ chết người!
Bay tầm nửa tiếng, máy bay đáp xuống một khoảng sân thượng thật lớn.
Cabin vừa mở ra, Ôn Văn bước xuống máy bay, đi tới sát rìa sân thượng nhìn xuống, phát hiện lúc này mình đang đứng trên mái nhà một căn cứ rất lớn.
Mà căn cứ này nằm trong núi sâu không biết tên, từ tiếng thú gầm mơ hồ truyền tới thì nơi này không có người bình thường đặt chân tới.
Máy bay là hình thức phong kín hoàn toàn, hơn nữa bên ngoài có tầng ngăn cách cảm giác, vì thế Ôn Văn cũng không rõ phướng mình đang đứng.
Nhưng nếu Ôn Văn muốn tìm thì cũng có thể tìm được.
Chỉ cần căn cứ vào tốc độ nhanh chậm của máy bay vẽ ra một phạm vi nhất định, sau đó căn cứ vào đặc điểm địa lý để loại trừ rồi tìm ra vị trí nơi này, nếu trong quá trình bay không hề thay đổi phương hướng thì còn dễ tìm hơn.
Có điều Ôn Văn không nhàm chán đến mức có hứng thú chạy đi tìm căn cứ của tổ chức nhà mình, chỉ là ngẫm nghĩ trong đầu mà thôi.
Sau khi tất cả máy bay đều đáp xuống, Tuân Thanh giẫm lên phi kiếm nói: "Nơi này là một trong những căn cứ thu nhận cỡ lớn của hiệp hội, chức năng chủ yếu là thu nhận, giam giữ những quái vật và vật thu nhận quý hiếm, nguy hiểm và có giá trị nghiên cứu, đồng thời còn tiến hành nghiên cứu về sinh vật siêu năng."
"Trước khi sát hạch bắt đầu, tôi sẽ dẫn mọi người đi tham quan một chút."
Mọi người đi theo sau Tuân Thanh, từ sân thượng tiến vào trong căn cứ thu nhận này, trên đường có rất nhiều phòng giam bị phong kín, thoạt nhìn rất phức tạp, đồng thời cũng có đầy đủ công năng, nhưng so với trạm thu nhận của Ôn Văn thì vẫn không có cách nào so sánh.
Tuân Thanh giống như nhân viên hướng dẫn du lịch bình thường, giới thiệu cho mọi người biết về những vật thu nhận mới lạ, hắn đi tới một căn phòng giam đơn sơ, chỉ bên trong nói.
"Vật thu nhận này có biệt hiệu là 'Người Chuyển Kiếp', hiệp hội bắt được ba năm trước, theo lời hắn nói thì hắn cũng tới từ địa cầu, nhưng trong trí nhớ của hắn thì có một lịch sử khác, một hệ thống khoa học kỹ thuật khác, là một địa cầu hoàn toàn khác."
"Từ đó đến nay, các nhà khoa học của hiệp hội vẫn không có cách nào xác nhận được địa cầu khác mà hắn nói có phải là thật hay không, chẳng qua DNA của hắn quả thật có sự khác biệt với chúng ta."
"Nguyên nhân hắn bị bắt là bởi vì hắn lợi dụng một hệ thống tri thức hắn, mưu tính lật đổ liên bang địa cầu, thành lập một chính quyền mới..."
Ôn Văn đi tới trước cửa sổ, nhìn người bên trong, có chút câm nín.
Chỉ thấy bên trong tường thủy tinh là một người đàn ông mập mạp đang ngồi, đang vừa ăn khoai tây chiên vừa chơi game, giống hệt mấy tên mập thích trạch trong nhà của liên bang.
Tuân Thanh có chút lúng túng nói: "Hắn vốn không phải như thế, nhưng sau khi được chúng tôi nuôi vài năm thì biến thành dáng vẻ này."
"Ban đầu chúng tôi muốn hợp tác với hắn, nhưng hắn vẫn cứ xem chúng ta là dân bản xứ, còn tuyên bố rằng số phận bất công với hắn, vì thế hắn muốn nghịch thiên, muốn lật đổ thế giới mục nát này... vì thế chúng tôi chỉ có thể giam giữ hắn lại."
Ôn Văn thở dài một tiếng, xem ra người chuyển kiếp này là một kẻ bị bệnh sửu nhi chứ không phải đại boss cấp Tai Ách gì cả, lấy đâu ra sức mạnh mà một mình chống đối cả thế giới chứ.
Chỉ sợ người này khi trở thành 'người chuyển kiếp' thì đã tự đánh mất chính mình rồi.
Trong thế giới sặc sỡ sắc màu này, một 'người chuyển kiếp' cũng không có gì đặc biệt cả.
Tiếp đó, Tuân Thanh lại dẫn mọi người lần lượt tham quan những thứ kỳ quái.
Có một bức tượng đá kỳ quái, nếu không có ai nhìn chằm chằm nó, chỉ cần một khoảng thời gian một cái nháy mắt thôi thì nó sẽ chạy tới trước mặt, vặn gãy cổ đối phương.
Còn có một sinh vật dị dạng rất tởm lợm, sinh vật này sẽ phát ra những lời lảm nhảm khó hiểu, mà người bình thường nếu nghe thấy những lời đó thì cũng sẽ biến thành quái vật vặn vẹo.
Ngoại trừ mới lạ, Ôn Văn cũng nhìn thấy không ít quái vật quen thuộc, vì dụ như quỷ hồn, thực hủ yêu, vampire.
Anh thậm chí còn thấy được một cơ thể mẹ Tang Thất, nó bị trói lại bằng tầng tầng xiềng xích, âm u nhìn đám thợ săn tới lui...
Thời gian tham quan, Ôn Văn có chút rục rịch, nếu như gom hết số quái vật này vào trong trạm thu nhận thì chẳng phải anh sẽ trực tiếp trở nên mạnh mẽ hơn à?
Thế nhưng rất nhanh Ôn Văn đã đè nén ý nghĩ này xuống, thực lực của anh không đủ sức để anh làm ra hành động điên cuồng như vậy, với lại anh cũng đã ký vào khế ước sẽ không tổn hại tới Hiệp Hội Thợ Săn.
Thoáng cái, nhóm người đã tới mặt đất, Tuân Thanh chỉ lối vào giống như đường vào hầm trú ẩn nói: "Nơi này chính là nơi mọi người sẽ tiến hành sát hạch, cũng chính vì nó nên căn cứ thu nhận mới xây dựng ở nơi này."
Tuân Thanh dừng lại một chút, sau đó tiếp tục nói với mọi người: "Trong căn hầm ngầm này, ẩn giấu một vật thu nhận cấp Tai Biến!"


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất